Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 235: Đánh BOSS thông quan!
Cập nhật lúc: 2025-03-14 18:31:03
Lượt xem: 9
Thanh Vân Châu.
Diệp Linh Lang để lên đường nhanh hơn, trực tiếp dán gia tốc phù lên người Huyền Ảnh, bảo nó mang theo mình, dựa theo chỉ thị của tiểu hắc xà bay đến chỗ Ninh Minh Thành.
Khi nàng bay qua đó, quả nhiên nhìn thấy Ninh Minh Thành đang bị một đám tiểu yêu đuổi theo, đám tiểu yêu kia không cùng đám với đám phía trước nàng đứng đầu.
Cả một đám này đều là Nguyên Anh, thoạt nhìn lợi hại hơn nhiều so với những tiểu yêu lúc trước tranh đấu với nàng.
Có thể đám này là tâm phúc của đại yêu, trực tiếp do hắn quản lý, bình thường không trộn lẫn một đám với bọn tiểu yêu kia, khi đến lúc quan trọng mới thả ra để bắt người.
Lục sư huynh thật đáng thương, dáng vẻ hoảng hốt chạy trốn của hắn thật là đáng yêu.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Diệp Linh Lang sau khi ở một bên thưởng thức hai giây, dán lên người mình ba tấm gia tốc phù, sau đó vèo một cái vọt tới bên cạnh Ninh Minh Thành.
Ninh Minh Thành khi cảm giác được có người đến bên cạnh hắn thì ngạc nhiên một chút, đợi đến khi hắn hát hiện ra đó là tiểu sư muội, hắn kích động vô cùng.
“Tiểu sư muội, muội cuối cùng…”
Lời nói của Ninh Minh Thành còn chưa xong, bỗng nhiên hắn “vèo” một cái xông ra ngoài, “Bịch” một tiếng đụng vào thân cây phía trước, đ.â.m ra một cái lỗ ở trên thân cây, người xuyên qua thân cây tiếp tục chạy về phía trước.
Diệp Linh Lang ở phía sau nhìn coi như đủ rồi.
Nếu nói lợi hại, vẫn là lục sư huynh lợi hại nhất.
Dán ba tấm gia tốc phù không chỉ có một mình hắn, nhưng trực tiếp đ.â.m xuyên chướng ngại vật còn có thể tiếp tục chạy về phía trước, hắn là người đầu tiên.
Đây là trình độ mà La Diên Trung cùng với ngũ sư tỉ nếu thấy được cũng phải quỳ gối cúi đầu.
“Tiểu sư muội! Ta dừng không được! Mau tới đây cứu ta!”
???
Chờ chút, hình như nàng dán thêm một tấm bùa chạy trốn, nghĩa cũng như tên, sau khi dán lên sẽ chạy, là chạy mà hai chân không nghe theo sự sai sử của đầu óc.
Nàng nghiên cứu cái này, ban đầu là với mong muốn chạy trốn trong thời gian dài, có thể thực hiện tự động hóa, nếu không tự mình phải khống chế tay chân thì sẽ rất mệt.
Nhưng đến bây giờ cũng chưa từng lấy ra dùng lần nào bởi vì nàng nghiên cứu còn chưa thành công, dán lên có thể chạy nhưng không dừng lại được, chỉ có thể chờ đến lúc thời gian lá bùa hết tác dụng, xé cũng không có tác dụng gì.
Diệp Linh Lang vội vàng đến nỗi vội vàng chạy về phía Ninh Minh Thành.
Ninh Minh Thành dán ba tấm gia tốc phù, nàng cũng dán ba tấm, tốc độ của bọn họ không khác nhau lắm, nhưng lúc nhìn Ninh Minh Thành đ.â.m vào cây nàng dừng lại quan sát một chút dẫn tới hắn đã chạy được một khoảng cách rất dài, dẫn tới nàng không có cách nào đuổi theo Ninh Minh Thành.
“Lục sư huynh, muội không đuổi kịp huynh!”
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Huynh chạy lòng vòng ở phía trước đi, chờ muội một chút!”
