Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 148

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:58:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Tư Ngữ xòe bàn tay , vết thương trong lòng bàn tay như đàn kiến điên xâm chiếm. Vài vết trầy xước vốn chỉ rỉ m.á.u giờ sưng đỏ đến dọa .

 

Ban đầu chỉ là cảm giác đau rát nhói buốt khi sát trùng da, vẫn trong khả năng chịu đựng của cô . chỉ mười phút khi bôi tuýp t.h.u.ố.c mỡ Thẩm Chiếu Nguyệt đưa, một cơn ngứa ngáy khiến da đầu tê dại từ sâu trong vết thương ồ ạt trào , nhanh chóng lấn át cơn đau, lan tràn một cách man rợ. Cơn ngứa đó chỉ ở bề mặt mà như mang theo vô móc câu nhỏ xíu, móc sâu da thịt, như luồng điện yếu chạy qua, tê dại chấn động đến tận xương tủy.

 

Liễu Tư Ngữ đột ngột nắm chặt tay, móng tay cắm sâu lòng bàn tay còn , cố dùng nỗi đau sắc bén hơn để át cơn ngứa thấu xương .

 

Đây tuyệt đối phản ứng bình thường!

 

Khuôn mặt luôn treo nụ ôn hòa vô hại của Thẩm Chiếu Nguyệt hiện lên mắt cô . Liễu Tư Ngữ ngốc, nhanh nhận vấn đề ở tuýp t.h.u.ố.c mỡ đó.

 

Đầu óc cô xoay chuyển nhanh chóng. Tại Thẩm Chiếu Nguyệt đưa t.h.u.ố.c vấn đề hại cô ? Chẳng lẽ cô thấy cảnh tượng ở cổng trạm xá sáng nay? Văn Yến Tây đỡ cô , giữa họ chẳng chút khí mập mờ nào. Thẩm Chiếu Nguyệt ghen cũng chẳng ghen đến đầu cô !

 

Nỗi uất ức trong lòng cùng cảm giác dị dạng truyền đến từ lòng bàn tay tra tấn Liễu Tư Ngữ đến đỏ cả mắt. Không màng lau mồ hôi lạnh trán, mang theo nỗi oan ức mãnh liệt, cô lao thẳng đến phòng thuốc.

 

"Em gái Thẩm!" Giọng run rẩy che giấu của Liễu Tư Ngữ vang lên như tiếng kéo rỉ cắt ngang bầu khí yên tĩnh đặc trưng mùi t.h.u.ố.c sát trùng.

 

chìa bàn tay sưng đỏ, da căng bóng mặt Thẩm Chiếu Nguyệt, kẽ móng tay còn vương tơ m.á.u do chính cào cấu: "Em cho chị dùng cái gì thế ? Nhìn tay chị , đau ngứa, như thối rữa ! Huhu... rốt cuộc em bỏ cái gì t.h.u.ố.c mỡ ?"

 

Thẩm Chiếu Nguyệt chất vấn bất ngờ, tay run lên rơi chiếc cân tiểu ly xuống bàn cái "xoảng". Trên mặt cô lộ vẻ mờ mịt và luống cuống đúng lúc, đôi mắt trong veo mở to ngập nước như chú nai con hoảng sợ.

 

"Y tá Liễu." Giọng cô nhẹ nhàng mềm mỏng, pha chút nghi hoặc và lo lắng: "Chị thế? Thuốc em đưa là t.h.u.ố.c của trạm xá mà! Em ?"

 

Cô theo bản năng lùi nửa bước, ánh mắt dừng bàn tay sưng đỏ bất thường của Liễu Tư Ngữ, đôi lông mày thanh tú nhíu đầy lo âu: "Ui da, sưng vù thế ? Vừa nãy em bảo chị rửa sạch sát trùng kỹ , nếu dễ nhiễm trùng lắm. chị sợ đau, dám dùng cồn."

 

Ngập ngừng một chút, cô tiếp: "Hoặc là chị dùng thêm cái gì khác gây phản ứng dị ứng ."

 

Đầu ngón tay run rẩy của Liễu Tư Ngữ suýt chọc chóp mũi cao thẳng của Thẩm Chiếu Nguyệt, nước mắt oan ức đảo quanh hốc mắt: "Chị chỉ dùng mỗi tuýp t.h.u.ố.c em đưa thôi! Bôi lên là thế luôn! Chị tự thấy ngày thường đối xử với em tệ, em hại chị? Em dã tâm gì hả?"

