Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 108: Đồ to gan lớn mật! Rút kiếm đi!

Cập nhật lúc: 2025-02-20 11:04:04
Lượt xem: 15

Ngồi thu lu ở trong góc một nhà dân hẻo lánh mà Diệp Linh Lang mới tìm được, La Diên Trung có chút hoài nghi nhân sinh.

Mục Tiêu Nhiên đang ngồi cạnh Diệp Linh Lang nghỉ ngơi, Lục Bạch Vi móc ra từ nhẫn một túi linh thạch nhét vào lòng n.g.ự.c La Diên Trung.

“Cho ngươi, tiền thuốc men tiền bồi thường thiệt hại tinh thần.”

La Diên Trung kích động mở túi trong lòng mình ra, sau khi nhìn thấy bên trong có mấy cái hạ phẩm linh thạch thì suy sụp trở lại.

“Không phải là ngươi rất giàu sao?”

“Nhưng mà thương thế của ngươi chỉ có giá trị như thế thôi, nếu ngươi cảm thấy không đủ, hay là ta đánh ngươi một trận nữa đáng giá hơn?”

……

La Diên Trung há miệng, cuối cùng tìm không ra một câu nào để nói đành thay đổi đề tài.

“Vì sao các ngươi có thể cảm thấy ta có cái dũng khí cùng năng lực đuổi theo sư muội nhà các ngươi để làm chuyện xằng bậy?”

“Nhìn hình ảnh kia giống như thế, hơn nữa, tiểu sư muội nhà ta tuy là ngày thường rất lợi hại, nhưng dù sao thì muội ấy vẫn chỉ là một bé gái mười một tuổi thôi!”

Mục Tiêu Nhiên ngồi ở đối diện cũng nghiêm túc đáp lại.

“Đúng vậy, muội ấy chỉ là một bé gái thôi, khẳng định sẽ sợ.”

La Diên Trung sợ ngây người, các ngươi có phải là đánh giá quá sai lầm đối với tiểu sư muội nhà các ngươi rồi?

Bé gái mười một tuổi nhà ai có thể tay không bắt quỷ? Còn sẽ biết làm các loại trận pháp cấm chế phù văn? Còn sẽ nửa đêm mặc áo đỏ chạy trên đường đuổi theo tà linh?

Trong lúc La Diên Trung vẫn còn chưa thể hiểu nổi, hắn nhìn thấy Diệp Linh Lang cũng gật đầu theo.

Ngươi cũng gật đầu theo họ làm gì? Chính ngươi là cái dạng người nào ngươi còn không rõ sao, trong lòng ngươi còn không hiểu sao?

Người Thanh Huyền Tông các ngươi đều quá đáng như vậy sao?

“Ai bảo ngươi đang yên đang lành ở trên phố cởi trần làm gì, chỉ cần ngươi mặc thêm một cái áo thì sẽ không có hiểu lầm này.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

“Tại vì áo trong của ta cũng thêu mặt trời màu đỏ đánh dấu, ta làm gì có cách nào khác?”

“Cho dù có thêu cái dấu, ngươi chỉ cần xé cái dấu kia đi là xong rồi, lại không phải thêu khắp cái áo trong.”

Nghe được nàng nói xong, La Diên Trung sửng sốt một chút, đúng rồi, chỉ là đánh dấu trên cổ tay áo mà thôi, sao hắn lại phải cởi sạch?

Nhìn thấy vẻ mặt ngốc nghếch này của hắn, Diệp Linh Lang không nhịn được mà cười khẽ một tiếng.

“Ngũ sư tỉ đừng mắng hắn nữa, nếu hắn thông minh một chút, sẽ không chỉ có một mình hắn trong số mười mấy đệ tử Liệt Dương Điện bị bắt.”

……

Nói đúng lắm, về sau đừng nói nữa.

La Diên Trung ôm lấy hai chân mình, rúc đầu xuống càng thấp.

