Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 71: Một kiếm chém xuống đầu còn chưa rơi đâu!
Cập nhật lúc: 2025-02-14 09:17:48
Lượt xem: 28
Cùng quay đầu lại còn có những người khác của Thanh Huyền Tông, nhìn thấy Diệp Linh Lang không chút do dự bay về phía Liễu Nguyên Húc, đám người Quý Tử Trạc cũng mau chóng đuổi kịp.
Mắt thấy Liễu Nguyên Húc cùng Hoa Thi Tình sắp bị nhốt vào kén, Diệp Linh Lang xông thẳng đến trước mặt Liễu Nguyên Húc, mà Quý Tử Trạc chạy nhanh đến vung kiếm chặt đứt tơ của sâu lông.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
“Đinh” một tiếng, kiếm của Quý Tử Trạc bị b.ắ.n trở lại.
“Sợi tơ này thật là chắc!”
“Để ta tới!” Diệp Linh Lang hít sâu một hơi, nắm chặt Huyền Ảnh, hô to một tiếng: “Huyền Ảnh, mau đem tất cả sức lực từ hồi b.ú mẹ c.h.é.m đi!”
Huyền Ảnh làm kiếm linh đã được vạn năm không biết như thế nào là b.ú mẹ: ???
“Xoẹt” một tiếng, sợi tơ trắng như tuyết lại vô cùng cứng cỏi bị chặt đứt, cơ thể của Liễu Nguyên Húc và Hoa Thi Tình nhanh chóng bay ra khỏi con sâu róm khổng lồ kia.
Sợi tơ từ trên người họ rơi xuống, Liễu Nguyên Húc không bị trói nữa, đặt kiếm trong tay lên cổ Hoa Thi Tình.
“Diệp Linh Lang, ngươi còn dám tiến về phía trước, ta sẽ g.i.ế.c sư tỉ của ngươi.”
Trên khuôn mặt non nớt của Diệp Linh Lang, giờ phút này lộ ra một nụ cười lạnh như băng, sau đó nàng nâng lên Huyền Ảnh, không quan tâm tới Liễu Nguyên Húc mà đánh lên.
“Được, vậy ngươi cứ g.i.ế.c đi!”
Liễu Nguyên Húc nhìn thấy nàng thực sự đi về phía mình, thần sắc có chút hoảng loạn, chẳng lẽ nàng cũng giống mình, căn bản không thèm để ý đến sinh tử của đồng môn?
Nhưng mà nếu nàng thật sự không để ý, thì lúc nãy vì sao phải quay đầu lại? Chắc chắn nàng đang lừa gạt mình.
“Nếu đã như thế, ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận!”
“Giết đi! Dùng sức c.ắ.t c.ổ nàng, chặt đứt đầu nàng, không cần nương tay! Ngươi xem ta có hối hận hay không!”
Liễu Nguyên Húc bị Diệp Linh Lang chọc giận, thật sư dùng lực miết thanh kiếm trong tay, nếu nàng không để bụng, vậy thì g.i.ế.c cho nàng xem!
Giây tiếp theo, yết hầu bị cắt, m.á.u tươi vẩy ra, cảm giác đau đớn nháy mắt xâm nhập toàn thân Liễu Nguyên Húc, đôi mắt của hắn hoa lên, nhanh chóng ngã xuống đất, hơn nữa còn kêu lên một tiếng thống khổ thảm thiết.
“A!”
Hắn cúi đầu thấy, Hoa Thi Tình ở phía trước không biết biến mất từ khi nào, trường kiếm của hắn cắt một nhát lại là cắt lên cổ hắn.
Khi cơ thể hắn ngã xuống, khóe mắt hắn thoáng nhìn thấy Hoa Thi Tình lúc nãy còn bị hắn khống chế trong tay lúc này chỉ còn bé bằng lòng bàn tay, rơi xuống đến giữa không trung được Diệp Linh Lang đỡ được.
