Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 120: Làm người nên có lúc phóng túng phải không?

Cập nhật lúc: 2025-02-22 11:52:42
Lượt xem: 14

Cuối cùng, La Diên Trung cũng không hiểu mà cũng không dám hỏi, rốt cuộc Diệp Linh Lang cũng không phải người tốt, không hỏi thì không sao, lắm miệng hỏi một câu nàng sẽ khiến ngươi phải hối hận.

“Nhìn dáng vẻ này ăn Thanh Tâm Đan xong thời gian duy trì cũng không lâu, chúng ta phải sau một thời gian ăn một viên, cho đến khi gặp điều gì đó kỳ lạ.

Nghe thấy lời này, La Diên Trung lập tức thấy trong lòng căng thẳng, cái gì? Ăn một viên còn không đủ, còn cần phải thường xuyên ăn thêm?

Nhưng đó là Thanh Tâm Đan đó, là loại dùng mật hoa của Băng Vụ Hoa chế biến thành đó, giá cả trên thị trường không hề thấp đâu!

La Diên Trung đau lòng mau chóng kiểm tra nhẫn, nhìn xem gia sản còn bao nhiêu, có đủ để ăn không, nếu thật sự không đủ, có vẻ như chỉ còn cách bán mình.

Sau đoạn này, bọn họ lại thật cẩn thận đi về phía trước, khi phát hiện ra bất kỳ tình huống nào không hợp thì lại mau chóng giao lưu với nhau.

Không bao lâu sau, bọn họ thấy ở phía trước có một tòa nhà màu bạc.

Diện tích của tòa nhà rất lớn, lớn hơn tất cả các kiến trúc mà từ lúc bọn họ vào đây thấy được.

Tòa nhà cũng rất cao, từ bên ngoài nhìn vào tổng cộng có chính tầng.

“Có nghĩa là đây chính là tòa nhà trung tâm của yến phủ? Loại tòa nhà này thế gia tu tiên nào cũng đều có một cái, người bình thường không vào được.”

Lục Bạch Vi giới thiệu.

“Ba tầng dưới cùng của tòa nhà là dành cho dòng chính của thế gia, ba tầng ở giữa là người cầm quyền thế hệ trước của thế gia, ông nội, ông chú ông bác, cùng với các trưởng lão trong tông môn mới có thể đi vào, ba tầng trên cùng chỉ có gia chủ mới được lên, còn ở bên trong có gì thì mỗi nhà khác nhau, hơn nữa, đều là những thứ cơ mật.”

Nghe xong, Diêp Linh Lang lập tức rõ ràng, đây là bọn họ cuối cùng đã tới khu vực trung tâm nhất của Yến Phủ, nơi cơ mật nhất, có khả năng có nhiều bảo bối nhất.

“Ồ? Bên kia tòa nhà là màu đen.”

“Lời này vừa nói, bọn họ lập tức ngẩng đầu nhìn lên không trung nơi mình đang đứng, nơi này của bọn họ là bạn ngày, còn bên kia là đêm tối.

Tòa nhà này còn chưa đến đâu, đã nói thẳng cho người ta là bên đó có nguy hiểm.

Ba người đứng tại chỗ tức khắc trong lòng cảm thấy bối rối, chỉ có Diệp Linh Lang là nhanh chân hơn vui vẻ đi qua.

“Đi mau thôi!”

“Tiểu sư muội, muội phải để ý một chút, bên kia có nguy hiểm.” Mục Tiêu Nhiên nhắc nhở.

“Muội biết chứ, nếu là không nguy hiểm muội còn sợ nó gạt mình nữa đấy, có nguy hiểm mới là mình đến đúng nơi rồi không phải sao? Đi nhanh một chút, muội đi trước mọi người đừng sợ.”

Nhìn nàng nhẹ nhàng bước đi, nghe ngữ khí vui sướng của nàng, giống như là đang đi dạo chơi ngoài thành, thật sự là không phải sợ hay sao?

Lục Bạch Vi nhìn nàng vui vẻ như thế, giống như là không có nguy hiểm, nàng cũng vội chạy theo.

“Tiểu sư muội, ta đi với muội!”

Mục Tiêu Nhiên thở dài nói với La Diên Trung: “Đi thôi, đi phía sau ta sẽ an toàn một chút!”

Vì thế, bốn người bọn họ lục tục đi vào tòa nhà trung tâm Yến Phủ.

Vừa mới đi vào trong, bọn họ đã thấy được đại sảnh huy hoàng tráng lệ, nơi này giống như là vừa được người ta quét tước xong, sạch sẽ đến nỗi không có một hạt bụi nào, hơn nữa, ngọn đèn dầu trong đại sảnh sáng lên, nhìn giống như là có người đã tới.

Có kinh nghiệm lần trước, Lục Bạch Vi lập tức phản ứng lại.

“Hình như chúng ta lại bị trúng tà rồi, nơi này sạch sẽ giống như Yến Phủ từ mười mấy nắm trước.

“Khi ta vừa mới tiến vào giống như nhìn thấy bên kia có bóng người, chắc là lại trúng tà rồi, chúng ta có cần phải ăn một viên thanh tâm đan nữa không?” La Diên Trung hỏi.

“Tạm thời thì không có gì nguy hiểm, không biết chừng vẫn là những đoạn ảo cảnh của mười mấy nắm về trước, trung ta cứ yên lặng xem xét coi.”

Những người khác sớm đã quen với việc nghe theo quyết định của Diệp Linh Lang, bọn họ không ăn Thanh Tâm đan mà tiếp tục đi vào bên trong tòa nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-120-lam-nguoi-nen-co-luc-phong-tung-phai-khong.html.]

