Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 212: Đã nói là muốn làm chuyện lớn!

Cập nhật lúc: 2025-03-11 18:47:14
Lượt xem: 25

Nhìn đến động tác trốn tránh của nàng, người kia khó chịu nhíu mày một cái, ngữ khí rất là hung hăng.

“Biết sợ mà lúc nãy còn không chạy? Nhìn thấy quy yêu đã bị dọa cho ngây người?”

Lúc này Diệp Linh Lang mới nhìn thấy rõ người trước mắt là một Nguyên Anh, một Nguyên Anh rất mạnh.

Nhưng đây không phải trọng tâm, trọng tâm là người này còn rất đẹp nữa, mày kiếm mắt sáng, ngũ quan lạnh lùng. Dáng vẻ lúc giận dữ giống như là sông băng ngàn năm, lạnh đến tận xương tủy, không giống với phong cách của những sư huynh khác của nàng.

Người này vừa nhìn đã thấy giống phản diện, có thảm hay không thì không biết, nhưng đúng là vừa đẹp vừa mạnh (1)

Nhìn thấy Diệp Linh Lang nhìn hắn chằm chằm mà ngây người, hắn không dịu dàng chút nào mà buông lỏng cánh tay của nàng.

“Rời khỏi đây, tự giải quyết mọi việc cho tốt, đừng cãi lời ta!”

Nói xong, khi hắn định nhảy vào trong linh trì, bên ngoài truyền đến tiếng gọi thê lương ầm ĩ.

“Cứu ta với! Nếu không cứu ta, ta thật sự sẽ c.h.ế.t cho ngươi xem!”

Diệp Linh Lang nghe là nhận ra giọng của lục sư huynh,nhưng vẻ mặt của nàng bình tĩnh.

Chỉ cần không phải là Béo Đầu tới báo tang, những việc còn lại đều không có gì lớn, đại khái là lục sư huynh vì bị trộn lẫn với đám yêu quái đó mà tâm trạng ảnh hưởng không nhỏ.

Không sao, đây là lúc để hắn học cách kiên cường hơn một chút.

Kể từ khi nàng nhập môn Thanh Huyền Tông từ hơn một năm trước, hắn đã tu luyện ở trong tông môn, đã một năm qua rồi, nàng đã đi rất nhiều nơi, mà hắn vẫn còn tu luyện trong tông môn.

Đóa hoa được nuôi trong nhà kính như thế này thật sự không ổn, cần phải tiếp thu một chút tẩy lễ của thiên nhiên, làm hắn phải cường đại từ trong trái tim ra ngoài cơ thể, chỉ có như vậy hắn mới có thể bất khuất kiên cường, gặp chuyện không hoảng hốt.

Nếu đổi là ngũ sư huynh thì huynh ấy tuyệt đối không kêu, nếu là thất sư huynh thì cũng sẽ không đòi c.h.ế.t đòi sống, quả nhiên lục sư huynh còn có khuyết điểm cần phải rèn luyện.

Nhưng mà, Diệp Linh Lang không nhúc nhích, đại Nguyên Anh trước mặt nàng lại động.

Khi hắn quay đầu nhìn thấy có tu sĩ nhân loại bị một đám yêu quái vây công, hắn vội vàng vọt qua.

Ồ? Người này không phải vừa nãy định xuống linh trì hay sao? Vô cùng lạnh nhạt đối với nàng, kết quả lục sư huynh vừa rống lên hắn đã đi rồi?

Đây chẳng lẽ chính là…

Chân tình trong truyền thuyết sao?

Diệp Linh Lang vội vàng ngừng suy nghĩ linh tinh lại, thừa dịp đại Nguyên Anh kia nghe theo lời kêu cứu của lục sư huynh, nàng vội vàng nhảy vào phía trong linh trì.

Giây tiếp theo.

Sút nữa thì nàng nôn.

Linh trì thì đúng là linh trì, nhưng mà sau khi bị đám yêu quái kia làm cho ô nhiễm, tất cả nước trong linh trì đều là yêu khí, hơn nữa yêu khí này bắt đầu thẩm thấu vào trong đất bên cạnh rồi!

