Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 34: Ta có một ý tưởng to gan
Cập nhật lúc: 2025-02-07 18:07:12
Lượt xem: 34
Diệp Linh Lang một khắc cũng không dám nghỉ ngơi, bảo Huyền Ảnh đưa nàng đến hồ sen, nơi có linh khí nồng đậm nhất trong bí cảnh Thanh Huyền Tông để bắt đầu tu luyện.
Nhờ việc điên cuồng nghiên cứu phù văn phá giải cấm chế suốt một tháng qua mà bây giờ năm cuốn tối cao pháp quyết này chỉ trong chốc lát nàng đã đọc hiểu được rồi.
Không thể không nói, tối cao pháp quyết đúng là khác hẳn so với pháp quyết thông thường, các pháp quyết cao cấp khác đều yêu cầu rất cao, có cái thì yêu cầu tu vi đạt chuẩn, có cái thì lại yêu cầu lấy pháp quyết tương ứng làm cơ sở, thậm chí có cái còn yêu cầu cả độ thuần khiết của linh căn.
Thế nhưng ngoài việc khó hiểu ra thì tối cao pháp quyết lại chẳng có yêu cầu gì cả, nó có thể chứa đựng vạn vật, bao hàm chân lý tối cao, cũng có thể cứu rỗi phế vật, giúp nàng nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện.
Từ góc độ này mà nói, pháp quyết càng mạnh thì nhập môn càng dễ. Những pháp quyết yêu cầu khắt khe kia, bản thân người tu luyện cũng đã phải có điều kiện rất tốt rồi, nhiều thêm một cuốn pháp quyết cũng chỉ như thêu gấm trên hoa mà thôi.
Pháp quyết đầu tiên mà Diệp Linh Lang tu luyện là Vô Thượng Tâm Pháp, tu luyện bằng cuốn tâm pháp này thuận lợi hơn nhiều so với những cuốn tâm pháp nhập môn mà đại sư huynh đưa cho, tốc độ hấp thụ linh khí của nàng cũng nhanh hơn trước kia nhiều.
Sau một thời gian tu luyện Vô Thượng Tâm Pháp, nàng bắt đầu tiếp xúc với Đại Trọng Sinh Thuật, Chiêu Thiên Thần Kiếm Quyết, Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết và Thượng Thiện Nhược Thủy Quyết.
Nàng tốn mất ba tháng trời mới có thể tu luyện đến tầng một của năm tối cao pháp quyết này, coi như là đã nhập môn.
Lúc này Diệp Linh Lang mới phát hiện tuy rằng nhập môn tối cao pháp quyết rất dễ, nhưng những pháp quyết này cứ tựa như vực sâu nhìn mãi không thấy đáy vậy, cứ nghĩ rằng bản thân đã bước được rất nhiều bước, nhưng nhìn lại cả vực sâu mới thấy hóa ra cũng mới chỉ bước được những bước nhỏ.
Thế cho nên trong thời gian người khác dùng để tu luyện được một nửa hoặc thậm chí là toàn bộ một pháp quyết thì nàng mới chỉ học được một tầng.
Sau khi luyện đến tầng một của năm cuốn tối cao pháp quyết, tu vi của Diệp Linh Lang cũng đã đạt đến Trúc Cơ sơ kỳ viên mãn, còn cách một bước để bước vào Trúc Cơ trung kỳ.
Nàng mở mắt, thở ra một hơi, cảm thấy rất hài lòng với ngộ tính của mình, mỗi cuốn đều học rất nhanh. Dưới sự ngày đêm tu luyện không ngừng nghỉ của bản thân, đến cả tu vi của nàng cũng đã tăng lên không ít.
Ý thức của nàng thoát ra khỏi trạng thái tu luyện, trở về hiện thực. Nàng bắt đầu nhớ lại những tình tiết trong nguyên tác.
Bốn tháng sau khi đột phá Trúc Cơ kỳ, nữ chính Diệp Dung Nguyệt đã bước vào Trúc Cơ trung kỳ viên mãn, nhanh chóng bước vào Trúc Cơ hậu kỳ.
Trong khoảng thời gian này, nàng ta đã có được linh thú đầu tiên của mình. Đó là một con huyền tước có sức tấn công rất mạnh, quanh thân đỏ rực, toàn thân được lửa bao bọc, không chỉ đẹp mà còn rất hiếu chiến.