Diệp Linh Lang xé lá bùa trên người nàng, Hoa Thi Tình lại biến thành dáng vẻ bình thường.
“Thực lực của ngươi thật quá là kém đi! Làm sao mà một kiếm cắt rồi mà đầu còn chưa rơi? Thủ tịch đại đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung cũng chỉ có thế?”
….
Giết người còn muốn g.i.ế.c tâm.
Cơ thể Liễu Nguyên Húc run lên, m.á.u trên cổ chảy càng nhiều.
Vì sao cái đồ xấu gì nàng cũng có? Cái này ai có thể tưởng tượng được chứ!
May mà lúc hắn vừa cảm giác được sự đau đớn đã thu vài phần sức lực, nếu không lúc này đầu hắn cũng bị cắt rồi.
Thừa dịp ngã xuống, hắn nhanh chóng lấy ra từ nhẫn linh đan quý giá nhất dùng để cứu mạng, kia là linh đan cấp chín, có thể cải tử hoàn sinh.
Hắn trăm cay ngàn đắng, còn phải trả một cái giá vô cùng lớn để làm ra, trăm triệu không nghĩ tới sẽ phải dùng nó để trị liệu vết thương do chính mình c.ắ.t c.ổ mình.
Nuốt linh đan vào, hắn rơi vào nhụy của một đóa hoa, cả người hắn dần dần tìm về sức sống, m.á.u trên cổ chậm rãi ngừng lại, rốt cuộc cũng có thể thở một hơi.
“Ngươi còn ở đó làm gì? Đi mau đi! Nếu chín con bướm kia đều bay vào thì chúng ta sẽ không vào được nữa!”
Béo Đầu ngồi trên vai Diệp Linh Lang dùng sức thúc giục nàng.
“Béo Đầu, hắn ăn đan dược sống sót rồi.”
“Sống sót hắn cũng không uy h.i.ế.p được ngươi! Một lát nữa sẽ bị sâu lông nhốt vào kén để bón phân!”
“Không được! Hắn đụng đến sư tỉ của ta, ta không nhịn được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-71-mot-kiem-chem-xuong-dau-con-chua-roi-dau.html.]
Sau khi Diệp Linh Lang nói xong thì hướng tới đóa hoa mà Liễu Nguyên Húc đã bay đến.
Nàng vừa mới bay đến, con sâu róm khổng lồ đã phun tơ về phía nàng, nàng vẫn không đổi hướng mà bay tới chỗ Liễu Nguyên Húc.
“A a a! Chúng ta sắp bị tơ nhốt lại rồi.”
“Trước khi ngươi nổi điên, có thể tìm chỗ an toàn để lại ta ở đó không?”
“Ta ở đây nhiều năm như vậy còn không nghe nói có quả gì bị nhốt bên trong kén đâu! Quả mà phá kén thành bướm bay trở về cửa Sinh Mệnh, đám đồng bọn bên trong thấy ta thì sao? Ta không cần mặt mũi sao?”
Béo Đầu còn chưa nói xong đã bị Diệp Linh Lang dùng pháp quyết bịt miệng, ồn ào quá!
Béo Đầu vừa mới ngậm miệng, Diệp Linh Lang liền rơi xuống bên cạnh Liễu Nguyên Húc, cùng nàng tới còn có sợi tơ của Sâu róm, nàng vừa né tránh thì sợ tơ đã bay về phía Liễu Nguyên Húc, cuốn hắn lên.
Thừa dịp hắn còn chưa hoàn toàn bị nhốt vào kén, mà sâu róm vẫn chưa để ý đến mình, Diệp Linh Lang giơ lên Huyền Ảnh vận chuyển linh lực hướng tới n.g.ự.c của Liễu Nguyên Húc đ.â.m một cái.
“Keng” một tiếng vỡ vụn truyền đến, Liễu Nguyên Húc khiếp sợ ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Linh Lang, không ngờ nàng có thể phá vỡ hộ tâm kính, đ.â.m vào n.g.ự.c hắn!”
