Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 55: Thù này ngươi còn muốn giữ lại ăn Tết sao?

Cập nhật lúc: 2025-02-11 11:04:34
Lượt xem: 26

Chỉ thấy Diệp Linh Lan móc từ trong nhẫn ra một cái mặt đồng hồ màu vàng, trên mặt đồng hồ lại có một cây kim thật dài.

Nàng rót linh lực vào đồng hồ, kim đồng hồ nhanh chóng xoay tròn, cuối cùng dừng ở một chỗ.

“Tiểu sư muội, đây là cái gì?”

“Đây là Truy Tung Bàn (1) do muội tự làm, lúc trước dán gia tốc phù cho Tạ Lâm Dật muội nghĩ cẩn thận một chút, dán thêm cho hắn một tấm truy tung phù, không nghĩ tới hiện tại lại dùng đến.

Nghe xong lời này, những người khác nhịn không được mà giơ ngón tay cái cho Diệp Linh Lang.

“Vẫn là muội tính toán cẩn thận”

“Lúc ấy muội chỉ là muốn đề phòng tiểu nhân, không nghĩ tới thật đúng là tóm được tiểu nhận. Bùa này có tác dụng trong vòng ngàn dặm, nhân lúc bọn họ chưa bay đi xa, chúng ta mau đi tìm đi!”

“Được!”

Nhờ có sự chỉ dẫn của truy tung bàn, Diệp Linh Lang cùng các sư huynh sư tỉ thật mau chóng tìm tới chỗ đám người Tạ Lâm Dật.

Đám đệ tử Thất Tinh Tông còn chưa vứt bỏ được mảnh t.h.i t.h.ể dán trên người, trên người họ mùi hôi thối sực nức, đi đến đâu ô nhiễm đến đó, với vừa tới gần chỗ của bọn họ, lập tức đã tìm thấy người.

“Không thể nào? Lúc bọn họ chạy tốc độ rất nhanh, hơn nữa bản thân còn có trận pháp chạy trốn tổ truyền của Thất Tinh Tông, sao lại chạy được có chút đường như vậy?” Quý Tử Trạc khiếp sợ không thôi.

“Thất sư huynh, khi huynh tìm bọn họ là bay thẳng tới, không đi theo họ nên không biết là bọn họ vì không muốn bị tìm thấy mà bay lòng vòng loanh quanh bao nhiêu đâu.”

Diệp Linh Lang vừa nói xong, những người khác sửng sốt một chút, im lặng lại có chút thương hại những đệ tử Thất Tinh Tông ngốc nghếch này, cực cực khổ khổ vòng nhiều vòng như vậy, cuối cùng lại khiến cho bọn họ có thể nhanh chóng tóm được.

Lúc này, các đệ tử ngốc của Thất Tinh Tông vẫn còn đang ở bên hồ giúp nhau gột bỏ khối t.h.i t.h.ể hôi thối mà Diệp Linh Lang đã dán trên lưng bọn họ.

Vừa gột bỏ vừa mồm năm miệng mười mắng mỏ Diệp Linh Lang.

“Đây rốt cuộc là cái gì mà có thể thối như vậy? Ta bị nó hun lâu như vậy cái mũi cũng muốn tắc luôn rồi.”

“Trời ơi, thật là đáng sợ! Cọng giá đỗ kia rốt cuộc là xuất phát từ một tâm lý vặn vẹo như thế nào có thể nhặt một t.h.i t.h.ể yêu thú thối như vậy phong ấn lại? Ta thật sự không thể hiểu nổi.”

“Còn có chất nhầy nàng dùng để dính lên người chúng ta nữa, mạnh mẽ gột bỏ sẽ đau, dùng lửa đốt không xong, dùng d.a.o cắt không được, đây rốt cuộc là loại chất nhầy gì chứ?

“Trời ơi, thật là đáng sợ! Cọng đậu giá kia làm sao mà đồ vật kỳ quái gì cũng có vậy? Chẳng lẽ tất cả các yêu thú nàng g.i.ế.c nàng đều nhặt cho vào nhẫn hết sao? Thật sự sẽ có người như vậy sao?”

