Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 234: Chúng ta đều là người ủng hộ ngốc nghếch của công chúa điện hạ!

Cập nhật lúc: 2025-03-14 18:31:00
Lượt xem: 9

Công chúa điện hạ cứu một mạng này của chúng ta, đại ân đại đức này cả đời chúng ta đều khó quên, mặc dù là cha vẫn còn trên đời, chỉ là một viên Thương Thủy Châu thì ông ấy cũng không tiếc gì.”

Giọng nói của Doãn Thi Hàm rất bình tĩnh.

“Huống chi lúc này ta không có nơi nương tựa, sắp phải ăn nhờ ở đậu, ngay cả chính mình cũng không tự bảo vệ được, Thương Thủy Châu này là chí bảo, nếu ta mang nó trên người, chỉ sợ là kết cục của ta cũng không tốt hơn bao nhiêu so với c.h.ế.t ở Thanh Vân Châu.

Diệp Linh Lang ngẩn người, đầu óc của Doãn Thi Hàm lại có thể tỉnh táo như vậy, không thể không nói, hiện giờ nàng gặp phải khó khăn, nếu có thể vượt qua kiếp nạn này nhất định sau này sẽ có tiền đồ không nhỏ.

“Vậy thì ta sẽ nhận lấy.”

“Ta không biết công chúa điện hạ quay lại còn muốn làm gì nữa. Những chuyện khác dù muốn ta cũng không thể giúp, nhưng cái này ngươi cầm đi, có thể sau này có thể sử dụng đến.”

Nói xong, Doãn Thi Hàm lấy ra từ nhẫn một quyển trục đưa cho Diệp Linh Lang.

Diệp Linh Lang mở ra thì thấy thật bất ngờ là bản đồ của phủ thành chủ. Bên trong đánh dấu kỹ càng tỉ mỉ tất cả những cấu tạo, ám đạo, mật thất, thậm chí cả trận pháp bảo vệ phủ!

“Ngay từ đầu Thanh Vân Châu chỉ là tràn ngập sương mù, cha ta mang theo mọi người đi tìm nguyên nhân, tìm nửa ngày cũng không thấy gì nên không có khẩn trương, mãi cho đến một ngày, đại yêu kia xuất hiện ở nhà ta.”

“Nhà ngươi ư?”

“Đúng vậy, là phủ Thành chủ, nơi đầu tiên bọn họ xuất hiện chính là phủ Thành chủ, cho nên cha ta không kịp trốn mà bị giết. Nếu ngươi muốn làm gì khác, nhất định là ngươi sẽ đến phủ thành chủ, tất cả những gì ta giúp ngươi cũng chỉ có tấm bản đồ này, tất cả việc còn lại chỉ dựa vào bản thân ngươi được thôi. Giữ gìn nhé!”

“Cảm ơn!”

“Phải là ta cảm ơn ngươi mới đúng, nếu là không có ngươi chỉ sợ là ta đã đi gặp cha ta rồi. Nhưng hiện tại ta chẳng những còn sống, thậm chí còn có thể nhìn thấy đại yêu kia bị g.i.ế.c nữa.”

“Ngươi tin tưởng ta như vậy sao?”

“Bởi vì ta cũng là người ủng hộ ngốc nghếch của ngươi, công chúa điện hạ, kinh diễm bốn phương, uy chấn tám hướng!”

Sau khi Doãn Thi Hàm nói xong thì tiểu thị nữ bên người nàng cũng lập tức hô theo.

“Đúng vậy, công chúa điện hạ, kinh diễm bốn phương, uy chấn tám hướng!”

Diệp Linh Lang nhìn hai nàng, không nhịn được mà nở nụ cười, trăm triệu không nghĩ tới có người còn nghiện hơn cả nàng.

“Giữ nhìn nhé!”

“Giữ gìn!”

Sau khi đưa tiễn các nàng, Diệp Linh Lang lại một lần nữa quay lại Thanh Vân Châu.

Khi hạ xuống đất, nàng nhìn bốn phía an tĩnh có chút mù mịt.

“Vì thế nàng nhẹ nhàng chọc chọc cổ tay của mình.”

