Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 110: Chẳng lẽ nàng không biết cái gì đáng giá hơn hay sao?

Cập nhật lúc: 2025-02-20 11:04:08
Lượt xem: 19

“Tỉ phu, muội cũng là Trúc Cơ, đi cùng bọn họ mới là bình thường.” Diệp Linh Lang giải thích.

“Đúng là như vậy!” Tư Ngự Thần dừng lại một chút nói: “Nhưng đội ngũ này của các ngươi xuất hiện ở Già Vân Thành thì không bình thường chút nào, nơi này không phải là nơi các ngươi nên tới.”

Hắn vừa nói xong, Mục Tiêu Nhiên lập tức như tìm thấy tri kỷ. Đúng không? Lúc trước hắn cũng luôn nghĩ như vậy! Rốt cuộc cũng có người bình thường!

“Tỉ phu, huynh nói đúng, đây không phải là nơi bọn muội nên tới, sáng mai chúng ta sẽ rời đi!”

“Như vậy sao được? Các ngươi đã đi đến vị trí này rồi rất nguy hiểm, chỉ dựa vào bản thân các ngươi khẳng định là sẽ không ra được.” Giang Du Tranh nói.

Người này thật phiền phức, có thể im miệng được không.

La Diên Trung quan sát kỹ, không hiểu sự việc là như thế nào, nhưng đối diện là đệ tử Côn Ngô Thành, hơn nữa vừa lúc hắn lại nhận ra vị cầm đầu kia, chính là thủ tịch đại đệ tử của Côn Ngô Thành, người đánh bại thủ tịch đại sư huynh của bọn hắn.

Tuy không biết vì sao người này sẽ biến thành tỉ phu của Diệp Linh Lang, nhưng rõ ràng là nàng không muốn lộ ra bí mật với bọn họ.

“Không sao hết, ngũ sư huynh của ta rất mạnh, hắn có thể bảo vệ chúng ta rời đi!”

“Nếu hắn rất mạnh, vì sao lại để lạc ngươi?”

……

Hiện tại không chỉ có Diệp Linh Lang muốn đánh hắn, ngay cả Mục Tiêu Nhiên cũng có mong muốn này.

“Hơn nữa, mặc dù các ngươi có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng mang theo một Luyện Khí kéo chân sau thì lại càng khó!”

…..

Hiện tại ngay cả tù binh hèn mọn La Diên Trung cũng muốn đánh hắn.

“Đúng là như thế, Quỷ Vương ở gần đây, nơi này rất nguy hiểm. Như vậy đi, bây giờ các ngươi đi cùng chúng ta, chờ đến nơi an toàn chúng ta lại để các ngươi đi riêng!”

Không khí đã đến mức này, thuyền tặc này nàng không thể không lên rồi.

Cũng được, đi theo Tư Ngự Thần tuy là không tự do, nhưng ngẫm lại cũng được hóng hớt được một hồi câu chuyện ngược luyến tình thâm chàng yêu nàng nàng yêu người khác, nàng vẫn có chút mong chờ.

Hơn nữa nơi này bọn họ đi cũng chậm một chút, đi theo Tư Ngự Thần là lập tức có thể nhờ vả Diệp Dung Nguyệt rồi, đến lúc đó nàng sẽ mang theo bọn họ đến trung tâm Già Vân Thành, có thể tiết kiệm không ít sức lực.

“Vậy thì cảm ơn tỉ phu.”

“Không có gì!” Tư Ngự Thần lịch sự gật gật đầu: “Chỗ này nhỏ hẹp quá, chúng ta nhiều người như vậy cũng không phù hợp, trước tiên rời khỏi đây, chúng ta đổi sang chỗ khác nghỉ ngơi đi!”

Vì thế, dưới sự dẫn dắt của Diệp Linh Lang, đệ tử Thanh Huyền Tông cùng với một tù binh Liệt Dương Điện đi nhờ xe của Côn Ngô Thành.

Không thể không nói, có Tư Ngự Thần mang đội, đoàn xe này đáng tin cậy hơn là La Diên Trung nhiều.

Sau khi đến chỗ nghỉ ngơi, đệ tử Côn Ngô Thành lập tức phân công hợp tác, có người đi tuần tra nguy hiểm, có người đi dọn dẹp yêu thú, có người đi bố trí phòng ngự.

Chỉ có mấy người Diệp Linh Lang đi vào là ngồi thẳng xuống dưới, không có ý thức nguy hiểm gì cả.

Bởi vì tửu lầu này bọn họ vừa tới, trận pháp nàng bày ra xung quanh còn chưa mất đi hiệu lực đâu.

Nhìn thấy bọn họ không có tính cảnh giác như vậy, Giang Du Tranh đến bên cạnh Tư Ngự Thần thì thầm bên tai nhỏ giọng nói

“Đại sư huynh, huynh thấy không? Sư huynh của muội muội Dung Nguyệt thật sự không đáng tin cậy chút nào, may mà huynh không để bọn họ tự đi!”

Tư Ngự Thần gật gật đầu, đúng là như thế!

……

Mục Tiêu Nhiên vừa quay lại thì nghe thấy câu này.

Từ lúc trước hắn đã bị người khác hiểu lầm, chỉ hơi cười tủm tỉm, bọn họ không hiểu, không cần tức giận làm gì.

Hiện giờ hắn chỉ muốn đứng lên ấn vào đầu hắn, bảo hắn mở to mắt ra mà nhìn cho rõ, nơi này có trận pháp bảo hộ.

