Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 69: Tới đi, gia nhập đi, cùng nhau bị hành hung thôi!

Cập nhật lúc: 2025-02-13 08:07:57
Lượt xem: 22

“Hoảng hốt cái gì? Lúc nãy chỉ là ta khinh địch thôi, đều lui lại phía sau cho ta, hôm nay ta cần phải bắt nàng!”

Liễu Nguyên Húc lấy từ trong nhẫn ra một viên đan dược nhét vào trong miệng, vết thương trên vai hắn ngừng chảy máu.

Thấy một màn như vậy, các đệ tử Ẩn Nguyệt Cung ngay lập tức hưng phấn lên. Đúng vậy, đại sư huynh của bọn họ còn chưa nhận thua, bọn họ sao có thể nhận thua trước được?

Linh Khí của Ẩn Nguyệt Cung rất tốt, đan dược cũng nhiều vô số, dù là là so sánh về sức chịu đựng hay kinh nghiệm gì đó cũng không thể bại bởi cọng giá đỗ này được.

Thấy vậy, Diệp Linh Lang cười một tiếng.

“Tiểu tử, ngươi có vẻ không biết gì về sự cường đại của ta!”

Nói xong, Diệp Linh Lang móc từ nhẫn ra một lọ đan dược, tùy tiện lấy một nắm khoảng bảy tám viên, trước mặt Liễu Nguyên Húc bỏ toàn bộ vào trong miệng, lúc nhai còn phát ra tiếng lách cách giống như là đang ăn kẹo.

Sau khi ăn xong, khí thế trên người Diệp Linh Lang nháy mắt trở nên mạnh mẽ hơn, linh khí bị tiêu hao đã được bổ sung, thể lực bị hao tổn cũng lập tức khôi phục.

Tư thế này khiến cho đệ tử Ẩn Nguyệt Cung ngạc nhiên đến mức há hốc miệng, ngay cà Liễu Nguyên Húc cũng sửng sốt theo.

Phải biết rằng đan dược trị thương sau trận đấu không thể quý hiếm bằng một phần của đan dược chữa thương ngay trong trận đấu, bởi vì loại đan dược này yêu cầu hiệu quả ngay lập tức, lại yêu cầu không có tác dụng phụ để không ảnh hưởng tới chiến đấu, cho nên cần phải dùng các loại linh dược quý giá, luyện dược cũng khó vô cùng.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Loại đan dược này chỉ có luyện đan sư của đại tông môn hoặc là luyện đan sư cao giai của liên minh đan dược mới có thể luyện ra được. Nếu mua từ trong tay bọn họ thì giá cả vô cùng đắt.

Cho dù là đệ tử từ đại tông môn như Ẩn Nguyệt Cung, khi chiến đấu nếu không phải là lúc quan trọng thì không ăn, nếu nhất định phải ăn thì một lần cũng chỉ có thể ăn một viên, nếu chịu đựng không nổi thì mới ăn thêm một viên nữa.

Còn chưa bắt đầu khai chiến hiệp thứ hai, Liễu Nguyên Húc đã bị nàng làm cho tức giận đến mức tức ngực, thân là thủ tịch đại đệ tử của Ẩn Nguyệt Cung, hắn cũng chỉ dám ăn một lần một viên mà thôi, nàng chỉ là một Trúc Cơ kỳ nho nhỏ, lại còn từ một tông môn xó xỉnh chưa nghe tên bao giờ, dựa cái gì mà ăn một lần tới bảy tám viên? Đồ vật này không cần tiền hay sao?

Quá đáng hơn là, lúc nãy người bị thương hình như là hắn, nàng chưa bị xước da, ăn đan dược làm cái gì? Ăn cho ai xem? Đây là nàng đang khinh thường ai?

Liễu Nguyên Húc càng nghĩ càng thấy giận, hôm nay hắn lại bị một Trúc Cơ nho nhỏ làm nhục.

Thanh Huyền Tông, Diệp Linh Lang, được, thật sự rất được, hắn nhớ kỹ!

