Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 209: Khả năng kêu gọi của huynh không ổn rồi!
Cập nhật lúc: 2025-03-09 09:19:54
Lượt xem: 22
Tiểu sư muội nói làm là làm, nàng lập tức nhảy xuống từ trên cây, lấy t.h.i t.h.ể của một con ngư yêu lên, lại kiểm tra thật kỹ mấy t.h.i t.h.ể tiểu yêu kia, vừa kiểm tra vừa lật sách, lại còn vừa ghi chú lại, viết viết vẽ vẽ, đúng tư thế nghiên cứu đúng đắn.
Nhìn nàng kiểm tra vô cùng nghiêm túc, Ninh Minh Thành chán đến nỗi ngồi ở trên một cục đá bên nhìn đám t.h.i t.h.ể yêu quái chống cằm nhìn nàng.
Thời gian trôi qua từng giờ, Diệp Linh Lang đóng sách lại, dừng bút, thu lại tất cả các đồ vật, sau đó ngẩng đầu.
“Lục sư huynh!”
“Có việc gì thế?”
“Thời gian đã trôi qua bao lâu rồi, con bàng yêu kia vì sao còn chưa đem anh em của nó lại đây?”
Lúc nãy nàng thừa dịp Lục sư huynh g.i.ế.c yêu quái đã bố trí xong trận pháp, chỉ còn chờ đám tiểu yêu đó tới mang theo luồng không khí ấm áp, nhưng đợi nửa ngày, vì sao không có con nào tới?
Ngay cả con lúc nãy vừa mới thả chạy cũng không trở về, không phải chứ!
“Ta không biết, có phải biện pháp này của muội không có hiệu lực không?”
“Làm sao có chuyện đó? Loại việc làm mồi dụ dỗ này, muội đã có kinh nghiệm hai lần rồi, còn có hai nhân viên chuyên nghiệp đầy kinh nghiệm nữa.”
“Chuyên nghiệp?”
“Đúng vậy, lúc trước khi đi Đại Kim Sơn, Thất sư huynh làm mồi bắt Kim Sí Điểu, lúc đi Già Vân Thành, Ngũ sư huynh làm mồi dụ bắt yêu sài. Sự thật đã chứng minh, khi tiến vào một khu vực mới, bắt được đồ vật mới sẽ có hiệu quả rèn luyện tốt hơn là sau đó, cho nên vừa tiến vào phải bắt luôn.”
Ninh Minh Thành mở to hai mắt, trách không được những đồng môn đó sau khi trở về vừa nhìn thấy tiểu sư muội đã chạy. Hóa ra mỗi sư huynh đi rèn luyện cùng nàng đều trở thành mồi!
“Muội nghĩ đi nghĩ lại, vấn đề này nhất định không phải ở chỗ muội, tám chín phần mười là tại huynh!”
“Tại ta?” Ninh Minh Thành trợn tròn hai mắt, cái này cũng có thể đổ lỗi cho hắn?
“Lúc các sư huynh khác làm mồi lần nào cũng có tác dụng, vừa đến lượt huynh thì lại không có tác dụng nữa, đương nhiên là tại huynh rồi, nếu rảnh thì huynh nghĩ lại một chút đi!”
…
Đã thảm thiết đến mức bị bắt đi làm mồi rồi, không làm tốt còn phải suy nghĩ lại!
Suy nghĩ lại cái gì? Tranh thủ lần sau khi kéo thù hận thì phải làm cho đối thủ hận đến nỗi dù làm quỷ cũng không chịu buông tha cho mình hay sao?
Ninh Minh Thành hít sâu một hơi, không sao, khả năng tiếp nhận của hắn rất mạnh.
Chỉ thấy Diệp Linh Lang thở dài thườn thượt.
“Còn tưởng có thể kiếm được một bữa tiệc hải sản lớn cho Thái Tử, hiện tại thì hay rồi, chỉ có mấy con cá con tôm nhỏ như thế, gọi nó ra ăn muội còn thấy xấu hổ. Thôi, muội tốt nhất là nên giấu giếm nó đi!”
Diệp Linh Lang nói xong, động tác thuần thục nhặt t.h.i t.h.ể lên, nhặt cho đến khi chỉ còn thừa lại con cuối cùng thì nàng không nhặt nữa, còn nhìn chằm chằm nó phát ngốc.
“Lục sư huynh, huynh nói những con yêu quái này ăn người tu tiên có thể bổ linh khí tăng tu vi, vậy nếu chúng ta ăn thịt mấy con yêu quái này, có phải sẽ rất bổ hay không?”
???
Nghe ra cũng rất là có lý, chắc là rất bổ?
Không đúng !Từ xưa tới giờ người tu tiên chỉ g.i.ế.c yêu quái, không nghe nói đến ai sau khi g.i.ế.c lại còn muốn bắt để ăn.
Hơn nữa, đây chính là yêu quái đó! Ăn xong không sợ bị dính yêu khí dẫn tới linh khí không thuần, bị tẩu hỏa nhập ma hay sao?
Cũng không thể nếm linh tinh được!
Thấy Diệp Linh Lang thật sự cầm d.a.o xẻ thịt t.h.i t.h.ể con ngư yêu kia, Ninh Minh Thành sợ tới mức tim gan run lên, vội vọt qua.
“Tiểu sư muội, yêu quái không thể ăn được.”
“Vì sao?”
“Có thể sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, vạn kiếp bất phục! Hơn nữa, chúng ta là danh môn chính phái, đệ tử của danh môn chính phải làm sao có thể ăn thịt yêu quái được?”