Xuyên qua đại sảnh, bọn họ đi lên tầng hai.

Vừa đến tầng hai, bọn họ đã thấy ở bên cạnh tủ bày đồ vật ở tầng hai có bóng người, lại còn không chỉ có một người. Lúc này bọn họ đang xem xét đồ vật trong tủ.

Lục Bạch Vi nói thật nhỏ:

“Này, tiểu sư muội, ta cảm thấy người ở đây có hơi quen mắt một chút!”

La Diên Trung thấy vậy cũng mau chóng đồng tình

“Ta cũng thấy, ở phía trên có người quen! Trời ạ, sao ta lại thấy hắn ở ảo cảnh nhỉ?”

Sau khi La Diên Trung nói xong, Lục Bạch Vi quay đầu lại nhìn hắn.

“Ngươi đang nói linh tinh gì thế? Ta nói người quen là Hạ Tại Đình, ta là nhìn thấy tên tra nam dựa vào lừa hôn để lừa lấy đi loạn tâm kính nhà ta! Ngươi chưa từng gặp hắn bao giờ, sao có thể quen mắt được?”

Nghe thấy lời này La Diên Trung sửng sốt một chút, hắn chỉ chỉ về một hướng.

“Ta không quen biết Hạ Tại Đình nào cả, ta nói là thủ tịch đại đệ tử của Liệt Dương Điện chúng ta,  Hách Liên Phóng! Hắn ở kia kìa!”

Lục Bạch Vi nhìn theo tay hắn chỉ, quả nhiên thấy được một nam tử nàng không quen biết, trên người đúng là có mặc quần áo của Liệt Dương Điện.

“Ngẫu nhiên như vậy sao? Ta nhìn thấy bên này, kia chính là tra nam đã lừa gạt tình cảm của cha ta Hạ Tại Đình.

La Duyên Trung nhìn theo hướng mà Lục Bạch Vi chỉ, quả nhiên cũng nhìn thấy một tên mà hắn không quen biết.

“Vậy hiện tại tình huống là gì? Vậy ảo cảnh này không phải là quá khứ của Yến phủ, mà là người mà trong lòng chúng ta hận nhất hay sao?”

“Tám chín phần mười là đúng rồi, nếu không sao Hạ Tại Đình và Hách Liên Phóng có thể ở cùng một chỗ? Quan hệ của bọn họ quăng tám cái sào cũng không đến!”

Lúc này, bọn họ quay đầu lại nhìn về phía Diệp Linh Lang.

“Tiểu sư muội, muội có nhìn thấy người quen nào không?”

“Hình như ta cũng nhìn thấy một người quen.”

Diệp Linh Lang vừa nói ra, càng khẳng định suy đoán của bọn họ.

“Hơn nữa, ảo ảnh này cũng quá là giả, Lúc trước ta thấy Hạ Tại Đình hắn vẫn là một Kim Đan nho nhỏ, nhưng trước mắt xem khí thế đã là đến Nguyên Anh rồi, nhất định không thể là hắn.”

Lục Bạch Vi vừa nói xong, móc ra từ nhẫn một viên Thanh Tâm Đan bỏ vào miệng, nhưng không nuốt vào.

“Cho dù ta biết hắn là giả, ta cũng muốn xông lên đánh cho hắn một trận, để có thể giải tỏa nỗi hận trong lòng. Đánh lấy kinh nghiệm lần sau gặp lại người thật ta nhất định đánh cho hắn một trận.!”

“Vậy trong miệng ngươi ngậm Thanh Tâm Đan để làm gì?” La Diên Trung hỏi.

“Kia không phải là giả hay sao? Ta sợ xảy ra chuyện, khi nào có chuyện xảy ra ta chỉ cần nuốt vào là được, thế là mọi sự đều tốt!”

La Diên Trung nghe xong, nhịn không được mà dựng ngón tay cái với Lục bạch Vi, hơn nữa trong lòng cũng rất muốn làm gì đó.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Hắn cũng lấy ra viên tâm đan cuối cùng mua chịu đặt trong tay, lát nữa nếu Lục Bạch Vi thành công, hắn cũng muốn thử xem, cơ hội không thể bỏ lỡ được.

Vì thế, hắn thấy Lục Bạch Vi vọt về hướng Hạ Tại Đình, động tĩnh rất lớn đến nỗi mọi người ở khắp tầng lầu đều nhìn về phía nàng.

“Vi vi?”

Hạ Tại Đình gọi Lục Bạch Vi một tiếng, vừa dứt lời chỉ thấy Lục Bạch Vi nâng lên tay đã tụ linh lực, đánh thật mạnh vào n.g.ự.c Hạ Tại Đình.

Hạ Tại Đình không né tránh, cứng rắn mà nhận quyền của nàng, thân mình cũng không ảnh hưởng gì cả, còn Lục Bạch Vi thì thiếu chút nữa đứng không vững rồi.

Mắt thấy Hạ Tại Đình bị Lục Bạch Vi đánh cho không có chút phản kháng nào, La Diên Trung lập tức liền bắt chước, hắn cũng ném Thanh Tâm Đan vào miệng rồi vọt về hướng Hách Liên Phóng.

Tuy rằng trước mắt đều là giả, nhưng làm người phải có lúc phóng túng đúng không?

Lúc trước bị những hình ảnh lung tung lừa gạt, tro cốt đều đã từng gặm, Quỷ Vương cũng đã ôm, cũng bị lửa xanh thiêu đốt, hắn có gì mà không chịu nổi đâu!

Loading...