Mang Cả Gia Tài Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-12-18 13:00:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCu4hua

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Văn Kình cần Liễu Tư Ngữ giúp là thật sự một chút cũng cần. Uống nước xong, duỗi tay đặt cốc nước lên tủ đầu giường.

 

Văn Kình nghĩ thầm chỉ rắn c.ắ.n thương chứ tàn phế tự lo liệu sinh hoạt cá nhân, cần Liễu Tư Ngữ túc trực bên cạnh ngày đêm như thế. Tuy chuyện vẫn còn líu lưỡi, tốc độ nhanh như nhưng thể diễn đạt rõ ràng ý của .

 

Nhìn Liễu Tư Ngữ cúi đầu bên giường như thể chịu uất ức tày đình, trong lòng Văn Kình bỗng dưng thấy bực bội khó tả.

 

Nếu là thấy bộ dạng " thấy mà thương" của Liễu Tư Ngữ, chắc chắn Văn Kình sẽ đau lòng c.h.ế.t, sợ cô ai bắt nạt, sẽ chủ động an ủi và đòi chỗ dựa cho cô . hiện tại thấy cực kỳ khó chịu. Anh chỉ để cô đút nước thôi mà, tủi ?

 

Anh là con em của quân đội nhân dân trong xã hội mới, tôn chỉ là phục vụ nhân dân, chứ đại thiếu gia nhà tư bản thời phong kiến mà cơm bưng nước rót tận miệng? Hơn nữa chỉ thương chút đỉnh, việc nặng chứ ăn cơm uống nước thì nặng nhọc gì?

 

Văn Kình kìm nén sự bực bội, đầu tiên an ủi Liễu Tư Ngữ: "Y tá Liễu cần chăm sóc bệnh nhân khác ? Nếu cô bận thì cứ việc , bên cần chăm sóc."

 

Liễu Tư Ngữ nhạy bén cảm nhận thái độ đổi của Văn Kình. Không còn sự ân cần, nhiệt tình như nữa. Cô Văn Kình tự nhiên lạnh nhạt, mà từ lúc độ thiện cảm tụt dốc , đối xử với cô lúc nóng lúc lạnh .

 

Liễu Tư Ngữ im lặng một lát, mắt đỏ hoe , : "Tuy em em sai gì khiến thái độ Văn Kình đối với em đột nhiên lạnh nhạt như . Nếu cần em đặc biệt chăm sóc, em cũng sẽ mặt dày bám lấy , em cũng lòng tự trọng. hiện tại còn đang châm cứu, nhiệm vụ của em là trông chừng cho đến khi rút kim. Chờ rút kim xong em sẽ ngay."

 

Văn Kình cúi đầu , lúc mới phát hiện áo bệnh nhân phanh từ lúc nào, lồng n.g.ự.c trần trụi cắm vài cây kim bạc mảnh khảnh. Do cử động quá mạnh, hai cây kim rơi .

 

Liễu Tư Ngữ thấy Văn Kình đưa tay định nhặt kim, vội vàng ngăn : "Anh đừng cử động lung tung, để em gọi bác sĩ Thẩm."

 

Tuy Thẩm Chiếu Nguyệt rõ, nhưng thấy cô cũng mang theo bộ kim châm, Liễu Tư Ngữ đoán cô quý nó. Nếu để tên nhà quê Văn Kình hỏng kim, Thẩm Chiếu Nguyệt chắc giận Văn Kình nhưng kiểu gì cũng trách cô trông nom cẩn thận.

 

Liễu Tư Ngữ chạy chậm tìm Thẩm Chiếu Nguyệt, đến cửa phòng t.h.u.ố.c thở hổn hển bám khung cửa: "Em gái Thẩm, Văn Kình lỡ rơi hai cây kim ."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt phối xong thang t.h.u.ố.c cuối cùng, liền sang: "Văn Kình tỉnh ?"

 

Liễu Tư Ngữ gật đầu, sắc mặt lắm: "Chị theo lời em định đút nước cho , nhưng bảo cần chị chăm sóc, tự bưng cốc uống hết thuốc, đó rơi kim ."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt động tác thành thục dùng giấy vàng gói t.h.u.ố.c , dùng dây thừng buộc chặt. Giọng điệu cô thong thả nhẹ nhàng, chẳng hề lo lắng việc rơi kim sẽ ảnh hưởng gì đến Văn Kình.

 

khẽ: "Tinh thần cũng khá đấy chứ!"

 

Thấy Thẩm Chiếu Nguyệt dửng dưng như , Liễu Tư Ngữ thúc giục: "Em gái Thẩm, em mau xem !"

 

Liễu Tư Ngữ thực sự lo cho tình trạng của Văn Kình. Tuy hiện tại nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Văn Kình khỏe chậm ngày nào thì cô càng chậm thành mục tiêu công lược ngày đó. Hơn nữa cô sợ rơi kim sẽ ảnh hưởng đến huyệt đạo, chỉ cản trở việc thải độc mà lỡ c.h.ế.t bất đắc kỳ t.ử thì . Liễu Tư Ngữ hiểu về châm cứu, nhưng xem phim cổ trang nhiều thấy dùng châm cứu để hại lắm.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt vẫn ung dung gói thuốc, giọng nhàn nhạt mang theo ý : "Chị cần lo cho , c.h.ế.t ngay ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/mang-ca-gia-tai-ga-cho-thu-truong/chuong-116.html.]