Mắt thấy thứ đồ vật này gột mãi không thể hết, cuối cùng Tạ Lâm Dật nhẫn tâm dùng chủy thủ cắt bỏ một lớp da phía sau cổ của mình để gột bỏ.

Máu tươi trào ra, hắn lập tức lấy linh dược ra để cầm máu, sau khi đắp lên một chút là ổn rồi.

Những đệ tử khác thấy vậy sôi nổi bắt chước, rốt cuộc bọn họ là người tu tiên, ngày thường đều bị thương nặng hơn thế nhiều, lột bỏ một lớp da căn bản không phải là chuyện gì to tát.

Chỉ ngẫm lại liền cảm thấy chua xót trong lòng, đồ vật này không thể nào gột bỏ được, cuối cùng còn phải lột da của mình.

“Đại sư huynh, con nhóc này thật sự là quá ác độc, hôm nay chúng ta bị bắt nạt quá thảm hại rồi!”

Tạ Lâm Dật nghe xong lời này, hắn hít sâu một hơi, đều áp xuống tất cả những ấm ức, trên mặt lộ ra một vẻ kích động đầy thù hận, dùng giọng nói khàn khàn của hắn nói.

“Thù này hôm nay ta nhớ kỹ, sau này chúng ta gặp lại thấy bọn họ nhất định không để bọn họ yên! Ta Tạ Lâm Dật thề, thù này nhất định phải báo!”

“Đúng vậy! Thù này nhất định phải báo! Tuyệt đối sẽ không để yên cho bọn họ!”

Lúc này, bỗng nhiên có tiếng sột sột soạt soạt từ phía không xa truyền đến, giống như là tiếng có người đẩy cành cây ra đi tới.

Tạ Lâm Dật nhìn về phía có tiếng động, chỉ thấy phía sau lùm cây rậm rạp lộ ra một khuôn mặt vô cùng đáng yêu lại quen thuộc đang tươi cười.

“A!”

Tạ Lâm Dật bị dọa kêu một tiếng sợ hãi như thế mới nhìn thấy ma, cả người nhảy dựng lên.

“Ta vừa nghe nói ngươi muốn báo thù, sợ ngươi chờ lâu mới chạy nhanh tới đây, ngươi không sốt ruột quá chứ?”

Diệp Linh Lang nói xong, phía sau nàng là đám người Quý Tử Trạc, Kha Tâm Lan cũng đều xuất hiện, tất cả mọi người đều tới đầy đủ.

Tạ Lâm Dật thấy một màn như vậy trái tim cũng tan nát, lúc trước đánh không lại còn không cho người ta nói vài câu tàn nhẫn hay sao? Vì sao nàng lại hữu cầu tất ứng (2) mà tới kịp thời như vậy? Thần minh trên trời cũng không linh như nàng đâu!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-55-thu-nay-nguoi-con-muon-giu-lai-an-tet-sao.html.]

Lúc này, các đệ tử Thất Tinh Tông phía sau Tạ Lâm Dật cũng nhanh chóng đứng lên, khẩn trương đứng ở phía sau Tạ Lâm Dật như lâm đại địch.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Mắt thấy Diệp Linh Lang vén lùm cây đi ra, Tạ Lâm Dật khẩn trương lui về phía sau vài bước, còn mở miệng cảnh cáo nàng.

“Ngươi đừng tới đây!”

“Không phải người muốn báo thù sao?”

“Cũng không phải bây giờ!”

“Cái gì? Thù này ngươi còn tính giữ lại ăn Tết sao?”

Tạ Lâm Dật bị nàng chọc cho giận muốn khóc tại chỗ.

“Vậy thì liên quan gì tới ngươi? Ngươi có thể đừng xuất hiện trước mặt ta nữa được không?”

“Vậy làm sao ngươi có thể báo thù?”

Nói gì thì nói Tạ Lâm Dật hắn cũng là một nam nhi kiên cường bất khuất, đặc biệt là làm đại sư huynh của đám đệ tử này, hắn không thể hoàn toàn không để ý đến thể diện của mình, hắn không thể nói ra được câu không báo thù nữa, cũng không dám nói ra miệng là hắn muốn báo thù!

