Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 204: Yến hội tạm biệt

Cập nhật lúc: 2025-03-09 09:19:44
Lượt xem: 23

Sau khi gọi người của cửa hàng Hồng Vũ để ra giá, trước mặt bọn họ, Diệp Linh Lang lấy toàn bộ linh thạch trong cửa hàng cầm đi toàn bộ.

Trước khi lấy đi, còn đếm trước mặt bọn họ một lần.

“Ồ, cửa hàng của các ngươi giàu thật, số lượng đưa ra đều đúng, hy vọng ngày mai đại đương gia của các ngươi lấy tiền cũng có thể lấy số chính xác.”

Nhị đương gia tan nát trái tim.

“Ngươi bảo hắn lấy tiền nhanh một chút, tốt nhất là trước khi trời sáng phải giao tiền, nếu không ngày mai cửa hàng của chúng ta sẽ khai trương, người trên Cửu Hoa Sơn sẽ xuống dưới, đến lúc đó số khách hàng nhiều không đếm được, cửa hàng Hồng Vũ của các ngươi khả năng sẽ nổi danh!”

……

Nhị đương gia lại tan nát trái tim thêm một lần nữa.

Sau khi lấy xong linh thạch, Diệp Linh Lang còn lấy tất cả những lá bùa còn sót lại đều bày vào bên trong cửa hàng, Mạc Nhược Lâm và Hoa Thi Tình cũng bày không ít đồ vật, ngay cả Kha Tâm Lan cũng bày những hạt châu chứa ảo cảnh lên đó.

Sau khi xong xuôi chuyện cửa hàng, Diệp Linh Lang treo một tờ giấy bên ngoài cửa hàng.

Người làm hỏng đồ vật của cửa hàng, bồi thường theo giá này, trẻ con hư hỏng nhà ai mau nhận đi!

Xong xuôi, nàng cảm thấy tinh thần mỹ mãn ra khỏi cửa hàng, sáng mai lại có thể nhìn thấy linh thạch rơi vào túi.

Đám người bọn họ tìm khách điếm để trọ, gọi hai bàn đồ ăn ngồi xuống ăn khuya.

Người vừa mới ngồi xuống, đồ ăn còn chưa ăn mấy miếng, La Diên Trung đứng lên.

“Hôm nay là ngày cuối cùng của Võ Hội Đỉnh Phong, đầu tiên chúc mừng Thanh Huyền Tông trong ngày cuối vơ vét toàn bộ giải nhất, ly này ta kính các ngươi trước!”

Không thể không nói, La Diên Trung là người rất biết tạo không khí, hắn vừa nói xong, các đệ tử Thanh Huyền Tông đều rót rượu uống cùng hắn một ly.

“Tiếp theo, hôm nay cũng là ngày cuối cùng chúng ta gặp nhau, tiếp theo không biết đến ngày tháng năm nào mới gặp lại, ngày chia tay, ta cũng xin kính mọi người một ly!”

Lời này nói xong, ngay cả thành viên đội cổ vũ cùng với Giang Du Tranh, Vũ Tinh Châu cũng nâng chén uống theo.

“Cuối cùng, đêm nay ta làm một chuyện oanh động toàn bộ các tông môn, việc ta làm ta kiêu ngạo, ta đời này đều phải đi theo Diệp tử tỉ! Ly này ta tự uống!”

Không khí vừa được hắn lôi kéo, cảm xúc của mọi người cũng dần dần dâng cao, những người khác cũng sôi nổi đứng lên nói nói chuyện uống rượu, trong phòng náo nhiệt không thôi.

Diệp Linh Lang cùng với hai sư tỉ sửa sang lại công cụ gây án ở đỉnh núi thứ năm lúc trước, sau đó lấy ra một phần linh châu chia cho những người đã tham dự việc hôm nay.

Xem như cảm ơn bọn họ ba tháng vừa rồi đã chiếu cố và ủng hộ.

Số linh châu còn lại, các nàng dựa theo số người của Thanh Huyền Tông chia trung bình làm chín phần, mỗi người một phần.

Sau khi ăn khuya, La Diên Trung, Giang Du Tranh cùng với Vũ Tinh Châu ba người thất tha thất thểu đi lên lại Cửu Hoa Sơn.

Đồng môn đều ở trên núi, bọn họ đợi đến hừng đông mới về sẽ khiến cho mọi người hoài nghi, hiện giờ uống say trở về, biết bọn họ xuống núi chơi bời cũng không nghĩ gì nhiều.

Đội cổ vũ Đinh Gia Bằng tính toán ở một đêm tại khách điếm.

Còn lại là toàn bộ các đệ tử Thanh Huyền Tông.

“Sắp tới các sư huynh sư tỉ có tính toán gì không? Không phải sẽ về Thanh Huyền Tông chứ?”

“Hả? Không nên trở về sao?” Lục Bạch Vi kinh ngạc.

“Ngũ sư muội, lần này chúng ta ra ngoài một chuyến mà gây chuyện ầm ĩ như thế, mặc dù là sư phụ có bưng tai bịt mắt cũng không thể nào không biết, sau khi trở về không biết hắn sẽ thế nào đâu!” Kha Tâm Lan nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-204-yen-hoi-tam-biet.html.]

“Hắn có thể làm gì chứ? Một Kim Đan còn có thể ăn tất cả chúng ta hay sao?” Lục Bạch Vi lại hỏi.

“Nói thì nói như thế, nhưng trở về sẽ phải đối mặt với hắn, ai mà biết hắn sẽ làm ra chuyện kỳ quái gì đâu? Ta cảm thấy sư phụ này của chúng ta rất kỳ quái.” Mạc Nhược Lâm nói.

