Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 112: Nơi này không có ai là người bình thường hay sao?

Cập nhật lúc: 2025-02-21 14:15:56
Lượt xem: 14

Ba người còn ở chỗ này nói chuyện khí thế ngất trời, sau khi La Diên Trung lại bị đánh vài cái lên đầu, Giang Du Tranh đi tới.

“Hiện tại tâm tình đại sư huynh của ta không được tốt lắm, để ta chăm sóc cho muội.”

“Huynh thấy ta giống như người cần phải chăm sóc hay sao?”

Diệp Linh Lang cắn một miếng linh quả, sau đó lại chỉ chỉ Tư Ngự Thần cách đó không xa

“Huynh nên đi chăm sóc đại sư huynh của huynh một chút, hắn đang ngây ngốc rồi kìa, đấu không lại con hồ ly kia!”

“Hồ ly?”

Diệp Linh Lang sửng sốt một chút, không ổn rồi, không chú ý một chút tí nữa thì nói ra chuyện Hứa Thiên Du đến từ Hồ Tộc Yêu Giới.

“Huynh không cảm thấy dáng vẻ bề ngoài của hắn rất giống với hồ ly tinh hay sao? Vẫn đang quyến rũ đại tẩu tương lai của huynh, chẳng may hắn quyến rũ thành công, chẳng phải huynh không còn đại tẩu nữa hay sao? Không còn đại tẩu là việc nhỏ, nhỡ may đại sư huynh của huynh nghĩ quẩn trong lòng, tẩu hỏa nhập ma, Côn Ngô Thành không còn thủ tịch đại đệ tử nữa thì nguy to!”

Bị Diệp Linh Lang hù dọa như vậy, nụ cười trên mặt của Giang Du Tranh héo lại.

Dù sao thì ngày thường đại sư huynh đối với hắn giống như là em ruột, đúng là hắn nên để ý đến cảm xúc của đại sư huynh.

“Vậy muội có thể đến đó hỗ trợ bằng cách khuyên nhủ tỉ tỉ của muội không?”

“Đến bây giờ tỉ ấy còn chưa phát hiện ra muội đi cùng đội ngũ, huynh cảm thấy ta thấp cổ bé họng như vậy, khuyên được hay sao?”

……

Lại nói tiếp đúng là thật sự quá đáng, Dung Nguyệt giống như thật sự không để ý đến muội muội của nàng cũng ở đây.

“Ngươi buồn ư?”

“Sao có thể buồn chứ? Có càng nhiều tỉ phu ta lại càng vui, đi đâu cũng có người chiếu cố em vợ là ta.”

….

Giang Du Tranh há miệng định nói, lại phát hiện ra nhìn nàng thật sự quá đáng yêu, nhưng tư tưởng lại quá kỳ quặc.

Chết ở chỗ, những tư tưởng kỳ quái ấy của nàng rõ là rất xấu, nhưng ngươi muốn phản đối lại không biết phản đối chỗ nào.

Cuối cùng, Giang Du Tranh đành bất đắc dĩ xoay người quay về chỗ Tư Ngự Thần.

“Tiểu sư muội, muội có phát hiện ra Giang Du Tranh có ý tưởng gì đó với muội không?” Lục Bạch Vi hỏi.

“Thấy chứ! Hắn ta rảnh rỗi nên tìm tới muội kiếm cớ, chắc là thấy muội không vừa mắt, muốn khiến cho muội cảm thấy không thoải mái.”

Nàng nói xong, Lục Bạch Vi, Mục Tiêu Nhiên cùng với La Diên Trung đồng thời kinh hãi.

“Thật sao? Ta còn tưởng rằng hắn tới xum xoe là muốn lừa tiền của muội.”

Nghe xong, La Diên Trung cùng Mục Tiêu Nhiên càng kinh sợ.

“Không phải chứ! Ta còn tưởng rằng hắn chỉ muốn đến xum xoe muốn xin xỏ tử bái phù của ngươi thôi.”

Lúc này, Mục Tiêu Nhiên sợ đến nỗi ngây người.

Nơi này còn có ai bình thường không vậy?

Tiểu tử kia mỗi ngày tới trước mặt tiểu sư muội của hắn để thể hiện này nọ, rõ ràng là bởi vì thấy tuổi muội ấy còn nhỏ, muốn dùng mấy lời sáo rỗng để lừa gạt nàng mà thôi!