Ngoài việc chỉ một tháng sau khi nhập môn đã học được pháp quyết cơ sở hệ hỏa ra, Diệp Dung Nguyệt giờ đây còn thông thạo thêm hai cuốn pháp quyết cấp hai là Lưu Cầu Hỏa Thuật và Hỏa Vân Kiếm Quyết.
Nói cách khác, với thực lực hiện tại của nàng ta, ra ngoài g.i.ế.c vài yêu thú cấp hai, thậm chí một mình khiêu chiến yêu thú cấp ba cũng không thành vấn đề nữa rồi.
Không ngừng tu luyện, lại thêm lượng lớn tài nguyên nhận được từ bí cảnh đã khiến nàng ta giờ đây trở thành thiếu nữ thiên tài số một trong thế hệ của bọn họ, cả Tu Chân Giới không ai là không biết về nàng.
…
Sau khi nhớ lại, Diệp Linh Lang trầm mặc hai giây.
Một bên là Trúc Cơ sơ kỳ, còn một bên là Trúc Cơ trung kỳ. Một bên học năm cuốn pháp quyết nhưng mới chỉ lĩnh hội sơ sơ một tầng, còn một bên chỉ học ba cuốn pháp quyết nhưng đã thông thạo toàn bộ, còn có lực chiến mạnh mẽ.
Một bên suốt ngày cãi nhau với kiếm linh nhà người ta, còn một bên đã có linh kiếm, linh thú và hỏa linh của riêng mình.
Khoảng cách hình như càng ngày càng lớn rồi!
Diệp Linh Lang phun một ngụm máu, thật là, tê rần cả người.
Phịch một tiếng, Diệp Linh Lang ngã xuống đất, không muốn nỗ lực nữa.
Có sức lực này thì không bằng đi giám sát các vị sư huynh, bắt bọn hắn cố gắng.
Dù sao chỉ cần họ thắng thì nàng đi theo nằm không là cũng thắng rồi.
Ý niệm này vừa mới nảy ra, nàng bỗng cảm thấy trên cổ tay khẽ động. Nàng cúi đầu nhìn vật nhỏ màu đen trên cổ tay, không biết nó đã tỉnh dậy từ lúc nào.
Trừ những lúc nàng gọi dậy để đút m.á.u cho nó ra thì đây là lần đầu tiên nó tự mình tỉnh giấc, tình trạng thể chất có vẻ cũng đã tốt hơn nhiều so với trước đây.
Rắn đen nhỏ mở mắt, đôi mắt xinh đẹp lặng lẽ nhìn nàng.
Diệp Linh Lang nhìn thấy nó là lại thấy vui mừng, nàng vui vẻ nâng cổ tay lên ngang với tầm mắt của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-34-ta-co-mot-y-tuong-to-gan.html.]
“Tỉnh rồi sao?”
Rắn đen nhỏ dựa sát đầu vào ngón tay Diệp Linh Lang, cọ cọ một chút vào ngón tay nàng, thể hiện sự vui thích của nó.
“Có muốn cho thêm chút m.á.u nữa không?”
Rắn đen nhỏ lắc lắc đầu, sau đó lười biếng nằm trong lòng bàn tay nàng.
Diệp Linh Lang đột nhiên nghĩ đến bùa spa của mình, nàng vội vàng lấy ra một tấm, dán lên người rắn đen nhỏ.
Dán một tấm rồi, rắn nhỏ hình như chẳng có phản ứng gì, thậm chí còn khó hiểu nhìn nàng. Thế là nàng lại nhẹ nhàng dán thêm vài tấm nữa.
Số lượng bùa dán lên còn nhiều hơn cả số lượng bùa ngày trước nàng cho các sư huynh nữa, chắc không đến mức vẫn chưa cảm nhận được chứ?
Thế nhưng điều khiến nàng kinh ngạc chính là rắn đen nhỏ một chút cũng không cảm thấy gì khác lạ cả!
“Đừng lãng phí đống bùa rách đó nữa.” Từ bên cạnh vang lên giọng nói của Huyền Ảnh.
“Tại sao?”