Giây tiếp theo, sợi tơ cuốn cả người hắn đi, trói kín hắn lại, cái gì cũng không nhìn thấy nữa.
Liễu Nguyên Húc bị cuốn thành kén, sau đó mục tiêu của sâu róm là Diệp Linh Lang.
“Chạy mau đi! Đừng ở đó nữa, Liễu Nguyên Húc c.h.ế.t chắc rồi! Hộ tâm kính cũng vỡ rồi, yết hầu bị cắt, người cũng bị nhốt vào kén, ngươi còn muốn thế nào nữa? Chẳng lẽ ngươi còn muốn phá cái kén sao?”
Béo Đầu ở trên vai Diệp Linh Lang kích động lôi kéo tóc của nàng, giục nàng mau chạy.
Diệp Linh Lang mắt sáng lên.
“Béo Đầu, trong lúc quan trọng ngươi thật quá thông minh! Ta đây sẽ làm cho hắn nổ tung!”
Béo Đầu sửng sốt, sau đó nâng lên cánh tay nhỏ như xúc tu, đánh vào miệng mình vài cái, ai bảo nó nói nhiều đưa ra ý tưởng, thật là tốt làm sao!
Chỉ thấy Diệp Linh Lang từ trong nhẫn móc ra một lá bùa để vào s.ú.n.g b.ắ.n phù, điên cuồng b.ắ.n về phía cái kén của Liễu Nguyên Húc.
Thịch thịch thịch, ầm ầm ầm.
Cái kén bị uy lực của bạo tạc phù nổ ra một lỗ hổng nho nhỏ, vì thế nàng lại tiếp tục b.ắ.n vào trong lỗ hổng.
Thịch thịch thịch, ầm ầm ầm.
Cái kén kia từ trong ra ngoài đều bị b.ắ.n nổ đen thùi lùi, Béo Đầu nhìn thôi cũng thấy tàn nhẫn.
Đúng lúc này, con sâu róm kia phát hiện kén của mình bị nổ hỏng rồi, mau chóng phun thêm tơ mới để sửa chữa, sau khi sửa chữa xong thì thẹn quá thành giận nhằm về phía Diệp Linh Lang.
“Chạy mau lên! Nó sắp phát cuồng rồi!”
“Nó phát cuồng thì làm sao?”
Lời nói của Diệp Linh Lang vừa cất lên, bỗng nhiên mở to hai mắt, ngay sau đó bị dọa sợ đến mức xoay người bỏ chạy.
“Sẽ rất độc ác!”
Béo Đầu vừa nói xong, một vũng chất nhầy màu xanh lá từ trong miệng sâu róm phun tới, vừa nhiều vừa thối vừa dính, phun khắp nơi.
Diệp Linh Lang vừa chạy, những người khác cũng điên cuồng chạy trốn theo.
Chỉ có Béo Đầu ngồi trên vai Diệp Linh Lang ôm đầu khóc rống.
“Huhuhu, đều tại ngươi! Đã bảo ngươi chạy nhanh, hiện tại, huhu, đầu của ta…”
Diệp Linh Lang đang vội muốn điên, bớt thời giờ nhìn lên đầu nó, sau đó theo bản năng hô lên oe oe, bả vai run lên suýt chút nữa ném bỏ Béo Đầu.
“Thật sự quá là ghê tởm!”
Dưới tình thế cấp bách, Diệp Linh Lang vừa nhấc kiếm, nạo đầu của Béo Đầu.
…
Nó không còn là Béo Đầu nữa rồi!
P/S. Kể từ giờ gọi củ cải béo thành Béo Đầu nha! Tên thân mật Diệp Linh Lang đặt cho ẻm đó. Lúc trước gọi ẻm là Củ cải béo vì ẻm vừa trắng vừa tròn, lại có mấy cái lá trên đầu nữa. :))