Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:23:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Chiếu Nguyệt nhếch môi nhạt thếch: " cảm ơn nhé! Anh an ủi khác đấy, đừng an ủi nữa."
Cái gì mà tin tức là tin nhất chứ, cô cần xác định trăm phần trăm là Văn Yến Tây bình an vô sự.
Mấy ngày Văn Yến Tây vắng, Thẩm Chiếu Nguyệt đều ăn cơm ở nhà họ Văn, coi Văn Kình là bạn cơm. Qua mấy ngày tiếp xúc bàn ăn, cô phát hiện Văn Kình bản chất , chỉ là EQ thấp tè. Lúc gì trông cũng dáng con lắm, nhưng cứ mở miệng, đặc biệt là khi chuyện với cô, thì y như mấy đứa trẻ trâu tiểu học cãi .
Thẩm Chiếu Nguyệt cũng chẳng chiều , nên hai chuyện quá hai câu là chuyển sang chế độ "võ mồm".
Văn Kình bĩu môi: " an ủi cô, cô cảm ơn thì thôi còn chê."
Thẩm Chiếu Nguyệt mỉm với , nụ rõ ràng chẳng hề thật lòng: " nhờ an ủi . Anh chuyện thiếu suy nghĩ thế nào tự mà, nên thấy may mắn là châm cho hai mũi kim để câm miệng đấy."
Cô nheo mắt: "Hay là thử cảm giác xem ?"
Văn Kình nghẹn lời, trừng mắt Thẩm Chiếu Nguyệt: "Sách chỉ đàn bà và tiểu nhân là khó nuôi, cấm sai tí nào!"
Thẩm Chiếu Nguyệt khẩy: "Ái chà, cũng câu cơ ? Thế câu 'kim độc đuôi ong, độc nhất lòng đàn bà' ? Kim của cứu mạng , nhưng cũng thể độc hơn cả kim ong đấy!"
Đối diện với biểu cảm như của Thẩm Chiếu Nguyệt, Văn Kình rùng , lông tơ dựng . Người phụ nữ thì hiền lành vô hại, thể dùng chất giọng ngọt ngào thế để những lời hung tàn chứ?
Văn Kình cúi đầu và cơm thật nhanh, tuy nhiên mặt vẻ gì là sợ hãi thực sự, cũng tin cô sẽ châm cho câm thật. Thấy tâm trạng Thẩm Chiếu Nguyệt vẻ đỡ hơn lúc nãy, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thôi kệ, cũng chẳng đầu Thẩm Chiếu Nguyệt chặn họng đến cứng lưỡi, Văn Kình quen . Chỉ cần phân tán sự chú ý của cô, hy sinh một chút cũng chẳng .
Thẩm Chiếu Nguyệt Văn Kình tưởng cô lo lắng cho Văn Yến Tây nên cố ý chọc cô chuyện. Thực cô đang suy tính xem lát nữa ăn xong về trạm xá thì nên lấy loại thảo d.ư.ợ.c gì từ gian để hợp thức hóa nguồn gốc.
Chưa kịp nghĩ manh mối thì Văn Kình với bát thịt kho tàu cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Ăn xong, Thẩm Chiếu Nguyệt trạm xá. Hai chia tay ở cửa nhà ăn.
Văn Kình một đoạn ngắn thì hai chiến sĩ cùng đoàn lao tới, mỗi một bên bá cổ . Văn Kình kéo lảo đảo, hộp cơm tay suýt văng ngoài.
"Anh Văn! Số hưởng thế!" Chiến sĩ bên trái thúc cùi chỏ bụng Văn Kình, đầy ẩn ý: "Vừa nãy bọn thấy cả nhé, chủ động bưng đồ ăn sang tìm nữ đồng chí !"
Chiến sĩ bên hì hì: "Có bọn sắp uống rượu mừng của Văn ?"
Tuy Văn Kình là cháu tư lệnh nhưng hề vẻ, quan hệ với trong đoàn , đám thanh niên thường ngày tụ tập đủ thứ chuyện trời đất.
Văn Kình lườm hai một cái, tặng mỗi một cú đá: "Bao giờ uống rượu mừng thì các hỏi chú út ."
Nụ trêu chọc mặt hai chiến sĩ cứng đờ: "Hả?"
Văn Kình xa: "Nữ đồng chí đối diện chính là vợ của chú út , bác sĩ Thẩm của trạm xá, nữ hùng thông báo khen thưởng vì bắt đặc vụ - Thẩm Chiếu Nguyệt đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-130.html.]
