Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 210: Lục sư huynh, chúng ta làm chuyện lớn đi!

Cập nhật lúc: 2025-03-09 09:19:56
Lượt xem: 30

“Ta đã nói vì sao huyết hải thâm thù như thế không báo, hóa ra là có linh bảo! May mà ta theo tới, nếu không chẳng phải sẽ bỏ lỡ mấy trăm triệu hay sao! Loại chuyện tốt này, nhất định phải đến lượt ta!”

Diệp Linh Lang rời khỏi chỗ nàng trốn phía sau đại thụ, lén lút chạy để bên ngoài cửa sơn động, đang muốn đi vào.

Ninh Minh Thành sợ tới mức vội vàng túm nàng trở lại.

“Tiểu sư muội, bên trong nhiều yêu quái như vậy, nhỡ may bị phát hiện thì trở thành điểm tâm cho bọn chúng đấy! Muội không thể vào được!”

Lục sư huynh nói đúng lắm, đúng là muội không thể đi vào được, muội sợ sẽ không nhịn được mà đốt lửa bên trong, hiện tại muội có hơi đói bụng một chút.”

???

Cái gì vậy?

Bên trong không phải là nơi tụ tập của bầy yêu quái hay sao?

“Để muội tìm xem gia vị trong nhẫn của muội có còn thừa tí gia vị nào không, có trời mới biết kể từ khi đến đây muội còn chưa ăn gì, mau khiến cho trẻ con thèm phát khóc đi!”

Diệp Linh Lang nói xong thì đúng là tìm kiếm trong nhẫn của mình.

Ninh Minh Thành bị nàng nói khiến cho trong lòng ngứa ngáy, nhịn không được mà ngó vào bên trong nhìn, không xem thì không biết, vừa xem thì lại sợ ngây người.

Trong sơn động có một cái linh trì không lớn không nhỏ, trên linh trì có linh khí vô cùng đậm đặc, trong đó có các loại tiểu yêu đang bơi lội, cá tôm cua rùa đen cái gì cũng có, vô cùng nhiều.

Nhưng mặc dù là như vậy, khi Ninh Minh Thành xem thì cũng chỉ cảm thấy chúng nó may mắn, tìm đến được cái linh trì này để tu luyện, mà lại vô dụng, hắn cũng chỉ cảm thấy đây là một cái vịnh nho nhỏ, bên trong tụ tập các loại hải sản, à không, hải yêu. (1)

Nhưng tiểu sư muội nhà hắn lại không nghĩ thế, há mồm ngậm miệng đều là muốn đốt lửa nấu một nồi thịt hầm, khiến cho hình ảnh kia ở trong đầu hắn không ngừng sinh sôi, phát tán, sau đó thì không thể nào vứt bỏ được.

Nhìn thật lâu, thật đúng là cảm thấy bên trong không phải linh trì, không phải nơi tiểu yêu tụ tập, mà là một nồi lẩu hải sản thơm ngon, bốc lên phía trên nó không phải là linh khí mà là mùi hương.

Khi Ninh Minh Thành phát hiện được tư tưởng của bản thân không chịu sự khống chế của mình, toàn bộ biểu tình của hắn trở nên vặn vẹo.

Đây là yêu quái đó, không thể ăn, không thể ăn!

Tuy là mới nhìn thì có vẻ rất ngon.

“Lục sư huynh, chúng ta làm một việc lớn đi!”

……

Không được không được, cần phải ổn định đạo tâm, chúng ta là danh môn chính phái.

“Tiểu sư muội, ta không thể ăn!”

“Lục sư huynh, còn chưa bắt được đâu, huynh đã nghĩ đến việc ăn rồi sao? Vì sao huynh còn sốt ruột hơn cả muội thế?”

Nàng đánh trả, khiến cho hắn bất ngờ không kịp phòng bị.

“Vậy muội muốn làm thế nào?”