Chỉ cần liếc mắt nhìn một cái, những khu đất kia lại có xu thế biến thành màu đen.

Nếu thật sự để bọn chúng tiếp tục ở Thanh Vân Châu, sớm hay muộn Thanh Vân Châu sẽ trở thành phế thành tràn ngập yêu khí.

Vì không muốn rút dây động rừng, cũng để tiết kiệm thời gian và sức lực, nàng không dùng linh lực mà cố nén hơi để lặn xuống dưới sâu, sau đó phát hiện ở dưới đáy ao có một luồng ánh sáng.

Nàng đẩy bùn đất xung quanh ra, đào ra những đồ vật chôn ở bên trong, sau đó nhanh chóng ra khỏi linh trì.

Sau khi ra ngoài, nàng cẩn thận lật xem đồ vật trong tay, giống như là một mảnh nhỏ của một hạt châu, phía trên còn có hoa văn mờ nhạt, ánh sáng vừa chiếu vào đã tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ bảy màu.

Lúc này, nàng chú ý thấy linh khí toát ra từ bên trong linh trì biến mất, linh khí trong nước cũng chậm rãi tiêu tán.

Nhìn thế này, có vẻ như mảnh nhỏ này chính là thứ sinh ra linh khí của linh trì.

Là một bảo bối, chỉ là không được hoàn chỉnh.

“Yên tâm, ta là người có tâm địa thiện lương, chuyến đi này, trước khi rời đi nhất định sẽ giúp một nhà mảnh nhỏ của các ngươi được đoàn viên!”

Diệp Linh Lang nở nụ cười, thu lại mảnh nhỏ kia, sau khi thu lại nàng nhìn thoáng qua bên ngoài, lục sư huynh giống như được cứu trợ rồi, hắn không hô linh tinh nữa.

Vì thế, bước chân của nàng đang chuẩn bị rời đi lại thu trở về.

Đã nói là làm chuyện lớn, chỉ làm một chuyện nhỏ như vậy làm sao đã xong được?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-212-da-noi-la-muon-lam-chuyen-lon.html.]

Lại nói, lục sư huynh được mỹ nam cứu trợ, lúc này chắc là đang lải nha lải nhải không rảnh rỗi tìm nàng, cho nên nàng cũng không sốt ruột.

Vì thế, nàng tạo pháp quyết, trong lòng bàn tay xuất hiện một hạt giống, vùi vào dưới đáy linh trì.

Đại Trọng Sinh Thuật!

Hạt giống phía dưới linh trì không ngừng mọc rễ nảy mầm, dọc theo toàn bộ phía bên ngoài linh trì lớn thành một vòng, giống như một cái võng, vây quanh toàn bộ linh trì.

Vì không để thực phật sinh trưởng phía dưới bị phát hiện, Diệp Linh Lang còn dùng dây leo mọc ra khỏi bùn đất để che lấp.

Sau khi làm xong, nàng vừa ngẩng đầu phát hiện linh trì không còn mảnh nhỏ sắp biến thành vũng nước bình thường.

Vì thế nàng lấy ra từ trong nhẫn một quả linh châu sắp dùng hết, nhét vào vị trí lúc nãy có chôn mảnh nhỏ.

Linh châu vừa bỏ ra ngoài, linh khí từ bên trong tỏa ra, phía trên linh trì cũng đã khôi phục linh trì, nước ao cũng có rất nhiều linh khí chập chờn phía trên, tuy hiệu quả kém xa so với mảnh nhỏ.

Tuy giả nhưng không nhìn thấy chính là chân lý không đổi, nàng nhiều lần tạo ra đồ giả rồi, chưa bao giờ bị thất bại chính là dựa vào cái này.

Sau khi công việc kết thúc, tiếp theo chính là lúc chứng kiến kỳ tích!

Lúc đó, Ninh Minh Thành còn đang vừa đánh nhau lại vừa bị đám tiểu yêu công kích về tinh thần.