“Tỉnh dậy đi!”

“Tỉnh rồi đây!”

“Bảo mệnh phù của ta là thuấn di đến vị trí ngẫu nhiên, không biết các sư huynh của ta đi đâu, ngươi có thể cảm giác được vị trí của bọn họ không?”

“Nếu là không cố tình giấu đi hơi thở, tu vi càng cao càng dễ cảm giác, nhị sư huynh của ngươi thì chắc chắn là có thể, còn lục sư huynh của ngươi… Để ta thử xem trước.”

Nói xong, tiểu hắc xà nhắm hai mắt lại.

Tư thế kia cực kỳ giống với đại nang đang dùng thần thức để cảm nhận bốn phía, nhìn thật là ngầu.

Một lát sau, tiểu hắc xà một lần nữa mở mắt, vừa mở mắt đã nhìn thấy ánh mắt nàng sáng rực.

“Muốn học à?”

Diệp Linh Lang mở to hai mắt, cái này cũng có thể học ư?

“Muốn!”

“Lần trước bảo ngươi luyện Cửu Tiêu Thần Hồn Quyết thì sao?

“Đã luyện rồi!”

“Ừ, sau khi luyện đến tầng thứ tám thì có thể thử.”

Diệp Linh Lang vừa mới chạm được đến cửa tầng thứ nhất: !!!

Thà ngươi đừng nói còn hơn.

“Ta tìm được nhị sư huynh và lục sư huynh của ngươi rồi.”

“Thật sao?”

“Ừ, tình hình lục sư huynh của ngươi vẫn còn tốt, nhưng nhị sư huynh thì không ổn lắm.”

“Bọn họ ở đâu?”

“Lục sư huynh của ngươi đang di chuyển rất nhanh, chắc là đang bị đuổi giết.”

???

Cái này mà kêu tình hình còn ổn?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-234-chung-ta-deu-la-nguoi-ung-ho-ngoc-nghech-cua-cong-chua-dien-ha.html.]

“Vậy thì nhị sư huynh của ta đâu?”

“Đến phủ thành chủ rồi!”

Diệp Linh Lang tức khắc mặt trở nên trắng nhợt, đó không phải là hang ổ của đại yêu hay sao!

“Sớm biết thế ta sẽ dùng nhiều thời gian hơn để nghiên cứu bảo mệnh phù.”

“Có lẽ nhị sư huynh của ngươi là tự mình qua đó.”

Diệp Linh Lang sửng sốt.

Đúng rồi, ban đầu nhị sư huynh là muốn tách bọn họ ra, đi một mình.

Sau lại không biết vì sao mà phát hiện hai người bọn họ không thành thật rời khỏi thanh vân châu mới quay trở lại tìm kiếm bọn họ.

Hiện giờ phát hiện bảo mệnh phù này của nàng dùng tốt như vậy, chắc là hoàn toàn yên tâm rồi, thừa dịp cơ hội này lại lần nữa đi vào.

Nhìn có vẻ bảo mệnh phù của nàng dùng khá tốt, nàng chỉ cần một tấm đã đi, nhị sư huynh cũng vậy, vừa nãy hỏi Doãn Thi Hàm thì dùng hai tấm, thị nữ của nàng cũng chỉ dùng ba tấm, xác suất thành công rất cao, cao hơn nhiều so với mong muốn của nàng khi chế phù.

Vì vậy, trước tiên phải tìm được lục sư huynh, sau đó lại tìm nhị sư huynh.

Sau khi quyết định, Diệp Linh Lang xuất phát.

Ở bên kia, nơi đóng quân của tông môn liên minh.

“Minh chủ, chưởng môn, Tạ Lâm Dật tỉnh rồi!”

Nghe thấy tin tức này, một nhóm người vội vàng chạy đến phòng của Tạ Lâm Dật.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Bởi vì hắn là người cuối cùng rời khỏi Thanh Vân Châu, có thể kịp thời nắm giữ nhiều nhất về tình hình của Thanh Vân Châu, đặc biệt là trước khi hắn ngất xỉu còn kêu tên Diệp Linh Lang, điều này thật sự khiến cho Nhậm Đường Liên rất lo lắng.