Muốn thực lực không có thực lực, muốn thông minh không có thông minh, hiện tại chỉ là ảo tưởng muốn đại sư huynh cứu hắn, kết quả lại phát hiện bí mật kinh thiên động địa của đại sư huynh, vì sao hắn lại thảm như vậy?

“Nói như vậy, các ngươi cũng nhìn thấy người ăn quỷ hồn sao? Lúc trước ta đã nói là ta gặp được, các ngươi còn không tin ta!” Lục Bạch Vi vô cùng kích động.

“Sửa lại cho đúng, chỉ có La Diên trung không tin tỉ, tiểu sư muội đây tuyệt đối tin tưởng sư tỉ.”

“Có câu nói này dù nói ra có chút đả kích ai đó một chút, nhưng sự thật chính là như thế, càng không tin chuyện xấu, chuyện xấu sẽ càng bám lấy chính mình.”

La Diên Trung rũ đầu xuống càng thấp, đừng nói nữa, mặc kệ hắn đi, cầu xin đấy!

“Không nghĩ Hách Liên Phóng lại dùng loại thủ đoạn này để tăng trưởng tu vi, so với hắn như vậy Liễu Nguyên Húc còn chính phái hơn nhiều. Các ngươi ngày thường không phát hiện ra cái gì không hợp lý ở hắn hay sao?” Diệp Linh Lang chống cằm hỏi.

“Hắn là thủ tịch đại đệ tử, đối với chúng ta thì hắn là ở trên đỉnh núi rất cao rất xa, chúng ta làm gì có cơ hội để thân cận với hắn, cho nên ngươi hỏi thì ta cũng không biết. Nhưng mà hình như từ Võ Hội Đỉnh Phong lần trước, hắn vì sai một ly mà bị Tư Ngự Thần đánh bại, cả người càng trở nên thâm trầm hơn.”

“Vậy sau này khi trở về ngươi tính sao?”

“Có thể làm sao? Giả vờ không biết cái gì chứ sao, chẳng lẽ ta còn chạy tới nói với trưởng môn là hắn hút quỷ hồn sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-108-do-to-gan-lon-mat-rut-kiem-di.html.]

“Không thể nói ư?” Lục Bạch Vi hỏi.

“Vậy hiện tại ta nói cho ngươi, tiểu sư muội nhà ngươi hai buổi tối ở ngoài tay không bắt quỷ, thậm chỉ còn chạy theo quỷ hồn đuổi theo tà linh, ngươi có tin không?”

La Diên Trung vừa dứt lời, Lục Bạch Vi đứng lên, trong tay còn cầm kiếm.

“Làm nhục ta thì được, không được phép bôi nhọ tiểu sư muội của ta! Đồ to gan lớn mật, rút kiếm đi!”

Lúc này, Mục Tiêu Nhiên luôn binh tĩnh nhẹ nhàng đã triệu hồi Đằng Vân Bạch Hổ uy phong lẫm liệt ra.

“Tuy ta không thích sát sinh, nhưng nếu ngươi nhất định phải làm cho tiểu sư muội không thoải mái, thế thì ta để cho Bạch Hổ tiễn ngươi một đoạn đường!”

……

Tuy đã sớm đoán được bọn họ không tin, nhưng trăm triệu không nghĩ được bọn họ có thể ngốc nghếch giữ gìn đến tình trạng này.

Nhớ tới đám đồng môn thấy có tai họa người người đều chạy kia của hắn, hắn lại cảm thấy đau lòng, hóa ra chỉ có một mình hắn là bị tổn thương.

“Thôi bỏ đi sư huynh sư tỉ, đêm nay hắn vừa cởi trần chạy long nhong ngoài đường, hiện tại trong lòng khó chịu nói không biết lựa lời, chúng ta đại nhân không trách tiểu nhân, tha thứ hắn một lần đi!”

La Diên Trung ngẩng đầu liếc mắt Diệp Linh Lang một cái, cảm ơn ngươi khoan hồng độ lượng!