Vì thế, khi một đám tiểu yêu Nguyên Anh kỳ đuổi theo, nhìn thấy Ninh Minh Thành đang chạy lòng vòng ở phía trước.
Ác Thật! Hắn cố ý chạy lòng vòng ở phía trước là để trêu tức chúng ta không đuổi kịp đúng không? Tu sĩ nhân loại này thật là khốn nạn!”
“Chờ chút, để ta gọi đại vương tới đây, ta để cho hắn vòng vèo, có bản lĩnh thì hắn tiếp tục vòng vèo đi!”
Tiểu yêu kia nói xong thì móc ra một cái còi đặt bên miệng thổi một cái, âm thanh bén nhọn nhanh chóng xuyên qua rừng rậm chuyền ra ngoài.
“Xong rồi xong rồi! Xong rồi tiểu sư muội! Bọn họ không đuổi kịp thì lại gọi đại vương! Muội mau nghĩ cách đi!”
“Bọn họ vẫn luôn làm như vậy sao?”
“Đúng vậy, mỗi lần không đuổi kịp đều gọi đại vương, khi bọn họ vừa kêu đại vương ta chỉ có thể xé bảo mệnh phù để chạy trốn. Nhưng xác xuất thành công của bảo mệnh phù này của muội quá thấp, đến bây giờ ta mới thành công được hai lần, mỗi lần khoảng cách đều rất ngắn. Cho nên mỗi lần phát hiện bọn họ định gọi đại vương, ta dứt khoát giả vờ chạy không nổi để cho bọn họ từ bỏ suy nghĩ kia đi!”
Trời ạ, lục sư huynh đáng thương của nàng đã phải trải qua những gì đây, đều phải đấu trí đấu dũng với đám tiểu yêu này.
Sau khi Diệp Linh Lang đuổi kịp, móc ra từ trong nhẫn một dây thừng đưa cho Ninh Minh Thành.
“Lục sư huynh, huynh cầm lấy dây thừng, muội mang huynh chạy.”
???
Đây là chuyện quái quỷ gì thế này?
“Muội không thể làm cho ta dừng lại sao?”
“Không thể!”
“Vì sao?”
Là loại bùa mới nghiên cứu giai đoạn đầu, hiệu quả không khống chế được!”
……
Tiểu sư muội đừng nghiên cứu ra loại bùa mới được không, cầu xin đó!
Từ bùa bảo mệnh đến bùa chạy trốn, tấm nào cũng đều là nàng nghiên cứu chế tạo, nhưng lần nào cũng chỉ có mình bị hại.
“Vậy muội xé xuống một tấm gia tốc phù không được sao? Tốc độ ba tấm ta không khống chế được!”
Tiểu yêu đã gọi đại yêu rồi, đại yêu sắp tới đây rồi, huynh xác định muốn giảm tốc độ chứ?”
…
Ninh Minh Thành đành chấp nhận số mệnh hít một hơi thật sâu, ngừng giãy giụa và chống cự, nắm lấy dây thừng mà Diệp Linh Lang vừa đưa qua!
Tu tiên vốn chính là nghịch thiên cải mệnh, quá trình tu tiên vô cùng khó khăn, nửa đường c.h.ế.t cũng không phải là chuyện kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-235-danh-boss-thong-quan.html.]
Thôi được, hắn cần phải rõ ràng, hắn cần phải thông suốt, năng lực tiếp thu của hắn rất mạnh.
“Cầm cho chắc, lục sư huynh.”
Diệp Linh Lang mang theo Ninh Minh Thành, vèo một cái, bằng vận tốc ánh sáng biến mất trước mặt đám tiểu yêu kia.
“Ác thật! Không ngờ hắn có đồng lõa! Là ai thế?”
“Quá nhanh, nhìn không rõ, người đã chạy mất rồi, vì sao đại vương còn chưa đến?”
“Xong rồi! Lát nữa đại vương lại mắng chúng ta nói dối, không có đầu óc nữa! Chuẩn bị bị đánh đi!”