“Huynh nhìn xem xung quanh sơn động này còn có không ít thực vật, vừa nhìn đã biết nơi này vốn không thể là nơi có một linh trì được.”

Ninh Minh Thành thu lại tâm tư về nồi lẩu hải sản, nghiêm túc nhìn thoáng qua, đúng là như vậy, đây giống như là một linh trì mới xuất hiện.

“Một vật quý giá như linh trì lại hình thành trong một sơn động bình thường như thế này, thì có nghĩa là gì?”

“Có nghĩa là có bảo bối!”

“Lục sư huynh, rốt cuộc huynh cũng thông minh một chút rồi!”

???

Có phải tiểu sư muội hiểu lầm hắn cái gì?

“Muội muốn đoạt bảo vật hay sao?”

“Nói linh tinh, muội là một người danh môn chính phái, sao có thể làm ra loại việc như đoạt bảo vật được?”

“Vậy muội muốn làm gì?”

“Trảm yêu trừ ma, giúp đỡ chính nghĩa, cần thiết phải trừng phạt những con yêu quái ăn thịt người đó, đầu tiên phải đến tịch thu công cụ gây án của chúng nó.”

Tiểu sư muội, hai chúng ta đều thân thuộc đến như vậy rồi, cần gì phải giả vờ nữa?

“Vậy muội nghĩ sẽ làm thế nào? Không phải là lại muốn ta làm mồi đấy chứ?”

Diệp Linh Lang đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt sáng long lanh nhìn Ninh Minh Thành.

“Lục sư huynh, nếu bản thân huynh đã tự nói ra, muội cũng sẽ không ngăn huynh hy sinh cái tôi của mình, tạo phúc cho nhân loại!”

Tiểu sư muội nếu không đào hố, nàng thật sự sẽ không sống nổi.

“Nhưng mà bên trong có gần 30 con yêu quái, tu vi thấp nhất là Kim Đan, cao nhất là Nguyên Anh! Mà ta chỉ là một Kim Đan gầy yếu đến sư đệ còn không thắng nổi!”

“Đừng sợ hãi, muội đã nghĩ ra kế sách chu toàn cho huynh rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-210-luc-su-huynh-chung-ta-lam-chuyen-lon-di.html.]

Muội đừng nghĩ, xin muội đó!

“Lục sư huynh ở chỗ này trông chúng nó, đừng để chúng nó chạy, chờ muội một chút, muội lập tức quay lại ngay.”

Cho dù chúng nó thật sự chạy, hắn cũng không trông nổi!

Diệp Linh Lang không quan tâm đến hắn nữa, xoay người chạy về phía sau, tìm một nơi cách sơn động không xa, bốn phía lại có khe núi che đậy, bày một cái trận pháp, vây xung quanh miếng đất đó, tạo thành một cái kết giới.

Sau đó, lôi Chiêu Tài, Thái Tử và Béo Đầu cùng tọa kỵ của nó ra.

“Giao cho các ngươi một nhiệm vụ này, lát nữa lục sư huynh của ta sẽ nhập hàng hải sản, đợi lát nữa đám hải sản kia tới thì Chiêu Tài cùng với Thái Tử hãy hỗ trợ để kiềm chế bọn chúng một chút!”

Những lời này nghe rất khó hiểu, nhưng ý đại khái thì cũng rõ ràng, chính là sắp có đồ ăn ngon rồi.

“Béo Đầu, ngươi chờ ở bên ngoài kết giới, lục sư huynh của ta không có tí mị lực nào, dễ dàng để yêu quái chạy mất, ngươi sử dụng kỹ năng trêu chọc tối đa, đừng để bọn chúng chạy mất. Sau khi việc này thành công, sẽ không thiếu thứ tốt cho các ngươi, đều làm việc tử tế cho ta!”

Sau khi nói xong, Diệp Linh Lang nhanh chóng chạy về bên ngoài sơn động, ngồi chờ bên cạnh Ninh Minh Thành.