Nghe xong, hai lính tắt ngúm nụ . Họ dám đùa với Văn Kình chứ cho tiền cũng dám đùa với Văn Yến Tây. Đến lúc đó đừng rượu mừng, khi "uống" hình phạt chạy việt dã vác nặng cũng nên.
Vừa nãy xa rõ mặt Thẩm Chiếu Nguyệt, hai chiến sĩ trừ: "Hóa là thím út của ."
Nghe cách xưng hô , trong lòng Văn Kình phức tạp, nhưng nhanh chóng giấu cảm xúc khác lạ, lảng sang chuyện khác: "Người của trung đoàn 4 nhiệm vụ vẫn chút tin tức nào ?"
Đừng lúc an ủi Thẩm Chiếu Nguyệt nhẹ tênh kiểu " tin tức là tin nhất", thực lo cho chú út chẳng kém gì cô. Chính vì cũng là trong quân ngũ, từng thực hiện nhiệm vụ nên nhiệm vụ của Văn Yến Tây hung hiểm thế nào, là cửu t.ử nhất sinh cũng ngoa.
Không thể phủ nhận Văn Yến Tây giỏi, khả năng tác chiến cực mạnh, nhưng minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, lũ đặc vụ ẩn nấp trong dân gian âm hiểm tàn độc, khó đề phòng.
Câu hỏi của Văn Kình khiến nụ mặt hai chiến sĩ tắt hẳn, đó là vẻ ngưng trọng.
Cả hai cùng lắc đầu, phỏng đoán: "Chưa thấy tin tức gì, nhưng chắc cũng sắp về ."
Chiến sĩ bên vỗ vai Văn Kình: "Người khác hiểu Đoàn trưởng Văn, chứ còn thực lực của ? Yên tâm , Đoàn trưởng Văn chắc chắn vẫn sẽ thành nhiệm vụ xuất sắc thôi."
Văn Kình mím môi gật đầu, hy vọng chú út thuận lợi thành nhiệm vụ, bình an trở về, nếu Thẩm Chiếu Nguyệt chắc đổi tên thành "Thẩm Cai Cơm" mất.
Buổi tối, Thẩm Chiếu Nguyệt sang nhà họ Văn ăn cơm. Văn Kình sợ cô vì lo lắng mà chán ăn, điên cuồng gắp thức ăn cho cô.
Nhìn bát cơm chất cao như núi, Thẩm Chiếu Nguyệt nở nụ lịch sự với Văn Kình, giọng dịu dàng chút âm u: "Tay chuột rút ? Hay là để châm một mũi trị cho nhé?"
Văn Kình , miếng cá đang định đặt bát cô lập tức bẻ lái gắp sang bát Văn Khải Dân. Người phụ nữ Thẩm Chiếu Nguyệt đúng là .
Văn Khải Dân thằng cháu khác thường, bảo "vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo", thằng nhãi gây chuyện ngu ngốc gì thiếu đòn đấy chứ?
Văn Khải Dân nheo đôi mắt già nua tinh quái, gượng khen: "Thằng nhóc cuối cùng cũng hiểu chuyện đấy."
Văn Kình gượng, gắp thêm đũa rau xanh cho ông: "Ông nội ăn nhiều ạ."
Không Văn Kình tiếp tục gắp thức ăn, Thẩm Chiếu Nguyệt đỡ lo nứt bụng.
Cơm nước xong xuôi, cô cáo từ về. Văn Khải Dân cũng giữ , cùng Văn Kình tiễn cô cửa.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Đến khi bóng dáng Thẩm Chiếu Nguyệt khuất khúc quanh, nụ mặt Văn Khải Dân dần thế bằng vẻ nghiêm túc pha chút soi xét. Ông nhà, hỏi Văn Kình đang theo : "Mày sai cái gì chọc thím út mày vui hả?"
Ngoài việc Văn Kình ngứa mồm bậy, ông thực sự nghĩ lý do nào khác để thằng cháu xun xoe nịnh nọt Thẩm Chiếu Nguyệt như thế.
Văn Kình hỏi ngơ ngác: "Hả? Cháu gì ?"
Văn Khải Dân tin: "Mày chọc giận con bé thì nãy lúc ăn cơm điên cuồng gắp thức ăn cho nó? Chẳng lẽ mày thím út mày ăn ít ?"