Chờ hắn hôm nay g.i.ế.c con nhỏ xấu xa này, hôm nào đó sẽ đi diệt toàn bộ tông môn nát của nàng.

Vì thế, hắn mang theo một ngọn lửa giận dữ thật mãnh liệt, tay giơ lên vung trường kiếm, một lần nữa đ.â.m tới Diệp Linh Lang, mũi chân của Diệp Linh Lang nhấc lên một chút, tay cầm Huyền Ảnh đối kiếm với Liễu Nguyên Húc.

“Keng keng keng” tiếng kiếm va chạm vào kiếm truyền đến, từng chiêu thức đều chấn động nhân tâm.

Liễu Nguyên Húc càng đánh càng mệt mỏi, mà Diệp Linh Lang càng đánh càng hăng.

Kiếm trong tay nàng giống như là có ý nghĩ, linh hoạt giống như một con rắn, nơi nào có sơ hở là đ.â.m vào nơi đó, đ.â.m khiến cho hắn khó mà phòng bị. Được mấy hiệp thì trên người hắn lại bị không ít vết thương từ lớn đến bé.

Mắt thấy mình sắp không chống đỡ nổi nữa, hắn nhanh chóng lấy ra một tấm định thân phù lấy thế sét đánh không kịp bưng tai ném lên người Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang không nghĩ tới thằng nhãi này sẽ còn dùng bùa, không cẩn thận để hắn ném chúng, nên bị đứng im cả người ở đó.

Liễu Nguyên Húc vừa định dừng lại một chút để lui về phía sau, ai ngờ, còn chưa kịp thở thì căn bản là không dừng nổi!

Bởi vì sau khi Diệp Linh Lang bất động, kiếm trong tay nàng trực tiếp thoát ly khống chế của nàng, tiếp tục c.h.é.m lung tung về phía hắn, tư thế giống như có mối thù g.i.ế.c cha không đội trời chung.

Huyền Ảnh càng đánh càng hung hăng, càng đánh càng tàn nhẫn, thừa dịp thứ này hiện tại vẫn là Trúc Cơ, hắn nhất định phải báo thù cho bản thân.

Liễu Nguyên Húc xem một màn này mới sợ ngây người, đệ tử Ẩn Nguyệt cung cũng ngây người theo.

Hắn thật sự tin tưởng thanh kiếm này đã có kiếm linh, hơn nữa còn là một kiếm linh thù dai vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-69-toi-di-gia-nhap-di-cung-nhau-bi-hanh-hung-thoi.html.]

Liễu Nguyên Húc lại càng không thể hiểu nổi, Thanh Huyền Tông rốt cuộc là tông môn loại gì? Vì cái gì mà một đệ tử Trúc Cơ kỳ nho nhỏ có thể có được một thanh kiếm đã sinh kiếm linh?

Đồ vật này cũng không phải là đan dược chữa thương tăng ích, chỉ cần có tiền là có thể mua được, đây chính là một thứ mà bất cứ đại tông môn nào cũng coi nó là bảo bối được cất giữ ở Tàng Bảo Lâu đó!

Càng giận chính là, bảo bối mà ai ai cũng cầu mà không được, ngay cả hắn cũng không thể có, Trúc Cơ nho nhỏ này vừa nãy còn ném nó đi để trốn chạy? Điều này có hợp lý không? Đây là việc mà người làm à?

Sau khi ý thức được điều này, Liễu Nguyên Húc càng tức giận, không chỉ có tức ngực, mà đầu cũng đau muốn vỡ cả ra.

Lúc này, Diệp Linh Lang đã xé được lá bùa mà Liễu Nguyên Húc ném lên người nàng, nhẹ nhàng, tùy tiện.

Liễu Nguyên Húc nhìn thấy, trong lòng cảm thấy đã không ổn lại càng không ổn.

Lá bùa do phù tu cao giai của Ẩn Nguyệt Cung làm, thế mà nàng tiện tay xé, giống như là xé bỏ món đồ chơi.