Đột nhiên có một kiếm quang hiện lên, kiếm khí mạnh mẽ trực tiếp cắt kết giới do Diệp Linh Lang bố trí.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Nhìn thấy kết giới bị đánh nát, tiểu yêu bên trong kích động chạy ra ngoài.

“Được cứu trợ rồi! Không nghĩ ra là tu sĩ nhân loại lại cứu chúng ta ra!”

“Nói nhảm cái gì đấy?  Đã c.h.ế.t năm người anh em rồi, còn không chạy nhanh lên? Chờ bọn họ đánh nhau với Quỷ Vương và hung thú đi!”

“A, bên kia có huynh đệ mới sắp tới đây rồi, chạy nhanh lên, nếu chờ nữa thì linh trì sẽ bị chúng nó chiếm mất!”

Một đám tiểu yêu kêu la ầm ĩ chạy ra từ kết giới, sau đó cũng không quay đầu lại mà chạy về phía sơn động.

Lúc này, một đợt tiểu yêu khác cũng hội tụ tới đây, hai bên đang chạy đua hướng về phía sơn động.

Thấy đám tiểu yêu chạy hết, cả thể xác lẫn tinh thần của Ninh Minh Thành đều mệt mỏi, quay đầu nhìn thoáng qua người đã phá hỏng kết giới, kêu lên một tiếng.

“Nhị sư huynh!”

“Ta vừa nghe thấy tiếng của đệ, còn tưởng là nghe lầm, không nghĩ đúng là đệ thật, đệ tới đây làm gì?”

Ninh Minh Thành chỉ vào những tiểu yêu đang chạy trốn, thở hổn hển không ra hơi.

“Không kịp rồi, mau…mau đuổi theo!”

Ninh Minh Thành nói xong thì cầm kiếm liều mạng một hơi cuối cùng, chuẩn bị chạy tới phía trước đuổi theo chúng nó.

Cũng không biết tiểu sư muội đã xong việc chưa, nếu là chưa xong, đám tiểu yêu vọt vào nàng sẽ xong đời mất.

Không được không được.

Hắn vừa muốn chạy đã bị Thẩm Ly Huyền ngăn cản.

“Bên kia có rất nhiều yêu quái đang tụ tập, vừa mới chạy theo còn có một Quỷ Vương một hung thú, đệ còn muốn tới đó tìm c.h.ế.t hay sao? Không muốn sống nữa thì nói sớm một chút, uổng công ta đặc biệt tới đây cứu đệ, làm mất tiên cơ!”

Thẩm Ly Huyền nhăn mày, nếu không phải vì cứu hắn, hiện tại mảnh nhỏ ở dưới linh trì kia hắn đã lấy được.

Hiện tại nơi đó tụ tập nhiều yêu quái như thế, tuyệt đối không thể lấy đi mảnh nhỏ được.

Mà lúc này hắn vẫn còn nhất định đi chịu chết, không bằng tự mình đ.â.m hắn một kiếm còn hơn, ít nhất còn được toàn thây.

Đối với phương thức nói chuyện như vậy của Thẩm Ly Huyền, Ninh Minh Thành cũng không ngạc nhiên chút nào, không giống với đại sư huynh ôn hòa trầm ổn, nhị sư huynh có tiếng vừa lạnh lùng vừa hung hăng, nói chuyện chưa bao giờ nhẹ nhàng ôn nhu cả, càng không biết nói làm sao cho dễ nghe, hắn đã sớm biết.

“Không phải, tiểu… tiểu sư muội vẫn còn ở trong sơn động!”

Nháy mắt, Thẩm Ly Huyền đang nhăn mày lập tức căng trán, một đôi tròng mắt lộng lẫy như sao mở to hết cỡ.

___

(1) Mỹ (đẹp), Cường (mạnh), Thảm, là cụm từ để tả đàn ông vừa xinh đẹp vừa mạnh lại thảm thiết, giống như thiết lập của mấy phim tiên hiệp bây giờ, ý của DLL là anh ta không biết có thảm hay không nhưng lại vừa mỹ vừa cường rồi đó!

Loading...