“Đúng không? Tam sư tỉ cũng cảm thấy như vậy à?” Quý tử trạc kích động nói: “Lúc ấy các ngươi không có mặt, cũng không thể tận mắt nhìn thấy hắn từ tầng năm lên tầng sáu của Tàng Thư Các Thanh Huyền Tông đâu! Một Kim Đan như hắn, lặng yên không một tiếng động có thể xuyên qua cấm chế đi lên, hơi thở kia của hắn rất là đáng sợ!”

“Đúng vậy, lúc đó ngay cả đại sư huynh Nguyên Anh mà vẫn sợ, cuối cùng vẫn là nhờ có tiểu sư muội ẩn thân, giấu mọi người đi mới trốn được.” Ninh Minh Thành cười nói.

“Ta đúng là cũng không thật sự muốn trở về đối mặt với sư phụ, tuy hắn không thể làm gì chúng ta, nhưng cũng không muốn trở về nghe hắn mắng mỏ.” Mục Tiêu Nhiên nói.

“Vậy để ta trở về đi, ta mang các ngươi đi, có chuyện gì thì ta phải là người giải thích, còn hắn muốn làm gì, tự ta gánh vác là được.” Bùi Lạc Bạch nói.

“Làm sao như vậy được!”

Những người khác nhanh chóng lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.

“Nếu về thì cùng nhau về, làm gì có chuyện chúng ta cùng phạm tội mà một mình huynh phải gánh vác được!”

“Đại sư huynh!” Diệp Linh Lang an tĩnh một hồi bỗng nhiên mở miệng: “Trở về làm gì? Chạy đi thôi! Trời đất bao la đi đâu chẳng được? Đi chơi một hai năm lại trở về, mọi chuyện đều trôi qua rồi! Hơn nữa, hiện tại hắn có thể chờ chúng ta ở Thanh Lan Phong, nhưng hắn không thể nào chờ ở đó một hai năm chứ, làm gì phải trở về nhìn hắn khó chịu?”

Bùi Lạc Bạch vừa nghe cũng thấy có lý, hắn thật sự không muốn trở về nhìn Hoa Tu Viễn tức giận.

“Vậy chúng ta đi đâu? Chúng ta đi chơi tập thể hay sao? Trời ạ! Thật là tốt quá đi! Ta rất là vui! Ta quá thích cùng nhau đi chơi với mọi người!” Lục Bạch Vi vui đến nỗi vỗ tay.

Nhưng mà, toàn bộ đệ tử của Thanh Huyền Tông chỉ có một mình nàng vỗ tay.

“Ngũ sư muội, muội từ lúc ầm ĩ với người trong nhà thì đi Già Vân Thành, Hạ Tại Đình đã c.h.ế.t ở đó rồi, sau đó hình như muội còn chưa về nhà lần nào, cha muội không lo lắng hay sao?” Mục Tiêu Nhiên hỏi.

Lục Bạch Vi ngẩn ra.

“Ừ nhỉ, muội phải về nhà một chuyến để báo cáo với cha đã. Lần trước lúc mua cửa hàng ông ấy đã biết muội tới Cửu Hoa Sơn rồi, hiện tại đã kết thúc Võ Hội Đỉnh Phong, khẳng định ông ấy muốn tìm muội. Đúng là muội cần phải về nhà một chuyến!” Lục Bạch Vi vẻ mặt thất vọng.

Nghe được lời này, các sư huynh sư tỉ khác yên lặng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Mọi người có thể chờ ta một chút không? Hoặc là mọi người đi trước, sau đó báo lại địa chỉ sau đó ta đến đó tìm mọi người!”

“Ngũ sư muội, chuyện sau này thì sau này nói, đến lúc đó ta lại liên hệ!”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"

“Cũng đúng!” Lục Bạch Vi gật gật đầu.

Lúc này, Kha Tâm Lan bỗng nhiên mở miệng nói: “Ta cùng tam sư muội và tứ sư muội có khả năng không thể đồng hành cùng mọi người rồi.”

Nàng vừa nói, những người khác đều quay đầu nhìn.

“Ở Chu Tề Quốc sắp tới sẽ tổ chức cuộc thi dành cho Luyện đan sư và Luyện khí sư, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người không thuộc các tông môn đều hội tụ ở đó, khen thưởng rất nhiều, tiền bối cũng rất nhiều, chúng ta muốn đi tham gia.”

“Đúng vậy, cùng với các ngươi ra ngoài rèn luyện tu vi có thể tăng, nhưng chúng ta lại am hiểu nhất là luyện đan và luyện khí, cho nên chúng ta quyết định sẽ qua bên kia.”

Nghe được lời này, những người khác gật đầu.

“Còn ta, ta sẽ đi cùng với hai sư muội, ba người ra cửa sẽ càng an toàn hơn, hơn nữa bên kia cũng có tu luyện ảo thuật, ta cũng có thể học được không ít thứ.” Kha Tâm Lan nói: “Yên tâm đi, có ta ở đây nhất định sẽ bảo vệ tốt hai vị sư muội.”

“Nếu các ngươi đã quyết định xong rồi, vậy thì đi thôi. Nhớ rõ thi thoảng phải báo tin bình an cho chúng ta, có việc thì tìm chúng ta bằng ngọc bài, chúng ta dù ở đâu cũng sẽ chạy tới.” Bùi Lạc Bạch nói.

Yên tâm đi đại sư huynh, chúng ta sẽ tự mình bảo vệ bản thân thật tốt.”

Các nàng đã quyết định xong hướng đi, chỉ còn lại Diệp Linh Lang cùng bốn sư huynh.

Loading...