Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 133
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:23:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù xuất là tiểu thư nhà tư bản, nhưng cô hề thói kiêu căng ngạo mạn tính. Hơn nữa cô giấu nghề, ai hỏi gì cô cũng tận tình giải đáp trong phạm vi hiểu , nên khi tiếp xúc, nhiều trong trạm xá đều thích chuyện với cô. khi cô mặt lạnh , ánh mắt sắc bén thì trông vẻ xa cách, khó gần.
Lúc còn sớm, trạm xá đông . Sau khi an bài cho Văn Yến Tây xong, Thẩm Chiếu Nguyệt liền hỗ trợ chữa trị cho Tiểu Lưu.
Vết thương của Tiểu Lưu khá nặng. Ngoài việc da bỏng diện rộng, luồng khí mạnh từ vụ nổ còn gây chấn động nhỏ đến nội tạng, lúc ngã xuống đất gãy mấy xương sườn, đầu cũng va đập, tổn thương sọ não , cần kiểm tra kỹ hơn mới xác định . Tóm , Tiểu Lưu giữ mạng đúng là nhờ ông trời phù hộ.
Thẩm Chiếu Nguyệt bắt mạch cho Tiểu Lưu ghi chép tình trạng sổ tay. Các quân y khác thấy ghi chép của cô thì sắc mặt trở nên ngưng trọng. Lũ đặc vụ đáng c.h.ế.t thật đáng thiên đao vạn quả, lôi trường b.ắ.n xử b.ắ.n trăm để đền mạng cho chiến sĩ thương.
Cao Văn xem xong bệnh án, vội vàng gọi thêm các bác sĩ thâm niên đến hội chẩn. Ngoài việc điều trị nội thương và gãy xương, việc sạch vết thương (thanh sang) cho cũng là một công trình lớn.
Thẩm Chiếu Nguyệt chỉ mới bắt mạch mà ngón tay dính ít dịch chảy từ vết bỏng. Cô lau tay, với Cao Văn: "Viện trưởng Cao, tìm vài y tá việc cẩn thận đến giúp, tiên cắt bỏ quần áo Tiểu Lưu. Lúc cởi hết sức chú ý, đừng kéo giật những chỗ vải dính da thịt, tránh gây tổn thương hai."
Tiểu Lưu ở gần điểm nổ nhất, phần lớn da thịt sóng nhiệt thiêu đốt, thịt gần như chín nhừ. Nếu bọn đặc vụ chế tạo quá nhiều t.h.u.ố.c nổ mạnh, khiến uy lực của mìn tự chế giảm , thì giờ đừng Tiểu Lưu còn đây nguyên vẹn, mà e rằng cả trạm xá chuẩn dự lễ truy điệu liệt sĩ cho cả ba .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Cao Văn gật đầu, trong lòng cũng c.h.ử.i rủa tổ tông mười tám đời nhà lũ đặc vụ.
Thẩm Chiếu Nguyệt hít sâu, mùi khét lẹt xộc mũi càng nồng. Cô mặt đổi sắc với Cao Văn: "Cho chuẩn lượng lớn nước sạch để rửa vết thương cho Tiểu Lưu. Cháu phối t.h.u.ố.c ngay đây, lát nữa cho sắc thành nước thuốc, để nguội pha với nước sạch rửa vết thương cho ."
Cô thêm: "Vết thương của Đoàn trưởng Văn cháu xử lý . Chiến sĩ còn cũng cần kiểm tra gấp, chỗ nào cần rửa vết thương thì rửa thật sạch, thời tiết nóng thế dễ nhiễm trùng."
Cao Văn Tiểu Lưu giường, hỏi: "Không cần châm cứu cho ?"
Thẩm Chiếu Nguyệt lắc đầu: "Tình trạng hiện tại nhanh chóng sạch bề mặt vết thương da mới thể tiến hành bước tiếp theo. Nếu da hoại t.ử nhiễm trùng thì chữa nội thương cũng vô dụng, đến lúc đó nhiễm trùng lan rộng dễ gây suy đa tạng."