Hắn không nói lời nào, Diệp Linh Lang lại không muốn buông tha hắn, nàng tiến lên một bước.

“Quân tử báo thù mười năm không muộn, câu ấy chính là rắm thối, nói đúng ra phải là thù hận gì cũng báo ngay tại chỗ!”

“Hả? Hay là ngươi không muốn báo? Ngươi vừa mới thề thốt xong đó!”

“A? Ngươi thề thốt với ai? Với ông trời sao? Là loại lời thề nếu vi phạm sẽ bị thiên lôi đánh chết?”

Sau khi nói một câu nói, Diệp Linh Lang lại đi một bước về phía trước, sắp đi tới trước mặt Tạ Lâm Dật, thật là không cho hắn một chút mặt mũi nào!

Vì thế, dưới áp lực từng bước áp sát của nàng, Tạ Lâm Dật bắt đầu ho như điên, lại còn dùng sức nói thật nhỏ, làm ra vẻ như cấm ngôn phù lại bắt đầu phát tác.

Trời ạ, trong lúc mấu chốt như vậy hắn cũng quá thông minh đi!

Ngay sau đó, hắn rút ra trường kiếm của mình sắc mặt lạnh băng, bày ra một dáng vẻ như chuẩn bị đại chiến đến nơi.

Mà đệ tử Thất Tinh Tông phía sau hắn phối hợp vô cùng ăn ý, khí thế của Tạ Lâm Dật vừa mới lên, bọn họ ở phía sau đã khởi động trận pháp.

Nếu không phải là vừa mới cách đây không lâu Diệp Linh Lang mới nhìn thấy trận pháp này, nàng cũng đã tin nhóm người này thật sự muốn đánh.

“Không tốt, bọn họ lại sắp chạy trốn!”

Kha Tâm Lan vừa mới nói ra, Tạ Lâm Dật đã cười đắc ý, kiếm trận vừa có hiệu lực bụi mù nổi lên bốn phía, bọn họ lại một lần nữa biến mất trước mặt đám người Diệp Linh Lang.

“Làm sao bây giờ? Lại đuổi theo sao?”

Tuy rằng mọi người ở đây đều nhiều tuổi hơn Diệp Linh Lang nhiều, nhưng sau khi mọi chuyện xảy ra hôm nay thì bọn họ đều theo bản năng coi Diệp Linh Lang là tâm phúc (3)

Chỉ thấy Diệp Linh Lang không nóng nảy vội vàng chút nào, tìm một chỗ thoải mái ngồi xuống.

“Không đuổi nữa, hiện giờ trời đã tối rồi, hôm nay chúng ta ở trong hẻm núi của Cự Mãng vảy bạc tìm được đường sống trong chỗ c.h.ế.t đã mệt mỏi cả ngày rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút.”

Lúc này, những người khác không chần chừ chút nào, cũng ngồi xuống bên cạnh Diệp Linh Lang.

“Trước tiên để Tạ Lâm Dật bọn họ chạy thêm vài vòng, chúng ta ăn uống no đủ nghỉ ngơi đủ rồi, ngày mai đi thẳng tới bắt bọn họ. Xem thái độ đắc ý của Tạ Lâm Dật lúc trước khi chạy thì biết được, hắn khẳng định không nghĩ ra được làm sao chúng ta có thể đuổi tới bắt hắn.”

Vẻ mặt Diệp Linh Lang buồn cười: “Với chỉ số thông minh của hắn, tám phần còn tưởng là bản thân hôm nay lòng vòng không đủ nhiều nên mới không thể thoát khỏi chúng ta!”

_____________

(1) Truy tung bàn: Một vật giống như là bàn dùng để tìm kiếm đồ vật (truy tung là tìm kiếm tung tích), ở dưới có truy tung phù, hay bùa truy tung là bùa dùng để tìm kiếm người/đồ vật.

(2) Hữu cầu tất ứng: Có yêu cầu nhất định sẽ có ứng nghiệm

(3) Tâm phúc: Người đáng tin tưởng

Loading...