“Ta muốn đi ra cửa kiểm tra bốn phía một chút, ngươi nhìn chằm chằm ta như vậy là muốn đi cùng ta sao?”

La Diên Trung sợ tới mức mau chóng thu hồi tầm mắt, dùng sức lắc đầu.

“Ta đi ta đi, tiểu sư muội, ta đi theo muội!”

“Sư tỉ, để muội tự đi một mình thôi, rốt cuộc tỉ có nhiệm vụ quan trọng hơn.”

“Nhiệm vụ gì?”

Diệp Linh Lang lấy ra một chồng bùa, quen cửa quen nẻo dán ở trên người Lục Bạch Vi và Mục Tiêu Nhiên.

“Tu luyện để làm cho mình trở nên mạnh mẽ, làm cho địch nhân kinh sợ. Còn nữa, thuận tiện nhìn mật thám Liệt Dương Điện này, đừng để hắn làm nên sóng gió gì!”

Lục Bạch Vi nghiêm túc gật đầu một cái.

“Tiểu sư muội yên tâm, tu luyện làm mình mạnh mẽ đảm bảo không làm được, nhưng trông coi mật thám này thì không có vấn đề!”

Sau khi giao nhiệm vụ đầy đủ, Diệp Linh Lang nhanh chóng rời đi khu nhà này.

Lãng phí nhiều thời gian như vậy cũng không biết Chiêu Tài ra sao, Diệp Linh Lang vô cùng lo lắng.

Nàng một đường đi theo cảm ứng của phù văn đi về phía trước tìm kiếm, tìm được một hồi lâu, rốt cuộc tìm thấy Chiêu Tài của nàng trên một đường cái.

Lúc đó đã không thấy tung tích của Hách Liên Phóng, Chiêu Tài đang bị một nhóm người vây công.

Nhóm người này đều mặc đồng phục môn phái màu xanh nước biển, trên tay áo thêu từng tòa núi, nguyên bản Diệp Linh Lang không nhận ra, nhưng thật may mắn là người chủ lực vây công Chiêu Tài nàng lại nhận ra.

Đúng là vị tỉ phu nam chủ cường đại có hào quang nhân vật chính kia.

Theo lý thuyết, lấy thực lực Nguyên Anh kỳ của thủ tịch đại đệ tử bọn họ, Chiêu Tài không có gì phải e ngại, chỉ cần nhìn vào Liễu Nguyên Húc chạy trối c.h.ế.t và Hách Nguyên Phóng bị đánh chạy mất tăm.

Nhưng Tư Ngự Thần là nam chủ, hắn chẳng những có hào quang nhân vật chính mà trong tay còn có một chuỗi phật châu, Chiêu Tài bị chuỗi phật châu kim quang lấp lánh này làm cho kinh sợ rồi.

Nhìn dáng vẻ vừa rồi là mới bắt đầu vây đánh nó, nếu nàng đến muộn một chút, Chiêu Tài khả năng sẽ trở thành đá kê chân trên đường thăng cấp của Tư Ngự Thần.

Diệp Linh Lang nghĩ tới việc có một ngày nào đó người bên cạnh nàng sẽ trở thành đá kê chân của nam nữ chủ, trăm triệu không nghĩ tới người đầu tiên lại là Quỷ Vương của nàng.

Mắt thấy bọn họ sắp chế trụ được Chiêu Tài, Diệp Linh Lang sốt ruột không thôi.

Làm sao bây giờ làm sao bây giờ?

Có cách rồi!

Nàng nhanh chóng lấy từ nhẫn ra một viên đạn, sau đó cho viên đạn cất vào trong s.ú.n.g b.ắ.n phù, sau đó b.ắ.n một phát về hướng của Chiêu Tài.

Đệ tử Côn Ngô Thành đang đánh nhau kịch liệt, căn bản không có ai chú ý một viên đạn nho nhỏ bay tới.

Nhưng mà, giây tiếp theo, toàn bộ đệ tử Côn Ngô Thành đang cầm kiếm đều đột nhiên chấn động tinh thần.

Loading...