Phía bên kia, Diệp Linh Lang cùng với Ninh Minh Thành đang bay nhanh chạy vội, nhanh đến nỗi cảnh sắc hai bên đều mơ hồ.
Ninh Minh Thành càng chạy càng cảm thấy không thích hợp.
Tiểu sư muội, muội muốn mang ta đi đâu? Muội đã lấy được Thương Thủy Châu rồi, chúng ta còn chưa rời Thanh Vân Châu hay sao?”
Lục sư huynh, huynh đã quên sơ tâm của chúng ta khi tới Thanh Vân Châu rồi sao?”
“Cái gì? Chúng ta thì có sơ tâm gì?”
“Đã rõ rồi! Hóa ra huynh không coi chuyện của nhị sư huynh là gì hết, còn chưa tìm được người về mà huynh đã muốn bỏ mặc huynh ấy, đợi lát nữa muội sẽ mách huynh ấy.”
…
Ninh Minh Thành hít thở vài hơi để lấy lại tinh thần, không cần sợ hãi, khả năng tiếp thu của hắn rất mạnh.
“Vậy nhị sư huynh ở đâu?”
“Phủ thành chủ!”
!!!
Cái này hắn biết.
Đám yêu binh đuổi g.i.ế.c hắn chính là tới từ phủ thành chủ, không cùng một đám bị bọn họ kích động lúc trước, đám này cao cấp hơn nhiều.
Mà phủ thành chủ chính là hang ổ của bọn họ.
Thật vất vả mới chạy ra ngoài, thế mà tiểu sư muội muốn đi đến hang ổ của người ta!
“Tiểu sư muội, đó là hang ổ của đại yêu! Muội thật sự muốn đi ư?”
“Đồ vật muội đều chuẩn bị đầy đủ rồi, theo huynh thì muội có đi hay không?”
…
Cũng được, khả năng tiếp thu của hắn lại mạnh lên rồi.
“Sau khi tìm được nhị sư huynh chúng ta sẽ trở về ngay phải không?”
“Đúng vậy!”
???
Đồng ý nhanh như vậy?
“Tiểu sư muội, muội không lừa ta đấy chứ?”
“Lục sư huynh, trong lòng hiểu rõ là được, không cần phải nói ra ngoài.”
…
Ninh Minh Thành che lại trái tim nhỏ kinh hoàng của hắn, hít vài hơi.
“Muội nói thật cho ta đi, rốt cuộc muội muốn gì?”
“Đánh BOSS thông quan!”
!!!
Tuy Ba Tư (1) là cái gì nghe không hiểu, nhưng thông quan thì hắn hiểu!
Tiểu sư muội bị điên à? Đại yêu kia là Hóa Thần đó! Hóa Thần đó! Hóa Thần siêu mạnh đó!
Khi tới tu vi Hóa Thần, đó là cách Nguyên Anh một trời một vực đó!
Trúc Cơ có thể vượt cấp đánh Kim Đan, Kim Đan cũng có thể vượt cấp đánh Nguyên Anh, nhưng Nguyên Anh tuyệt đối không thể thắng được Hóa Thần.
Đây là một ranh giới vô cùng lớn, cho nên người đã tới Hóa Thần rồi phải đổi lên thượng Tu Tiên giới mới có thể tiếp tục tu luyện.
“Tiểu sư muội, muội có thể suy xét một chút, đổi mục tiêu khác được không?”
“Lục sư huynh, chúng ta tới rồi!”
Ninh Minh Thành vừa mới nhấc đầu, trong mơ hồ nhìn thấy ba chữ to Phủ Thành Chủ, vừa liếc mắt một cái, giây tiếp theo bọn họ đã vọt vào phủ thành chủ, hang ổ của đại yêu.
…
Khả năng tiếp thu của hắn cũng không mạnh đến mức đó!
______
(1) Boss, đọc tiếng trung hơi đồng âm với Ba Tư, vì Ninh Minh Thành chưa nghe đến từ Boss bao giờ nên nghe thành Ba Tư.