 

Nhìn bộ dạng "bạch liên hoa" của Thẩm Chiếu Nguyệt, cô chỉ xé nát cái mặt nạ giả tạo đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-148.html.]

 

"Chuyện gì thế? Sao ồn ào ?" Giọng trầm của Cao Văn chen . Bà từ phòng chăm sóc đặc biệt , tay cầm sổ ghi chép, cau mày bước nhanh tới.

 

Đầu tiên bà nghiêm khắc liếc Liễu Tư Ngữ đang kích động, ánh mắt dừng bàn tay dị thường của cô , trở nên sắc bén.

 

"Viện trưởng Cao! Chị chủ cho em!" Liễu Tư Ngữ như tìm chỗ dựa, lập tức sang Cao Văn, giọng nức nở tố cáo: "Thuốc bác sĩ Thẩm đưa em vấn đề! Chị xem tay em ! Bôi t.h.u.ố.c của cô xong là thế đây! Vừa đau ngứa!"

 

Cao Văn để ý lời tố cáo, trực tiếp nâng tay Liễu Tư Ngữ lên xem xét kỹ vết sưng đỏ. Đầu ngón tay mang theo lạnh chuyên nghiệp chạm làn da nóng rát khiến Liễu Tư Ngữ rụt tay theo bản năng. Cao Văn xem kỹ, còn dùng đầu ngón tay ấn nhẹ rìa vết sưng.

 

Bà buông tay Liễu Tư Ngữ, sang hỏi Thẩm Chiếu Nguyệt với giọng điệu công việc: "Em cho cô dùng t.h.u.ố.c gì?"

 

Thẩm Chiếu Nguyệt vội chỉ những tuýp t.h.u.ố.c mỡ xếp ngay ngắn quầy: "Chính là loại ạ, hôm qua mấy chiến sĩ trầy xước đầu gối khuỷu tay cũng dùng, hiệu quả , thấy phản ánh vấn đề gì." Giọng cô thành khẩn pha chút vội vàng biện giải cho thuốc.

 

Cao Văn gật đầu, cầm tuýp t.h.u.ố.c lên xem nhãn mác, mở nắp ngửi thử, mới Liễu Tư Ngữ với vẻ bình tĩnh và chuyên nghiệp: "Y tá Liễu, t.h.u.ố.c trạm xá nhập đồng bộ, hôm qua vẫn dùng, hiệu quả bình thường. thấy tình trạng của cô, vết sưng đỏ ranh giới rõ ràng, trung tâm mụn nước nhỏ, điển hình của phản ứng dị ứng tiếp xúc. Cô nghĩ kỹ xem, hôm nay ngoài t.h.u.ố.c còn chạm cái gì lạ ? Hoa cỏ dại? Hay đây dị ứng với t.h.u.ố.c gì ?"

 

Cao Văn dứt lời, một y tá trẻ đang chép bệnh án bên cạnh nhỏ: " đấy y tá Liễu, dị ứng thì khó lắm, dính phấn hoa gì đó." Giọng điệu mang ý bênh vực Thẩm Chiếu Nguyệt.

 

Một quân y khác ở cửa phòng t.h.u.ố.c cũng tiếp lời: "Tiểu Thẩm việc luôn cẩn thận, t.h.u.ố.c men đều lấy theo quy định, bậy ." Ánh mắt ông Thẩm Chiếu Nguyệt đầy tin tưởng.

 

" đấy đúng đấy," Lý Hiểu Quyên, thường ngày thiết với Thẩm Chiếu Nguyệt lên tiếng, "Y tá Liễu đừng vội, dị ứng thì khó chịu thật nhưng thể tùy tiện đổ cho khác ."

 

Tiếng lớn nhưng như từng gáo nước lạnh tạt lòng Liễu Tư Ngữ.

 

chôn chân tại chỗ, bàn tay đau ngứa như bằng chứng nực chứng minh cô vô cớ gây sự. Cô dám tin quanh, những gương mặt quen thuộc giờ đây đều vi diệu nghiêng về phía Thẩm Chiếu Nguyệt. Những ánh mắt đồng cảm (với khuôn mặt đáng thương), khó hiểu (với sự buộc tội của cô ), thậm chí cả sự đồng tình khó phát hiện.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Từ khi nào?

 

Tim Liễu Tư Ngữ như bàn tay lạnh lẽo bóp nghẹt. Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, Thẩm Chiếu Nguyệt địa vị cao như trong trạm xá ? Cùng một ngày, đều là mới, dựa mà nhiều bênh vực cô thế?

 

 

Loading...