Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 118: Tỉ phu nói ngươi nói ngọt, mời ngươi ăn viên kẹo
Cập nhật lúc: 2025-02-22 11:52:38
Lượt xem: 5
Khi Diệp Linh Lang đuổi theo La Diên Trung ra ngoài, nói với Lục Bạch Vi và Mục Tiêu Nhiên một lần, bảo bọn họ đợi ở trong đại sảnh không cần đi lung tung.
Lúc ấy, Mục Tiêu Nhiên đã đồng ý rồi, nhưng Lục Bạch Vi lại đang phát ngốc không biết có nghe hiểu hay không, cho nên dọc theo đường đi nàng đều vô cùng lo lắng.
Nàng không rõ La Diên Trung đụng vào loại tà phép nào, hắn vốn nhát như chuột, thế mà lại dám không kêu lên một tiếng đi ra bên ngoài. Yến phủ bị diệt toàn phủ, tuy dọc theo đường đi không thấy loại tà ám nào, nhưng nàng vẫn cảm thấy ở đây cái gì cũng kỳ quặc.
Vì đảm bảo bản thân an toàn, nàng quyết định triệu hồi Chiêu Tài, bảo nó hộ tống bên người mình.
Khi nàng mở ra hộp quan tài, từ bên trong bay ra một mỹ nam tuyệt thế, Diệp Linh Lang sợ ngây người.
“Chiêu Tài, ta bảo ngươi ở trong hộp quan tài tiêu hóa hết một phần lão quỷ mười mấy năm đạo hạnh, không bảo ngươi ở bên trong lén lút chỉnh dung! Ngươi muốn dọa c.h.ế.t ta hay sao? Mau khôi phục lại hình dáng khiến cho cả người lẫn quỷ đều sợ hãi như lúc đầu đi!”
Chiêu Tài hình như không hiểu lời nói của Diệp Linh Lang, nó nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội, cái miệng nhỏ mếu máo, mắt phượng nháy lại, đến nỗi Diệp Linh Lang cũng cảm thấy sốt ruột.
Thật tà giáo quá đi, thật cmn quá là tà giáo!
Đi vào chỗ này, đừng nói là La Diên Trung trở nên to gan lớn mật, ngay cả Chiêu Tài cũng trở nên mi thanh mục tú (1)
Lúc này Diệp Linh Lang cuối cùng cũng nhận ra vấn đề nghiêm trọng, người trúng chiêu có khả năng không chỉ là La Diên Trung, mà còn bao gồm cả bản thân mình nữa.
Vì thế, nàng nhanh chóng thừa dịp chưa hết bị trúng tà, lấy Béo Đầu ra xem một chút.
Nhìn thấy Béo Đầu biến thành miệng lạp xưởng, mắt ếch xanh, ngay cả lá trên đầu cũng biến thành mấy cái râu, ba cái chân phía dưới thân thể biến thành một cái đuôi rất giống với đuôi rắn.
Nhìn thấy Béo Đầu trở nên giống một con xà yêu nhỏ nhỏ với mắt ếch xanh, Diệp Linh Lang nhịn không được mà cười như điên.
Nàng vừa cười, lại vừa dùng sứng vuốt vuốt râu trên đầu nó, sau đó nhéo nhéo, nhổ luôn một cái râu của nó.
Đúng lúc Diệp Linh Lang nghĩ Béo Đầu sẽ tức giận, thì nó đúng thật sự tức giận.
“A A A!”
Béo Đầu sợ hãi kêu lên.
“Diệp Linh Lang, ngươi ăn nhầm phải thuốc gì thế? Đang yên đang lành một đứa nhóc như ngươi lại chỉnh thành một cái mắt phượng, miệng anh đào, mặt trái xoan? Dáng vẻ này của ngươi là muốn đi quyến rũ ai? Trời ơi, hở eo hở ngực, ngươi ăn mặc như vậy còn ra thể thống gì nữa? Chẳng lẽ ngươi muốn xuống tay với một trái cây như ta hay sao?”
Nghe được lời này, Diệp Linh Lang hơi hơi mỉm cười, từ nhẫn móc ra một cái gương đưa đến trước mặt Béo Đầu.
“Ngươi cảm thấy bộ dáng này của ngươi, ta hạ thủ được hay sao?”
“A! A! A!”
Béo Đầu kêu lên ba tiếng, bởi vì quá sức kinh sợ và không thể tiếp nhận nổi, cả thân thể của nó ngất luôn.
Ngất đi hai giây, Béo Đầu lại mở to mắt, nhảy dựng lên, nhìn vào gương.
“Sao lại vẫn như thế? Không phải là tỉnh khỏi cơn mơ thì mọi chuyện sẽ kết thúc hay sao?”
“Hay đây không phải là một giấc mơ thì sao?”
“Cái này nhất định là một giấc mơ!”
“Vậy ngươi thử cắn bản thân một miếng xem có đau không?”
Béo Đầu nghe xong liền không nghĩ ngợi gì mà cắn lên tay mình một miếng, nó cảm thấy đau nhức, cả người đều sợ đến ngây dại.
“Không phải là mơ, thật sự không phải là mơ! A a a! Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
“Đừng sốt ruột, để ta nghĩ cách.”
Diệp Linh Lang nói xong liền lấy cái râu của Béo Đầu kia, tỉ mỉ rửa sạch một lần, nghiêm túc tước da, nhân tiện còn dùng phượng hoàng thần hỏa sát trùng tiêu độc một lần.
“Ăn đồ vật còn làm nhiều nghi thức như vậy, trừ ta hay sao?
“Trừ mùi vị!”
“Mùi vị gì ghê thế sao?”
“Tuyết Linh Quả.”