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Thôi, là do bọn họ không hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-110-chang-le-nang-khong-biet-cai-gi-dang-gia-hon-hay-sao.html.]

Sau khi đệ tử Côn Ngô Thành bố trí ổn thỏa mọi việc, Giang Du Tranh lấy ra một cái thảm, mang ra chỗ Diệp Linh Lang

Nghĩ bé gái này ban đêm sẽ cảm thấy lạnh, để nàng lót phía dưới nằm ngủ.

Người khác còn chưa đến trước mặt Diệp Linh Lang, Mục Tiêu Nhiên đã dịch chỗ ngồi chắn phía trước hắn, Lục Bạch Vi thấy vậy cũng dịch lại đây, sau đó, La Diên Trung cũng xuất hiện bên cạnh bọn họ.

Ba người ngồi ở phía trước, chặn Giang Du Tranh từ ba hướng, không cho hắn đi tới trước mặt Diệp Linh Lang.

……

Cũng không cần phải đề phòng hắn giống như đề phòng trộm cướp như thế! Hắn chỉ là đi đến đưa cái đệm thôi mà.

Thấy một màn này, đồng môn của Giang Du Tranh lại không nhịn được mà phá lên cười.

“Sư huynh Côn Ngô Thành Giang Du Tranh phong lưu phóng khoáng của chúng ta, người gặp người thích, mức độ trêu hoa ghẹo nguyệt chỉ sau đại sư huynh, thế mà lại chịu ăn quả đắng rồi!”

“Nói linh tinh cái gì thế! Đây là ta chăm sóc muội muội thay cho đại sư huynh thôi!”

“Tỉnh lại đi, sư huynh của ngươi không nhọc lòng, sư huynh của tiểu cô nương nhà người ta đã rầu thúi ruột rồi!”

……

Giang Du Tranh vừa xoay người đi, Diệp Linh Lang đã duỗi tay ra dán lên ba người kia mỗi người một tấm spa phù, khen thưởng bọn họ làm việc quá tốt.

Một đêm đã qua, sáng sớm hôm sau bọn họ lại bắt đầu xuất phát.

Tư Ngự Thần có hào quang nhân vật chính, chỉ cần tùy ý chọn, con đường mà họ đã tìm vài ngày cũng tìm không được, có thể đi tới trung tâm Già Vân Thành, Yến phủ.

Càng tới gần phủ thành chủ, sát khí chung quanh càng trở nên nồng đậm, yêu thú gặp được cũng càng hung ác, thậm chí còn xuất hiện cả tà linh vào ban ngày.

Mà đội ngũ đệ tử Côn Ngô Thành, ngoài Tư Ngự Thần là Nguyên Anh, các đệ tử khác đều là Kim Đan, đám Kim Đan này lại đều là những Kim Đan đứng đầu của Côn Ngô Thành, thực lực so với đội ngũ Kim Đan của La Diên Trung kia không phải là chỉ mạnh hơn một chút.

Bọn họ đi một mạch rất nhẹ nhàng, giống như c.h.é.m dưa xắt rau, khiến cho Diệp Linh Lang không được chút lợi lộc gì.

Đợi thật lâu mới có một con yêu thú lại đây, Giang Du Tranh lại phấn đấu quên mình xông tới cứu nàng, khiến cho yêu thú kia c.h.ế.t dưới kiếm của hắn.

Nàng nhìn Giao Du Tranh, lại nhìn yêu thú c.h.ế.t đi kia, trầm mặc một lát, nàng rốt cuộc không nhịn được mà hỏi: “Thi thể yêu thú này để muội nhặt được không?”

Giang Du Tranh sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Đương nhiên có thể, để ta giúp muội nhặt!”

Mắt thấy t.h.i t.h.ể yêu thú kia đã vào bao tải của mình, tâm tình của Diệp Linh Lang cũng tốt hơn nhiều, rốt cuộc cũng không phải là không có thu hoạch gì.

“Đúng rồi, đây là lúc nãy ta mới nhặt được ở trong thành, muội xem thích cái nào, tặng cho muội!”

Giang Du Tranh nói xong duỗi hai tay đến trước mặt Diệp Linh Lang, một bên cầm một viên Dạ Minh Châu, một bên là một đóa sương hoa màu bạc.

Ngón tay Diệp Linh Lang vòng qua Giang Du Tranh hướng về phía sau hắn.

“Ta thích cái t.h.i t.h.ể kia!”

Nói đùa, nàng lại không phải trẻ con, muốn lấy mấy thứ lừa gạt trẻ con ra để lừa gạt nàng, nàng chẳng lẽ còn không biết cái gì đáng giá hơn hay sao?

Diệp Linh Lang không đợi hắn trả lời, trực tiếp vòng qua hắn nhặt t.h.i t.h.ể vào bao tải.

“Cảm ơn.”

……

Giang Du Tranh sửng sốt một chút, sở thích của cọng giá đỗ này hình như không giống người khác nhỉ.

Tuy là thuận tay lấy hai t.h.i t.h.ể yêu thú từ chỗ Giang Du Tranh, nhưng thu hoạch so với việc nàng tự mình săn g.i.ế.c quá là ít.

Dọc theo đường đi lần này, an toàn đến nỗi nàng buồn ngủ luôn rồi.

Mãi cho đến khi sắc trời ảm đạm, Tư Ngự Thần mang theo đội ngũ hướng tới rạp hát huy hoàng nhất ở Già Vân Thành, Diệp Linh Lang mới giật mình một cái, tinh thần tỉnh táo.

Tới rồi, vở kịch lớn cuối cùng cũng sắp tới!

Loading...