Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 203: Hôm nay là một ngày lành!
Cập nhật lúc: 2025-03-09 09:19:42
Lượt xem: 23
Vừa nãy còn mới gào thét muốn lật tung cả Cửu Hoa Sơn tìm ra kẻ giương oai tác quái trước mặt bọn họ, lúc này quay đầu lại nói hiểu lầm?
“Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì?”
Nhậm Đường Liên mặt không đổi sắc nhìn vầng trăng tròn trên bầu trời, vẻ mặt sâu xa khó hiểu.
“Dạo gần đây linh mạch của Cửu Hoa Sơn thường xảy ra một số vấn đề nhỏ, vì lần này cử hành Võ Hội Đỉnh Phong đúng hạn, ba tháng trước khi các ngươi đến ta có bố trí một chút, chờ đến khi tổ chức xong Võ HộI Đỉnh Phong ta sẽ tự mình đi giải quyết vấn đề linh mạch. Hiện tại chỉ là tới kỳ hạn, xuất hiện chút d.a.o động nhỏ mà thôi, đừng lo lắng, ngày mai ta sẽ đi xử lý một chút.”
Nhậm Đường Liên vừa nói xong, tất cả mọi người kinh sợ.
Chuyện lớn như việc Cửu Hoa Sơn bị khô cạn linh khí, thế mà gọi là chuyện nhỏ?
Chính mình động tay chân, mà đến tận đỉnh núi thứ năm mới nhớ ra?
Cho dù ngày thường hắn là cáo già tính toán như thần, cũng không đến mức coi mọi người ở đây đều là đồ ngốc chứ?
Nói dối vụng về như vậy cũng có người tin hay sao?
Hắn rốt cuộc muốn giấu giếm cái gì?
“Minh chủ, đây cũng không phải chuyện nhỏ, Cửu Hoa Sơn là thánh địa của toàn bộ Tông Môn dùng để tổ chức các hoạt động, có chuyện lớn như thế này xảy ra chúng ta đều không an tâm, cần phải tra rõ!” Chưởng môn Thất Tinh Tông nói: “Minh chủ, bỗng nhiên ngươi thay đổi lời nói hàm hồ, không phải đang muốn giấu giếm cái gì chứ?”
Hắn nói xong, những người khác đều gật đầu theo, việc này nếu cứ mặc kệ như vậy, bọn họ ai cũng không thể chấp nhận.
Tuy Nhậm Đường Liên là minh chủ, nhưng không có nghĩa là hắn có thể một tay che trời, chỉ hươu bảo ngựa, không coi những người khác ra gì!
Thấy tình cảm của mọi người xúc động phẫn nộ, mọi người đều muốn có một câu giải thích rõ ràng, chỉ thấy Nhậm Đường Liên hơi hơi mỉm cười, không hoảng hốt chút nào, thậm chí còn khiến cho người đối diện có chút hoảng sợ.
“Ta cảm thấy chưởng môn Thất Tinh Tông nói vô cùng chính xác, đây chính là chuyện lớn, cần phải tra rõ!”
Chưởng môn Thất Tinh Tông ngay lập tức sửng sốt, trong lòng cảm thấy vô cùng không ổn, cái ngữ khí này của hắn bình thường toàn là dùng để lừa người.
“Nếu ngươi cảm thấy không hài lòng với kết quả ta đưa ra này, trọng trách này liền giao cho ngươi, ngươi đi tra rõ đi, để cho mọi người một câu trả lời vừa lòng đi, ta hiện tại nhường đường cho ngươi, để tránh cho ngươi chậm trễ làm việc.
Nhậm Đường Liên nói xong thì vỗ vỗ bả vai của chưởng môn Thất Tinh Tông.
“Tra cẩn thận, đừng làm cho mọi người thất vọng!”
Sau khi nói xong, Nhậm Đường Liên đi luôn rồi, chỉ dư lại chưởng môn Thất Tinh Tông đang đứng tại chỗ, vẻ mặt ngây ngốc.
Đúng là hắn muốn biết được chân tướng rõ ràng, nhưng hắn không muốn tự mình đi tra!
Vì sao trong nháy mắt việc này lại rơi lên đầu hắn rồi? Trong môn phái hắn còn có một đống việc còn chưa xử lý xong đâu!
Huống chi, Nhậm Đường Liên cũng yên tâm mà bay đi như vậy, có nghĩa là hắn cũng không có khả năng tra ra cái gì!
Trong khi hắn còn đang buồn bực, một chưởng môn ở phía sau không có ánh mắt tiến lên dò hỏi.
“Chưởng môn Thất Tinh Tông, ngươi cảm thấy việc này nên bắt đầu điều tra từ đâu?”
…
Dưới chân núi Cửu Hoa Sơn, trên đường cái náo nhiệt nhất, cửa hàng ở nơi trung tâm nhất, cửa hàng Nhất Diệp Già Thiên.
“Đại sư, đây chính là ngày cuối cùng, ngươi thật sự có thể trong vòng đêm nay hủy đi những trận pháp đó không, để chúng ta lấy linh thạch ở đây?”
Nhị đương gia của cửa hàng Hồng Vũ nhìn vị đại sư trận pháp mà hắn đã bỏ ra một số tiền lớn để mời, lo âu trong lòng viết hết ở trên mặt.
Mấy ngày nay hắn đã quan sát, Diệp Linh Lang vẫn luôn ở trên Cửu Hoa Sơn chưa từng xuống núi, cho nên những linh thạch lúc trước chuộc người vẫn còn nguyên ở trong tiệm, chỉ cần bọn họ phá hủy trận pháp này là có thể thu hồi những linh thạch này.