“Đúng rồi, suýt chút nữa muội đã quên mất hiện tại muội vẫn là danh môn chính phái. Vậy thì trước tiên muội cứ cất giữ lại đã, sau đó khi nào không còn là danh môn chính phái nữa, khi nào cùng nhau g.i.ế.c hết toàn bộ Tu Tiên giới thì lại lấy ra xem thử.”
???
Đang yên đang lành vì sao lại không muốn làm danh môn chính phái nữa? Vì sao phải g.i.ế.c hết Tu tiên giới?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-209-kha-nang-keu-goi-cua-huynh-khong-on-roi.html.]
Vì sao hắn nghe mà không hiểu câu nào, vì sao tư tưởng của tiểu sư muội đều nguy hiểm như vậy?
Bỗng nhiên hắn phát hiện ra khả năng tiếp nhận của hắn cũng không mạnh mẽ đến thế, không biết đến lúc sau này nếu có thể trở về, hắn có còn là bản thân mình hay không nữa.
Diệp Linh Lang thu tay lại, cất t.h.i t.h.ể yêu thú cuối cùng vào trong nhẫn.
Nhàng nhìn liếc mắt bốn phía lặng im, con bàng yêu kia thật sự chạy rồi, chạy không hề quay đầu lại.
Thật là tức giận! Cá không tóm được, cua bị thả chạy rồi!
“Mấy con đó là thể loại yêu quái gì chứ, không có nghĩa khí của yêu thú gì cả, thật quá đáng!”
“Bỏ đi, chúng ta đi chỗ khác…”
“Muội thấy rồi, nó ở bên kia! Nó tìm thấy đồng lõa rồi!”
Diệp Linh Lang vừa dứt lời, Ninh Minh Thành nhìn theo hướng chỉ tay của nàng, quả nhiên nhìn thấy con bàng yêu lúc nãy bị hắn đánh bị thương đi theo một đám yêu quái mặt dày chạy mất, đám yêu quái kia cũng phải có mười mấy con.
Nhưng không giống với Diệp Linh Lang dự đoán là, nó không mang huynh đệ lại đây, mà là chạy theo đám huynh đệ, giống như là có việc gì gấp gáp lắm.
“Lục sư huynh, người ta thà chạy đi làm việc khác cũng không muốn thuận tiện quay lại đây đánh cho huynh một trận, khả năng kêu gọi của huynh thật đúng là không tốt!”
…
Nhưng mà, hắn cần khả năng kêu gọi này để làm gì chứ?
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
“Nếu chúng nó đến thù hận xương m.á.u cũng không chịu báo, hay lá chúng ta từ bỏ, đi chỗ khác nhìn xem…”
Ninh Minh Thành còn chưa nói xong đã bị Diệp Linh Láng tóm chặt cổ tay lôi về phía trước.
“Đi xem rốt cuộc là có thứ gì còn hấp dẫn hơn cả huynh.”
“Tiểu sư muội, đám yêu quái kia có ít nhất phải mười mấy con dấy!”
“Huynh bảo thủ quá, dựa vào kinh nghiệm phán đoán của muội, hướng bên kia nhất định không chỉ có một đội, nếu có vài đội thì phải lên đến ba mươi con là ít nhất.”
!!!
Vậy mà muội còn tiến đến?
Nàng đúng là tiến đến rồi!
Chỉ là đi về phía trước, nàng dán một tấm gia tốc phù, một tấm ẩn thân phù, cùng với một tấm yêu khí phù.
Ninh Minh Thành học theo nàng cũng dán nhiều như vậy, tức khắc cảm thấy vô cùng an toàn.
Vì thế, hai người cùng nhau lén lút đi theo đội yêu quái kia, rất nhanh đã thấy đội kia đang hội hợp với mấy đội khác.
Không khác với dự đoán của nàng là bao, nhóm yêu quái này thực sự có khoảng ba mươi con.
Đây là lần đầu tiên Ninh Minh Thành nhìn thấy nhiều yêu quái cùng hội tụ với nhau như thế, thật là mở mang kiến thức.
Đám yêu quái này có tu vi đa số ở Kim Đan kỳ, chúng nó không hóa hình mà giữ nguyên bề ngoài xấu xí, vừa nhìn đã khiến đôi mắt bị thương rồi.
Ít ỏi có mấy con đạt tới Nguyên Anh đã hóa hình một nửa, nhìn còn khó coi hơn cả những con đã hóa hình.
Hắn bỗng nhiên nghĩ, nếu thật sự bước vào Yêu giới, khắp nơi đều là đám dưa vẹo táo nứt, vậy thì làm sao có thể sống nổi qua những ngày đó!
Chỉ thấy những con yêu quái đó sau khi hội hợp lại, thì cùng nhau đi vào một cái sơn động thật lớn. Tình hình trong sơn động thế nào cũng nhìn không rõ, nhưng có thể thấy được cách đó rất xa là có thể nhìn thấy bên kia linh khí nồng đậm, không giống như nơi yêu quái tụ tập, mà giống như là tiên nhân động phủ vậy.
*
Lời tác giả: Truyện này là giả thiết, vì nếu không làm thế thì khó nhớ cấp bậc nên đơn giản hóa hết sức, yêu quái cùng người cũng có cùng cấp bậc.
Yêu quái bình thường, sau khi bước vào Luyện Khí sẽ mở ra linh trí, yêu quái cấp Trúc Cơ có thể dần dần nghe hiểu được ngôn ngữ loài người, Kim Đan bắt đầu hình thành yêu đan, Nguyên Anh có thể hóa hình.
Huyết thống cao quý sẽ có khác biệt.
Lúc trước chỉ đưa ra giả thiết là sinh ra yêu đan, có thể nghe hiểu tiếng người, cũng có thể nói được tiếng người, tui sửa lại một chút.