 

Dứt lời, gói t.h.u.ố.c cuối cùng tay cô cũng xong. Thẩm Chiếu Nguyệt xách mấy gói t.h.u.ố.c vuông vức bọc giấy vàng, cùng Liễu Tư Ngữ về phía phòng bệnh.

 

Đi phía Liễu Tư Ngữ một đoạn, cô hỏi: "Văn Kình uống hết t.h.u.ố.c hả?"

 

Liễu Tư Ngữ gật đầu, sắc mặt sa sầm: "Uống hết ."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt rảo bước nhanh hơn, liếc sườn mặt vui của Liễu Tư Ngữ, cô rõ còn cố hỏi: "Y tá Liễu cãi với Văn Kình ?"

 

Liễu Tư Ngữ mím môi, giọng cứng ngắc: "Không , Văn Kình cãi với chị."

 

Văn Kình chỉ từ chối sự tiếp cận và quan tâm của ả, hơn nữa còn tỏ thái độ mất kiên nhẫn rõ ràng. những điều Liễu Tư Ngữ cho Thẩm Chiếu Nguyệt . Theo bản năng, ả nghĩ nếu Thẩm Chiếu Nguyệt Văn Kình lạnh nhạt với ả, cô sẽ nhạo ả cho xem.

 

Liễu Tư Ngữ cả đời hiếu thắng, tuyệt đối thể để một nhân vật NPC trong sách xem thường .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt nội tâm Liễu Tư Ngữ phong phú thế, cô chỉ bước phòng bệnh thấy Văn Kình đang cầm một cây kim bạc lên soi mói ngắm nghía. Chắc là thấy cây kim nào mảnh thế bao giờ, Văn Kình đến mức mắt sắp lác cả .

 

Xong , càng giống con trai ngốc của địa chủ.

 

Thẩm Chiếu Nguyệt cố nhịn , bước tới giật cây kim từ tay Văn Kình: "Đừng nữa, thế nào thì với tế bào não của cũng chẳng hiểu nổi huyền cơ bên trong ."

 

Văn Kình dựa lưng đầu giường, ánh mắt dõi theo bàn tay Thẩm Chiếu Nguyệt đang cất kim, dừng khuôn mặt cô. Còn về việc Thẩm Chiếu Nguyệt gì, rõ lắm, chỉ cảm thấy giọng cô thật dễ .

 

Thẩm Chiếu Nguyệt thấy Văn Kình uống một cốc nước linh tuyền xong sắc mặt lên ít, bèn cất hai cây kim rơi , bằng hai cây mới châm cho .

 

Đây là đầu tiên Văn Kình Thẩm Chiếu Nguyệt châm cứu trong trạng thái tỉnh táo. Chỉ cảm giác như kiến c.ắ.n lúc kim châm da, đó thì chẳng đau đớn gì nữa.

 

Kiểm tra các cây kim tay và chân Văn Kình, xác định cần mới, Thẩm Chiếu Nguyệt dặn Liễu Tư Ngữ trông chừng: "Mười phút nữa rút kim, đừng lộn xộn nữa. Còn rơi, sẽ đổi cây kim dài hơn, kích thích hơn cho thử, đảm bảo nhớ đời luôn."

 

Lời là cảnh cáo cũng là đe dọa. Lần đầu tiên Văn Kình bật Thẩm Chiếu Nguyệt, ngoan ngoãn gật đầu: "Được, lộn xộn."

 

Thẩm Chiếu Nguyệt giao chỗ t.h.u.ố.c bốc cho Liễu Tư Ngữ: "Ba gói t.h.u.ố.c đầy đặn chị mang đến phòng sắc t.h.u.ố.c sắc lấy nước cho uống, mỗi ngày một thang, tác dụng bổ khí huyết. Còn hai gói t.h.u.ố.c bột , tiên lấy một gói trộn với glycerin thành dạng hồ, sáng tối bôi lên vết thương giúp tiêu sưng giảm đau. Dùng hết thì lấy gói thứ hai."

 

rót thêm một cốc nước đặt ở đầu giường cho Văn Kình.

 

Mười phút , Thẩm Chiếu Nguyệt rút kim cho Văn Kình, thuận tay bắt mạch cho . Ánh mắt Văn Kình lơ đãng dừng tay cô.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Tay Thẩm Chiếu Nguyệt mềm, chỉ là lạnh một chút. Văn Kình nhịn nghĩ, nếu tính tình Thẩm Chiếu Nguyệt như thế, miệng lưỡi ngọt ngào hơn chút, bớt châm chọc , thì thực cô tiểu thư tư bản cũng đến nỗi đáng ghét lắm.

Loading...