Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 123
Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:23:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mấy thứ là t.h.u.ố.c em tranh thủ ở trạm xá ban ngày, độc , nhưng thể khiến mê man trong vòng một giây." Thẩm Chiếu Nguyệt nhặt riêng mấy gói t.h.u.ố.c bọc bằng giấy bìa vàng một chỗ, chọn mấy gói khác bọc bằng giấy chuyên dụng của trạm xá.
"Mấy gói dùng để cầm máu. Nếu cẩn thận ngoại thương, đổ trực tiếp vết thương là cầm m.á.u ngay."
"Còn mấy gói tác dụng đề thần tỉnh não. Nếu gặp tình huống bất ngờ, khi mất ý thức thì ngậm t.h.u.ố.c bột trong miệng, trong thời gian ngắn thể giúp đầu óc tỉnh táo."
...
Thẩm Chiếu Nguyệt nhiều loại, đủ công dụng. Cô đẩy tất cả về phía Văn Yến Tây: "Anh mang hết , chia cho các chiến sĩ cùng nhiệm vụ nữa. Đừng tiếc rẻ, em nhiều lắm."
Nói xong, Thẩm Chiếu Nguyệt cầm đũa lên, bưng bát tiếp tục ăn cơm.
Sau khi đưa t.h.u.ố.c cho Văn Yến Tây, cô cứ cúi đầu ăn, thêm lời nào. Cô mấy câu sáo rỗng kiểu "chú ý an ". Anh nhiệm vụ, đối mặt là lũ đặc vụ cùng hung cực ác, thể an tuyệt đối . Thẩm Chiếu Nguyệt lời của thành điềm gở, dứt khoát ngậm miệng chẳng gì. Điều cô thể là phối chế các loại thuốc, hy vọng thể bảo vệ mạng sống cho lúc cần thiết.
Văn Yến Tây nhận sự d.a.o động trong cảm xúc của vợ, cô lo lắng cho nên mới nhiều t.h.u.ố.c thế . Anh cũng hiểu Thẩm Chiếu Nguyệt im lặng là vì bầu khí chia ly thêm nặng nề.
Văn Yến Tây gắp cho cô một miếng sườn, yên tâm dặn dò: "Em ở nhà một lười nấu nướng thì thể sang nhà bác cả ăn cơm. Cảnh vệ của bác cả nấu ăn cũng khá lắm. Nếu ăn quen thì nhà ăn mua cơm nhé."
Thẩm Chiếu Nguyệt gặm miếng sườn, giọng vốn trong trẻo giờ nghèn nghẹt: "Anh yên tâm , em ở nhà một cũng c.h.ế.t đói ."
Đêm hôm đó, Thẩm Chiếu Nguyệt gối đầu lên cánh tay Văn Yến Tây, nhịp tim đập mạnh mẽ trong lồng n.g.ự.c , trằn trọc mãi ngủ .
Lạ thật, còn chia xa mà bắt đầu thấy lo âu .
Thẩm Chiếu Nguyệt ngủ , Văn Yến Tây cũng chẳng ngủ . Người trong lòng thơm tho mềm mại, thở phả cổ nhẹ như lông vũ lướt qua, ngứa ngáy tận đáy lòng.
Văn Yến Tây nhẹ nhàng vỗ vai Thẩm Chiếu Nguyệt, giọng khàn khàn: "Không ngủ ?"
Thẩm Chiếu Nguyệt khẽ thở dài: "Hơi ."
Văn Yến Tây đột nhiên xoay đè lên cô: "Vậy chút chuyện gây buồn ngủ ."
Hôn đến cuối cùng, Thẩm Chiếu Nguyệt Văn Yến Tây hôn đến thiếu dưỡng khí, ngủ trong vòng tay . Cô rằng, khi cô ngủ, Văn Yến Tây dậy tắm nước lạnh nữa.
Sáng sớm hôm , vì nhiệm vụ nên Văn Yến Tây dậy sớm hơn ngày. Bữa sáng nấu xong mà Thẩm Chiếu Nguyệt vẫn ý định dậy.
Văn Yến Tây đợi cô, ăn sáng xong, vốn định gọi Thẩm Chiếu Nguyệt dậy báo một tiếng là đây, nhưng vợ đang ngủ say, nỡ. Anh cúi xuống hôn cô một cái, thì thầm tai cô: "Chờ về."
...
Dù trong lòng Văn Yến Tây nỡ rời xa Thẩm Chiếu Nguyệt, vẫn , thể để các chiến sĩ khác chờ đợi . Chỉ thành xuất sắc nhiệm vụ trở về mới thể đoàn tụ với Thẩm Chiếu Nguyệt hơn.
Văn Yến Tây khỏi cửa, khéo gặp Văn Khải Dân cũng đang . Anh nghĩ ngợi một chút mở lời: "Bác cả, cháu chuyện nhờ bác."
Văn Khải Dân giọng điệu thôi của Văn Yến Tây thì thấy lạ lẫm. Thằng nhóc ngày thường ngang tàng lắm, từ bao giờ giọng điệu cầu cạnh thế ? Khóe miệng ông nhếch lên nụ xem kịch vui: "Chuyện gì, bác xem nào."