Tỉnh lại đi, các ngươi đều nghĩ gì thế?

Mà thôi đi, các ngươi không hiểu được.

Không biết Diệp Dung Nguyệt kia làm sao để vừa lừa gạt thủ tịch đại đệ tử Côn Ngô Thành, vừa thu phục tam điện hạ của hồ tộc của yêu giới, nhưng đúng là nàng đã làm cho họ cùng tồn tại hòa bình trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, cho đến nửa đêm.

Ban ngày xem một màn kịch đầy m.á.u chó, cũng đã được Diệp Linh Lang khích lệ và ủng hộ, bốn người đều ngồi trên đệm đả tọa tu luyện.

Hôm nay bọn họ không bố trí trận pháp, bởi vì tiểu sư muội nói, đêm nay không dùng nhiều thời gian, bố trí cũng lãng phí.

Cho nên bọn họ trực tiếp đả tọa, nếu không đủ linh khí thì dùng tạm tử bái phù vậy.

Lần đầu gia nhập nhóm của bọn họ, giờ phút này trên người La Diên Trung cũng dán mấy tấm tử bái phù, sau khi dán lên cảm giác thật là giống như tại chỗ thăng thiên.

Vô cùng khoan khoái.

“Ta có lý do để nghi ngờ ngươi hôm nay không bố trí trận pháp là bởi vì ta gia nhập.”

“Sai, là bởi vì hôm nay ta không bố trí trận pháp nên mới đồng ý cho ngươi gia nhập.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-112-noi-nay-khong-co-ai-la-nguoi-binh-thuong-hay-sao.html.]

Thế thì có gì khác nhau?

La Diên Trung không vui lầm bầm vài tiếng, nhưng mấy tấm tử bái phù này quá là tốt, khiến hắn có thể tha thứ cho nàng.

Lúc này, Diệp Dung Nguyệt mới thoát ra khỏi bể ái tình mà để ý tới bên ngoài, thăm hỏi muội muội không có huyết thống này của nàng.

“Ơ? Linh Lang, muội làm sao có thể ở đây tu luyện?”

Tư Ngự Thần nhớ rõ tối hôm qua bọn họ ở tửu lầu cũng là tu luyện như vậy. Người Thanh Huyền Tông đúng là đều vô cùng chăm chỉ.

“Thái độ tu luyện nghiêm túc, rất tốt!”

Nghe thấy Tư Ngự Thần khen Diệp Linh Lang, Hứa Thiên Du liền nhịn không được mà đối nghịch với hắn.

“Xì, thái độ tu luyện thật sự nghiêm túc, nhưng phương pháp lại thiếu cẩn thận quá đi! Ở nơi đây đều là sát khí không có linh khí, nghiêm túc thì có tác dụng gì?”

Diệp Linh Lang trăm triệu không nghĩ tới, chiến trường nháy mắt đã chuyển rời đến người nàng.

Không phải chứ? Nàng chỉ muốn đi nhờ xe thôi, cũng không muốn lên bục chiến đấu đâu!

Chỉ thấy Diệp Dung Nguyệt khẽ cười một tiếng: “Trước kia cha mẹ chúng ta luôn nói với chúng ta là, con chim vụng về thì phải bay trước (1), Linh Lang nhất định là ghi nhớ lời dạy này!”

“Đúng vậy, cho nên lúc trước tỉ tỉ mới tu luyện trước muội chứ.” (2)

Nụ cười của Diệp Dung Nguyệt cứng lại, tức khắc nàng cảm thấy rất là không vui.

“Nơi này vô cùng nguy hiểm, muội nên ở phía sau, đến lúc đó cần phải nghe theo chỉ huy không được chạy linh tinh, nếu không muội xảy ra chuyện gì tỉ cũng không giữ được.”

“Được!”

Hai chữ kết thúc cuộc nói chuyện Diệp Dung Nguyệt không tìm thấy chủ đề nào khác, không bằng trực tiếp nói chuyện chính thôi.

“Ngự Thần, Thiên Du, muội muốn cùng với Linh Lang muốn nói chút chuyện riêng."

Hai người ngầm hiểu xoay người rời đi, nhường không gian riêng tư cho hai chị em các nàng.