Nhìn phòng bệnh ồn ào, cô với Cao Văn: "Không cần nhiều bác sĩ y tá thế , giữ vài chăm sóc là , cần đảm bảo khí trong phòng lưu thông."
Ngập ngừng một chút, cô tiếp: "Tình trạng Tiểu Lưu thế chỉ thể đẩy máy móc phòng bệnh để kiểm tra thôi."
Cao Văn vỗ vai cô giục phối thuốc: "Cháu phối t.h.u.ố.c , việc khác để bác lo."
Thẩm Chiếu Nguyệt dám chậm trễ, chạy vội đến phòng thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-133.html.]
Qua giờ ăn sáng, quân y và y tá đến đông hơn. Liễu Tư Ngữ tin liền cùng mấy y tá chia xử lý cho Văn Yến Tây và chiến sĩ thương còn .
Trước khi Thẩm Chiếu Nguyệt dặn Cao Văn là vết thương của Văn Yến Tây xử lý, chỉ cần đợi Tiểu Lưu kiểm tra xong thì cho y tá canh chừng và kiểm tra kỹ cho là .
Liễu Tư Ngữ đến muộn, Thẩm Chiếu Nguyệt dặn dò xong xuôi. Nhìn phiên bản "chiến tổn" ( thương) của Văn Yến Tây đang dựa đầu giường, ả chỉ thoáng do dự bước tới.
Liễu Tư Ngữ mỉm với Văn Yến Tây, đặt đồ tay xuống định cởi cúc áo . Giọng ả nũng nịu như tẩm mật ong, ngọt đến phát ngấy: "Đoàn trưởng Văn, để em giúp xử lý vết thương nhé."
Ngay khoảnh khắc tay Liễu Tư Ngữ đưa tới, Văn Yến Tây nhanh nhẹn nhảy xuống giường, mặt sa sầm bàn tay đang chới với của ả, lạnh lùng từ chối: " cần cô giúp, cô tránh xa một chút."
Thái độ tránh như tránh tà của Văn Yến Tây khiến Liễu Tư Ngữ vô cùng tổn thương. Ả với ánh mắt bi thương, tự tin rằng biểu cảm lúc của thể khơi dậy lòng thương cảm của bất kỳ đàn ông nào.
"Chăm sóc Đoàn trưởng Văn là nhiệm vụ của em mà." Giọng Liễu Tư Ngữ đầy ủy khuất: "Là em chỗ nào ?"
Đừng thương xót, Văn Yến Tây đến cái liếc mắt thừa thãi cũng chẳng cho, sang giường bệnh khác xuống. Giọng điệu giả tạo của Liễu Tư Ngữ khiến buồn nôn. Còn hỏi ả chỗ nào ư? Anh với ả thiết gì mà ? Chỗ nào tự ả chứ?
Chiến sĩ thương đang giường, giơ tay để y tá giúp rửa vết thương. Thấy Văn Yến Tây tới, giọng khàn khàn : "Đoàn trưởng, là ?"
Văn Yến Tây giơ tay ngăn : "Nói ít thôi, giọng như vịt đực còn cái gì! Cậu cứ xử lý vết thương , , lo cho !"
Vốn định rót cho lính cốc nước, nhưng thấy Liễu Tư Ngữ vẫn bên giường bệnh của , Văn Yến Tây nhổm m.ô.n.g lên xuống.
Liễu Tư Ngữ giả vờ đáng thương trộm quan sát, thấy về phía liền tiến tới, dịu dàng hỏi: "Đồng chí Văn cần giúp gì ?"
Văn Yến Tây định bảo , nhưng nghĩ liền lạnh lùng : "Rót cốc nước đây."
Khuôn mặt bi thương của Liễu Tư Ngữ nở nụ , vội vàng rót nước: "Đồng chí Văn, nước của đây."
Văn Yến Tây nhận lấy mà chỉ sang lính bên cạnh: "Nước là rót cho , cô đưa gì? Không thấy tay bất tiện ? Cô là y tá, đút nước cho bệnh nhân cũng là một phần công việc đấy."
Văn Yến Tây dứt lời thì Lý Hiểu Quyên bưng băng gạc tới, thấy giường bên thì ngạc nhiên.