Văn Yến Tây hạ giọng: "Nguyệt Nguyệt nấu cơm lắm, hai ngày cháu nhiệm vụ, bác thể cho cô sang nhà bác ăn cơm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-123.html.]
Anh dám to, sợ truyền ngoài ảnh hưởng đến thanh danh của Thẩm Chiếu Nguyệt. Tuy thời gian qua cô dùng sức hút cá nhân để giành sự yêu mến của nhiều , nhưng khó bảo đảm sẽ kẻ lấy xuất "tiểu thư nhà tư bản" của cô để bàn tán.
Văn Khải Dân thì lớn: "Tưởng gì, chuyện nhỏ mà. Chỉ là bữa cơm thôi, chẳng lẽ bác để cháu dâu c.h.ế.t đói ?"
Ông vỗ vai Văn Yến Tây: "Cháu cứ yên tâm, trong thời gian cháu vắng, cơm nước của Nguyệt Nguyệt cứ để bác lo. Còn cháu đấy, nhiệm vụ chú ý an , về sớm một chút, đừng quên trong nhà còn đang đợi."
Văn Yến Tây gật đầu: "Cháu ạ, bác cả."
Nói xong, Văn Yến Tây sải bước nhanh chóng rời .
Lúc Văn Kình khỏi cửa cũng chỉ kịp thấy bóng lưng Văn Yến Tây khuất xa. Tuy khỏi trúng độc, Thẩm Chiếu Nguyệt khuyên nên tĩnh dưỡng, vận động mạnh, nhưng ngày nào cũng đến đơn vị tham gia vài bài tập nhẹ nhàng coi như rèn luyện thể.
Văn Kình đến bên cạnh Văn Khải Dân, theo hướng Văn Yến Tây , hỏi: "Ông nội, sáng sớm chú út tìm ông việc gì thế ạ?"
Văn Khải Dân ha hả: "Không gì, chỉ là yên tâm thím út của mày, nhờ ông giám sát cô ăn uống đầy đủ."
Văn Kình bĩu môi: "Cô bao nhiêu tuổi ? Ăn cơm còn trông ? Có cụt tay cụt chân , chẳng lẽ ăn bữa cơm cũng cần hầu hạ? là tiểu thư nhà tư bản, tật khó sửa."
Lông mày Văn Khải Dân dựng ngược lên, ông vung tay "bốp" một cái mặt Văn Kình. Lực đạo , đủ ngơ ngác nhưng gây chấn thương sọ não.
Văn Kình ôm mặt dậm chân bình bịch. Đều tại phụ nữ lòng hẹp hòi Thẩm Chiếu Nguyệt dạy ông nội cách đ.á.n.h mặt . Mấy ngày nay ăn mấy cái tát , đau nhưng đủ mất mặt.
Văn Kình như chịu uất ức tày đình, Văn Khải Dân đầy oán trách: "Đang yên đang lành ông đ.á.n.h cháu?"
Ở nhà đ.á.n.h thì thôi , đường cũng đánh, cần sĩ diện chắc? Văn Kình trái , may mà giờ ở khu gia binh đường nhiều, nếu thật sự còn mặt mũi nào gặp ai.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Văn Khải Dân trừng mắt, giơ nắm đ.ấ.m lên cảnh cáo: "Mày mà còn lung tung, ông còn đ.á.n.h cho nữa!"
Văn Kình một nữa hoài nghi cháu ruột nhà họ Văn.
Mặt Văn Khải Dân tắt nụ , lạnh giọng lệnh: "Tối nay tập xong về, tiện đường ghé qua trạm xá đón thím út mày về ăn cơm."
Văn Kình tình nguyện: "Bảo cảnh vệ của ông theo cô là còn gì? Cô cửa nhà mở hướng nào , cô là cái thá gì mà bắt cháu đón?"
Văn Khải Dân giơ chân đá m.ô.n.g Văn Kình một cái: "Bảo mày thì mày , ở đó mà lắm mồm? Có tí việc cỏn con cũng sai mày ?"
Ông giơ nắm đ.ấ.m lên dọa: "Ông cảnh cáo mày nhé, cấm hươu vượn. Nếu mày quản cái miệng, gì nên chọc thím út mày vui, thì chỉ ông tẩn mày , mà chú út mày về cũng tha cho mày đấy."
"Được , , cháu mời cô về ăn cơm là chứ gì? Thật cái cô tiểu thư tư bản đó gì mà che chở thế ." Văn Kình lầm bầm một câu, thấy Văn Khải Dân định đá tiếp, vội vàng men theo chân tường chuồn lẹ.
...
Bên , khi Thẩm Chiếu Nguyệt dậy thì Văn Yến Tây một lúc lâu, bữa sáng nấu sẵn vẫn đang ủ ấm bếp.
Thẩm Chiếu Nguyệt ăn sáng xong, đưa Johnny từ trong gian ngoài, bảo rửa bát sạch sẽ, đó đưa trở gian mới đeo chiếc túi xách nhỏ đến trạm xá.