“Không phải trước kia ngươi có làm ra mấy cái bùa thu nhỏ sao? Tự dán lên chính mình, sau đó nhảy lên đóa thanh liên trong hồ sen kia là tự khắc biết.”
Diệp Linh Lang nghe theo lời Huyền Ảnh, tự thu nhỏ lại bay vào giữa đóa thanh liên. Ngay khoảnh khắc ấy, toàn thân nàng mềm nhũn ngã vào giữa đài hoa sen.
Linh khí mà đóa thanh liên này tỏa ra lớn gấp mười lần lá bùa spa của nàng, mức độ thoải mái cũng điên hơn bội phần.
Nằm ở đây thì kể cả toàn bộ thân mình bị liệt hỏa thiêu đốt, thương tích khắp người, gân cốt đứt đoạn còn thấy thoải mái đến quên cả đau chứ huống chi là người bình thường?
Chẳng trách nàng dán nhiều bùa như vậy rồi mà rắn đen nhỏ còn không có phản ứng, ra là do nằm trong đóa thanh liên lâu như vậy nó đã sớm quen rồi, làm sao lại có phản ứng được chứ.
Lúc này rắn đen nhỏ cũng bay đến chỗ đóa thanh liên, thân dài cuộn lại tạo thành một vòng tròn, bao lấy Diệp Linh Lang thu nhỏ ở bên trong, sau đó tựa đầu vào cạnh đầu Diệp Linh Lang, lười biếng nằm xuống.
Diệp Linh Lang tươi cười xoay người, trán nàng chạm vào trán rắn đen nhỏ, cảm nhận cảm giác dễ chịu mà lớp vảy mát lạnh của nó đem lại.
Cả hai nằm đầu tựa đầu một lúc, Diệp Linh Lang ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Lúc nàng tỉnh dậy, rắn nhỏ đã lại chìm vào giấc ngủ sâu rồi.
Nàng từ trên đóa thanh liên nhảy xuống, tháo lá bùa thu nhỏ trên người ra, nhìn rắn đen nhỏ đang nằm trên đóa thanh liên, do dự không biết có nên thu nó về tay hay không.
“Huyền Ảnh, ra khỏi thanh liên rồi có phải sẽ không cảm nhận được cảm giác thoải mái khi linh khí thấm vào cơ thể nữa không?”
“Đúng vậy.”
“Vậy ta có nên mang nó đi không?”
“Ban đầu là nó tự lựa chọn đi theo ngươi, ngươi thấy sao?”
Diệp Linh Lang sửng sốt, rắn đen nhỏ tự nguyện rời bỏ nơi thoải mái như vậy để đi theo nàng, nếu nàng rời đi lúc nó đang ngủ, nó tỉnh dậy không thấy nàng chắc là sẽ buồn biết bao.
“Giá đỗ, nếu ngươi thấy mình đối xử tệ với nó thì nên cố gắng tu luyện Đại Trọng Sinh Thuật cho thật tốt, luyện như điên, liều mạng mà luyện, luyện đến c.h.ế.t thì thôi. Hôm nay nó có thể tự tỉnh dậy chính là vì ngươi đã mạnh lên đấy, Đại Trọng Sinh Thuật mà ngươi tu luyện đã giúp nó dưỡng thương.”
Diệp Linh Lang mở to mắt, hiệu quả lợi hại vậy luôn sao?
“Đừng có coi thường mấy cuốn tối cao pháp quyết mà ngươi tu luyện. Tuy rằng ngươi mới chỉ đạt được đến tầng đầu tiên nhưng đó chính là tầng đầu tiên của tối cao pháp quyết, mấy pháp quyết lộn xộn vớ vẩn ngoài kia còn lâu mới sánh bằng.”
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Nghe được lời này, Diệp Linh Lang liền cảm thấy như mình được tiếp thêm động lực. Gì mà không muốn nỗ lực, gì mà muốn dựa vào các sư huynh chứ? Đều không còn nữa!
Dù là vì rắn đen nhỏ hay là vì chính bản thân mình, nàng cũng không thể lười biếng được!
“Tối cao pháp quyết có lợi hay không cũng không thể nghe ngươi nói suông, phải thử thì mới biết được.” Diệp Linh Lang cười một tiếng: “Ngươi chờ đó, ta đang có một ý tưởng to gan này!”