Mấy người bên cạnh Diệp Linh Lang cũng dịch ra chỗ khác nhường chỗ cho nàng.

Lúc này, Diệp Dung Nguyệt lấy ra một chiếc hộp từ trong nhẫn, trong hộp có một luồng linh khí rất nồng đậm tỏa ra, bên trong có một cây linh chi ngàn năm, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết là đồ vật rất quý.

“Còn nhớ rõ lần trước ta hỏi muội về Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết không? Muội cho ta xem đi, ta sẽ đưa cho muội cây linh chi ngàn năm này. Tư chất của muội không tốt, tu luyện khó tiến triển, cây nhân sâm này sẽ trợ giúp cho muội đột phá bình cảnh, nâng cao thêm một bước, là thứ mà muội rất cần.”

Lời này nói cũng không sai, nhân sâm ngàn năm là đồ tốt mà người người đều tranh giành lẫn nhau, nhưng so với Béo Đầu thì chênh lệch không ít đâu.

Nếu thật sự một ngày nào đó nàng cần phải ăn thuốc để đột phá, chỉ cần gặm Béo Đầu một miếng, gặm xong rồi lại bù lại cho nó, nuội dưỡng một thời gian thì chỗ bị gặm cũng lành lại và có dưỡng chất như cũ. Nó đúng là một loại thực phẩm có thể tái sinh không ngừng nghỉ.

Tuy Diệp Linh Lang có chướng mắt, nhưng nàng không thể phủ nhận được là lần này Diệp Dung Nguyệt vì Phượng Hoàng Thần Hỏa Quyết mà bỏ ra toàn bộ vốn liếng của mình.

So với mấy cái linh quả lần trước ném cho nàng, lần này đúng là có mười phần thành ý.

“Cảm ơn, nhưng bí tịch của bổn môn không truyền ra ngoài.”

“Nếu muội thích, pháp quyết của Thất Tinh Tông ta có thể dạy cho muội.”

“Cảm ơn, nhưng muội không thích học pháp quyết của Thất Tinh Tông.”

Diệp Dung Nguyệt thấy nàng cái gì cũng không nghe, lập tức nhíu mày nheo mắt.

“Với thiên phú và khí vận của ta, tương lai nhất định tiền đồ rất lớn, muội bán cho ta một nhân tình, giao hảo với ta cũng là một việc tốt đối với muội.”

Lời này thật ra cũng là thật lòng, Diệp Dung Nguyệt trong nguyên tác chính là con gái của trời, chỉ cần giao hảo với nàng thì đều nhận được chỗ tốt, còn những người đối nghịch với nàng, ai cũng không có kết cục tốt.

Những cái khác không nói, ngay là những người đố kỵ nàng ở Thất Tinh Tông, cũng là một đám người xui xẻo.

Nhưng đối với Diệp Linh Lang, nhân tình của nàng cũng vô nghĩa.

Bởi chỉ cần tương lai có một ngày Diệp Dung Nguyệt muốn dẫm lên tông môn Thanh Huyền Tông của nàng, nàng sẽ không ngồi yên mà nhìn.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

“Cảm ơn, tỉ bay cao là việc của tỉ, muội ở nơi bụi bặm, cách tỉ một trời một vực, nhân tình của tỉ chỉ sợ muội không dùng được.”

Diệp Dung Nguyệt nhăn chặt mày, Diệp Linh Lang sao lại không biết tốt xấu như thế?

“Đúng rồi, hiện tại tỉ giàu như vậy, hay là trả nốt nợ còn thiếu đi! Để muội xem tỉ còn thiếu bao nhiêu.”

______________

(1) 笨鸟要先飞: Bổn điểu yếu tiên phi, con chim nào ngu ngốc thì phải bay trước, ý là tư chất kém còi thì phải cố gắng nhiều hơn, có vẻ giống với câu “Cần cù bù thông minh” trong tiếng Việt, ai nghĩ ra lựa chọn tốt hơn thì đề cử với mình nhé ^^

(2) Ý là DDN ngu ngốc hơn DLL ấy :)) Ban đầu mình định dùng câu thành ngữ tiếng Việt kia, nhưng nếu dùng câu đấy thì câu khịa này của DLL sẽ khó hiểu hơn nên thôi giữ nguyên nghĩa trong nguyên tác nhé!

Loading...