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-118-ti-phu-noi-nguoi-noi-ngot-moi-nguoi-an-vien-keo.html.]
Béo Đầu nghe xong thì rất tức giận, khi tức giận cái miệng lạp xưởng cũng run lên.
Dù là dáng vẻ tức giận của nó vô cùng buồn cười, Diệp Linh Lang vẫn ăn luôn một miếng râu của nó.
Vừa vào miệng đã thơm ngọt, mùi hương lan ra bốn phía, linh khí nồng đậm, không thể không nói Tuyết Linh Quả là đồ tốt.
Sau khi ăn xong, linh lực tặng mạnh, tinh thần sảng khoái vô cùng, thể lực dư thừa, chỉ là… vẫn bị tà ám.
Béo Đầu vẫn là Béo Đầu có mắt ếch xanh, xấu xí vô cùng.
“Diệp Linh Lang, cuối cùng ngươi vẫn có được ta rồi, từ nay về sau ngươi tuyệt đối không thể…”
Diệp Linh Lang khó có thể tiếp nhận được những lời dầu mỡ của Béo Đầu xấu xí, cho nên nàng nhét nó vào nhẫn ngay khi nó chưa kịp nói xong.
Lúc này, nàng mới nhớ ra thanh tâm đan mà tứ sư tỉ luyện chế, nàng vội móc ra ăn một viên.
Sau khi ăn nàng gọi Chiêu Tài ra, nhìn thấy Chiêu Tài lại biến trở về bộ dáng ma chê quỷ hơn như trước, xem ra thanh tâm đan đúng là có tác dụng, có nghĩa là bọn họ ở trong Yến phủ đã bị ảnh hưởng mà sinh ra ảo giác.
Ăn xong khôi phục mọi thứ, Diệp Linh Lang thanh tỉnh mang theo Chiêu Tài chạy một mạch đi tìm La Diên Trung, khi tìm được hắn, hắn đang ngồi trong một góc ôm một cái xương đùi gặm.
Vừa gặm còn vừa l.i.ế.m sạch sẽ tro cốt bên cạnh, giống như là đang ăn sơn hào hải vị, không thể lãng phí một chút nào, dáng vẻ vô cùng khoa trương.
Nghe thấy tiếng động, La Diên Trung ngẩng đầu lên cười với Diệp Linh Lang giống như là một kẻ ngốc.
“Đây không phải là Diệp Tử tỉ hay sao? Bên cạnh chắc là tỉ phu? Trai tài gái sắc thật quá xứng đôi.”
Diệp Linh Lang cũng cười, nàng ngồi xuống vỗ vỗ bả vai La Diên Trung, đưa cho hắn một viên thanh tâm đan.
“Tỉ phu nói ngươi nói ngọt, mời ngươi ăn viên kẹo, cầm đi, đừng khách khí!”
“Nếu thế thì không khách khí nữa! Dù sao thì ta cũng là người trong nhà, nam nhân của Diệp Tử Tỉ chính là đại ca của La Diên Trung ta!”
La Diên Trung nói xong duỗi tay vỗ vỗ bả vai Chiêu Tài, phát hiện ra Chiêu Tài không nhúc nhích mà vô cùng phối hợp, vì thế hắn dứt khoát nhiệt tình ôm lấy bả vai Chiêu Tài, đứng cạnh nó trở thành anh em tốt.
Sau đó thuận tay cho viên đường mà Diệp Linh Lang cho, bỏ vào miệng ăn luôn.
Thanh tâm đan vừa vào miệng, cảnh tượng trước mắt biến đổi ngay lập tức, hình ảnh khánh công yến của Liệt Dương Điện tràn đầy sơn hào hải vị tức khắc biến trở lại thành Yến phủ đã hoang phế mười mấy năm.
Đồ ăn ngon thập toàn đại bổ tràn ngập linh khí trước mắt hắn, giờ đây biến thành xương khô đầy đất, hắn giơ tay nhìn thấy Chân Bạch Trạch trong tay mình giờ lại biến thành xương đùi người, trên mặt còn có nước miếng của hắn cùng với bột phấn bị gặm vụn.
“A!”
La Diên Trung sợ tới mức hét ầm lên.
Lúc này, hắn nhìn thấy Diệp Linh Lang trước mắt vẫn là bộ dáng cũ, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hơi này còn chưa thở xong, hắn chuyển đầu nhìn thấy tỉ phu đẹp đẽ mình vừa ôm đã biến thành Chiêu Tài với bộ mặt khủng bố dữ tợn, trên người còn tản ra sát khí khủng bố.
“A a a!”
La Diên Trung sợ tới mức cả người chạy như điên ra ngoài, cuối cùng đ.â.m đầu vào tường mới dán chặt vào tường mà chảy dần xuống dưới, cả người đều ngốc.
“Này!”
Diệp Linh Lang duối tay trước mắt La Diên Trung quơ quơ
“Ngươi có khỏe không?”
….
Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương
Cái này còn cần phải hỏi hay sao?
“Nếu ngươi còn chưa c.h.ế.t thì mau chạy theo ta đi! Vì đuổi theo ngươi ta đã chạy quá xa rồi, không biết hiện giờ sư huynh sư tỉ của ta ra sao, ta phải nhanh chóng trở về tìm bọn họ.
Đầu của La Diên Trung ong ong, nhưng nghe thấy những người khác cũng không an toàn thì hắn vẫn cố đứng lên, đi theo Diệp Linh Lang trở về.
Hai người nhanh chóng trở về khu nhà mới lúc nãy, quả nhiên không thấy Lục Bạch Vi và Mục Tiêu Nhiên ở đâu.
______________
(1) Mi thanh mục tú: Lông mi mảnh, khuôn mặt đẹp, ý là mặt người trở nên đẹp đẽ tuấn tú