Hắn thật vất vả mời đại sư lại đây, nhân lúc trời tối phá trận, nhưng suốt năm buổi tối hắn vẫn chưa phá được, đêm nay là đêm cuối cùng của Võ Hội Đỉnh Phong, ngày mai toàn bộ bọn họ đều xuống núi, đến lúc đó Diệp Ling Lang mang linh thạch này đi, cả đời này bọn họ cũng đừng nghĩ đến việc lấy lại!
Lần này Thanh Huyền Tông xử lý toàn bộ những thiên tài của tứ đại tông môn, bản thân bá bảng, ngay cả bản thân Diệp Linh Lang cũng đoạt được hai giải nhất, tông môn có thực lực như vậy, bọn họ không thể trêu chọc!
Cho nên đêm nay là cơ hội cuối cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-203-hom-nay-la-mot-ngay-lanh.html.]
“Yên tâm, ta thu tiền nhất định sẽ làm tốt cho ngươi, lúc trước ta đã nói phá trận cần phải có thời gian, đã mất năm ngày rồi, ngươi chờ thêm một đêm nữa thì có sao?”
“Được, ta chờ!”
Nhị đương gia thở dài,nhìn đại sư ở cửa hàng không ngừng bận bịu, nhưng nửa ngày cũng không nhìn thấy hắn bận cái gì.
“Diệp Linh Lang đáng c.h.ế.t này, cả đời này ta sẽ không tha thứ cho nàng!”
Nhị đương gia vừa dứt lời, bỗng nhiên cảm thấy phía sau ầm ĩ, giống như cửa hàng đang an tĩnh bỗng nhiên chen đầy người.
Hắn còn chưa quay đầu lại, bỗng nhiên có một bàn tay đánh vào gáy hắn, thiếu chút nữa thì đánh cho hắn ngã sấp mặt xuống đất.
“Ngươi nói cái gì thế? Diệp tử tỉ của ta lại cần phải ngươi tha thứ cái gì?”
La Diên Trung vừa tới đã nghe thấy có người đang chửi bới Diệp tử tỉ của hắn, làm sao có thể nhịn được?
“Ngươi, các ngươi vì sao sẽ xuất hiện ở đây?”
“Lời này ta phải hỏi ngươi chứ? Nửa đêm ngươi xuất hiện ở cửa hàng của ta làm gì?”
Diệp Linh Lang đi ra từ trong đám người.
“Ta đi ngang qua, đi nhầm cửa! Tạm biệt!”
Nhị đương gia sợ tới mức xoay người ra bên ngoài để chạy, hắn trăm triệu không thể lại bị bắt lần thứ hai, cửa hàng Hồng Vũ không bồi thường nổi, đại ca sẽ làm thịt hắn.
Vừa mới chạy đến cửa, phát hiện ra cửa không thể nào mở nổi, hắn sốt ruột trực tiếp vận chuyển linh lực để mạnh mẽ phá cửa.
“Loảng xoảng” một tiếng, cửa bị hắn phá tan, người chạy ra ngoài, sắc mặt hắn đang vui vẻ thì một thanh kiếm từ phía sau nện vào lưng hắn, đập cho hắn ngã xuống đất.
Giây tiếp theo, một cái dây thừng trói chặt mắt cá chân của hắn, kéo hắn vào trong cửa hàng, hắn sợ tới mức kêu to.
“Ngươi muốn làm gì! Ngươi đừng quá mức như thế! Ngươi là danh môn chính phái, không thể tống tiền đòi tiền, nếu không ta đến chỗ minh chủ tố cáo ngươi!”
“Ngươi nói rất đúng, ta là một đệ tử danh môn chính phái, làm sao có thể tống tiền ngươi chứ?”
Nhị đương gia đang muốn thở phào một hơi,
“Nhưng ngươi lại đ.â.m hỏng cửa lớn của ta rồi, vậy thì ta yêu bồi thường cũng hợp lý đúng không?”
Trong lòng nhị đương gia căng thẳng.
“Cửa này…”
“Cửa này là làm từ cây đại thụ từ quê của ta, cái cây kia ta nhìn từ nhỏ lớn lên, cũng coi như là một nửa người thân của ta, ta là một người trọng tình cảm.”
“Ngươi muốn…”
“Ta nghĩ trọng tình cảm như vậy, dù sao cũng phải gấp hai giá trị con người của nhị đương gia đi!”
…
Ngươi bịa chuyện đúng không, cửa hàng này rõ ràng là ngươi mua từ trong tay người khác từ ba tháng trước, vừa lúc chủ nhân trước kia hắn còn quen biết!
Nhị đương gia khóc, lý do đã tìm ra rồi, hắn muốn tố cáo cũng không thắng nổi!
Hắn đã nói vì sao lúc hắn đập cửa nàng không ngăn cản, hóa ra là ở đây chờ hắn.
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
"I will tell you lovely stories"
Danh môn chính phái, ta nhổ vào!
Thanh Huyền Tông cũng giống Thất Tinh Tông, ở ngoài đứng đắn, bên trông dơ bẩn!
Diệp Linh Lang trăm triệu không nghĩ tới, ở trên đỉnh Cửu Hoa Sơn kiếm đủ linh khí, xuống đến chân núi lại kiếm được một đống linh thạch.
Hôm nay là một ngày lành, ước mơ có thể thành sự thật.
Hôm nay là một ngày lành, mở cửa ra mời Thần Tài tới!