Tu vi Trúc Cơ kỳ không đánh lại nàng, so đan dược không bằng nàng, kiếm không tốt bằng kiếm của nàng, ngay cả bùa đều không có biện pháp làm gì nàng, Trúc Cơ kỳ nho nhỏ như nàng thật sự đáng sợ như vậy sao?

“Các ngươi còn đứng đó làm gì? Cứ im lặng mà nhìn đại sư huynh của các ngươi bị ta hành hung hay sao? Không may đánh c.h.ế.t thì phải làm sao bây giờ?”

Diệp Linh Lang vừa kêu lên, những đệ tử Ẩn Nguyệt Cung ở đó đều nhanh chóng trở nên tỉnh táo, đúng vậy, không may mà đánh c.h.ế.t đại sư huynh thì phải làm sao bây giờ? Nếu hắn chết, bọn họ một cái cũng không sống được!

Lúc này mặt mũi còn quan trọng không? Không quan trọng!

Vì thế, bọn họ nhanh chóng rút kiếm ra cùng nhau vọt tới chỗ Diệp Linh Lang, vừa mới vọt được một nửa thì tiếng của Diệp Linh Lang lại truyền đến.

“Đúng rồi, chỉ có nhìn không thì có ý nghĩa gì, tới đi, gia nhập đi, cùng với sư huynh của các ngươi bị ta hành hung!”

…..

Còn chưa giao chiến, trái tim đã lạnh băng một nửa.

Mất mặt hơn cả việc Thủ tịch đại đệ tử cùng với các đệ tử khác của Ẩn Nguyệt Cung cùng nhau vây công một đệ tử Trúc Cơ kỳ đó là, Thủ tịch đại đệ tử cùng với nhiều đệ tử khác của Ẩn Nguyệt Cung cùng nhau bị đệ tử Trúc Cơ kỳ đó hành hung.

Sau đó, bọn họ thật sự cùng nhau bị một mình Diệp Linh Lang hành hung.

Một màn này, ngoài Quý Tử Trạc ra, tất cả mọi người nhìn đều cảm thấy thật quá đáng.

Vẫn luôn cho rằng cái đầu của tiểu sư muội đặc biệt thông minh, tạo nghệ về phù văn là vô cùng mạnh, hiện tại mới biết sức chiến đấu của nàng lại khủng khiếp như vậy.

Lần trước khi Tạ Lâm Dật bị nàng hành hung, bọn họ còn thật sự nghĩ rằng vì Tạ Lâm Dật bị thương nên quá yếu, không nghĩ tới không phải do hắn yếu, mà do tiểu sư muội quá mạnh.

Khi đùa giỡn thì đùa giỡn, lúc động thủ hành hung người khác nàng thật sự không đùa.

“Đệ tử Ẩn Nguyệt Cung nghe lệnh, hiện tại toàn bộ tản ra từng người rời đi, ta không tin nàng có thể đuổi tất cả chúng ta!”

Lời này của Liễu Nguyên Húc vừa mới nói xong, năm người Quý Tử Trạc nhanh chóng tản ra thành một vòng lớn vây quanh họ.

“Tiểu sư muội còn chưa đánh đủ, ai cũng không được đi!”

Mấy người này lúc nãy còn không nhúc nhích, Liễu Nguyên Húc gần như quên mất bọn họ.

Thật vất vả hắn mới nghĩ ra một biện pháp giải quyết khốn cảnh, lúc này bọn họ lại ra tay.

Càng kỳ quái hơn là, ngoài năm người bọn họ đang vây kín đệ tử Ẩn Nguyệt Cung, Tuyết Linh Quả sáu chân kia cũng trộn lẫn tham gia vào có nghĩa là gì? Nó có hiểu nó là người bên nào không? Nó có biết thực lực của nó không?

Hắn hoàn toàn không nghĩ được sẽ có một ngày như vậy, lúc hắn gặp nạn, đến một trái cây cũng chạy ra làm nhục hắn.

Có hợp lý hay không?

Loading...