“Lục sư huynh, có nhìn thấy chỗ kia không? Ở đó muội đã bày ra cho huynh một cái kết giới, bảo đảm huynh sẽ an toàn, lát nữa huynh hãy chạy về phía đó nghe không?”

???

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

Ninh Minh Thành nghe mà chưa hiểu lắm, đang yên đang lành vì sao phải chạy về hướng kia.

Chỉ thấy Diệp Linh Lang lôi mấy t.h.i t.h.ể của tiểu yêu từ trong nhẫn ra.

Nàng đã nói gì? Thi thể nhặt từ lúc đầu nhất định sẽ có tác dụng, đây không phải là có tác dụng hay sao?

Sau khi lấy ra, nàng dán mấy tấm tạc bạo phù lên thi thể, sau đó ném t.h.i t.h.ể có dán phù cùng nhau ném vào sơn động.

“Ầm ầm ầm!”

Vài tiếng nổ rung trời truyền đến, đám tiểu yêu ở bên trong bị nổ đến, tức khắc đều nổi giận.

“Ai to gan như vậy, dám g.i.ế.c Yêu tộc ta, còn khiêu khích ở ngoài cửa động?”

Bên trong, một con tiểu yêu Nguyên Anh kỳ hét lớn một tiếng, lúc này, Diệp Linh Lang bỗng nhiên đẩy Ninh Minh Thành một cái, đẩy hắn tới cửa động.

Bất ngờ không kịp phòng bị, Ninh Minh Thành bị đẩy ra đội nồi: ???

“Hóa ra là tu sĩ nhân loại!”

Ninh Minh Thành vẫn luôn nghĩ rằng bản thân mình dán ẩn thân phù: !!!

“Muốn chết! Lên cho ta, ai cướp được hắn trước thì cho người đó, ăn một mình!”

“Vừa nghe tới ba tiếng “ăn một mình”, tiểu yêu bên trong đều vọt ra như điên.

Nhìn có vẻ như hàng ngày chúng nó không được chia sẻ bao nhiêu.

Đây vẫn là lần đầu bị gần ba mươi con yêu quái cùng nhau đuổi giết, một chuyện lớn như thế này thực sự khiến cho nội tâm của Ninh Minh Thành bị chấn động, hắn sợ tới mức vội vàng xoay người chạy.

Vừa mới chạy, hắn phát hiện ra trên người mình bị xé mất ẩn thân phù, nhưng tiểu sư muội lại dán thêm cho hắn một tấm gia tốc phù.

Tiểu sư muội thật quả hiểu lòng người, hiểu đến nỗi hắn muốn khóc.

Vì thế, hắn điên cuồng chạy về phía sau, chạy về phía tiểu sư muội đã chuẩn bị kết giới an toàn cho hắn.

Khi sắp tới nơi, hắn thấy được kết giới kia, còn chưa kịp cao hứng đã thấy được Thái Tử và Chiêu Tài đang vận sức chờ phát động.

Cái này mà gọi là an toàn?

Một con thượng cổ hung thú Thao Thiết, một con Quỷ Vương cắn nuốt vạn quỷ mà thành.

Không óc tiểu sư muội ở đây, hai con sủng vật này của nàng hắn không dám tới!

Nhưng hắn vừa quay đầu lại đã thấy ba mươi con tiểu yêu đang đuổi theo hắn không rời không bỏ.

Cũng không thể lui về phía sau!

Ninh Minh Thành thật sự muốn khóc.

“Một lũ phế vật! Nhiều yêu quái như vậy mà đuổi không kịp một người, các ngươi có xứng được ăn cơm không?”

Béo Đầu vừa rống lên một tiếng, tiểu yêu phía sau đuổi càng ghê gớm.

Thật sự, hắn đã đánh giá quá cao năng lực tiếp nhận của bản thân rồi!

___

(1) Hải yêu: Yêu quái từ biển

Loading...