Đồ đệ hắn mới thu còn chưa bắt đầu dạy dỗ đâu, nếu mà không còn thì sao được chứ?

Hắn đã không so đo với việc hút hết linh khí của Cửu Hoa Sơn rồi, dù sao linh khí cũng sẽ tự dưỡng lại được.

Hắn cũng không so đo chuyện đi mà không từ biệt, giữa hai thầy trò không có thù gì mà không qua được.

Hiện tại, hắn chỉ sợ Diệp Linh Lang chẳng may không cẩn thận vào Thanh Vân Châu, lúc này bị vây khốn không ra được, nếu là như thế thì hắn sẽ tự mình vào một chuyến để đón nàng ra ngoài.

Khi bọn họ vội vội vàng vàng, vừa mới đến được phòng tĩnh dưỡng của Tạ Lâm Dật, đệ tử bên ngoài lại tới báo.

“Minh chủ, chưởng môn, lại có đệ tử còn sống ra khỏi Thanh Vân Châu!”

Cái này… rốt cuộc còn bao nhiêu người vẫn còn ở Thanh Vân Châu!

Rời khỏi Thanh Vân Châu, nhìn đệ tử tông môn quen thuộc, nhìn nơi này đã an toàn, Diệp Dung Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.

Nếu không phải nhờ có Hứa Thiên Du che chở phía trước nàng, cho nàng có cơ hội xé bảo mệnh phù, chỉ sợ nàng đã mất mạng rồi.

Khi nàng rời đi, Hứa Thiên Du đã bị đánh đến nỗi hiện nguyên hình, nhìn giống như là không còn sống nổi.

Trên mặt Diệp Dung Nguyệt đều là hận, nợ này nhất định nàng phải đòi lại Diệp Linh Lang.

“Đừng trách ta tàn nhẫn độc ác, tất cả những chuyện này đều là do ngươi ép ta! Ta muốn ngươi hoàn toàn trở thành sỉ nhục của Tu tiên giới, trở thành địch mà tất cả các tông môn đều đuổi giết. Ta xem còn có ai có thể cứu được ngươi!”

Diệp Dung Nguyệt hít sâu một hơi, cơ thể trọng thương ngã vào cửa lớn, nơi mà tông môn liên minh đang đóng quân.

“Lại có một người sống sót trở lại rồi! Là Diệp Dung Nguyệt của Thất Tinh Tông! Mau, mau mang nàng đi gặp minh chủ và chưởng môn!”

Diệp Dung Nguyệt được các đệ tử nâng lên, thuận lợi gặp được chưởng môn Thất Tinh Tông và minh chủ Nhậm Đường Liên

Nàng buông tay khỏi đệ tử đang nâng đỡ nàng, cả người ngã về phía trước, nhìn vô cùng thê thảm.

Chưởng môn Thất Tinh Tông nhanh chóng đỡ được nàng.

“Dung Nguyệt, ngươi làm sao thế? Vì sao bị thương nặng như vậy?”

“Chưởng môn, ngươi nhất định phải làm chủ cho Dung Nguyệt, Diệp Linh Lang nàng… Nàng…”

Diệp Dung Nguyệt cố lộng huyền hư (1), ấp ủ cảm xúc, đang chuẩn bị mạnh mẽ cáo buộc tội ác của Diệp Linh Lang, chưởng môn Thất Tinh Tông thay lời nàng nói tiếp

“Nàng cứu ngươi ra sao?”

???

Diệp Dung Nguyệt ngẩn người, cái gì cơ?

Chưởng môn Thất Tinh Tông chỉ tay về hướng mép giường.

“Bọn họ đều được Diệp Linh Lang cứu.”

Diệp Dung Nguyệt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ba đệ tử Thất Tinh Tông trong đó có cả Tạ Lâm Dật, cùng với hai nữ tử Thanh Vân Châu đều ở trong phòng này, mà lúc này bọn họ đang nhìn nàng, cười không có ý tốt chút nào.

Trong khoảnh khắc kia, nàng ngây ngốc.

______

(1) Cố lộng huyền hư: Làm ra vẻ như có chuyện gì đó khó nói

Loading...