Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 102: Tỉnh dậy đi! Cùng ta thưởng thức Chiêu Tài dùng bữa

Cập nhật lúc: 2025-02-19 07:49:42
Lượt xem: 22

Ba người bọn họ ngồi ở trong trận pháp tu luyện, một mình La Diên Trung ngồi ở bên ngoài, trái tim đóng băng rồi lại đóng băng lần nữa, nắm tay càng nắm càng chặt.

Kim Đan như hắn? Kim Đan như hắn thì làm sao? Ảnh hưởng gì ai chứ?

Nhìn toàn bộ tu tiên giới, tu vi Kim Đan, hắn cũng tính là lợi hại đó được chưa!

La Diên Trung càng nghĩ càng thấy giận, càng nghĩ càng thấy giận, rất muốn bỏ mặt chạy lấy người, nhưng khóe mắt nhìn thoáng ra bên ngoài trên đường chỉ có một màu đen có tà linh bay dập dờn, hắn lại ngồi xuống.

“Đúng rồi, ngươi đừng nhân dịp chúng ta tu luyện mà chạy linh tinh, nếu thật sự có chuyện chúng ta cũng sẽ không đi ra ngoài cứu ngươi.” Lục Bạch Vi nói.

“Ta một Luyện Khí sơ kì nho nhỏ có thể chạy đi đâu? Còn nữa, đồng môn của ta so với ta còn khổ hơn.”

“Cũng không phải là nói chuyện giật gân, biết ta hôm nay ta nhìn thấy cái gì mà bị dọa đến nỗi dán ba tấm gia tốc phù hay sao?”

Lục Bạch Vi vừa nói, Diệp Linh Lang và Mục Tiêu Nhiên cũng quay đầu nhìn nàng.

“Ta nhìn thấy một người đang cắn xé quỷ hồn.”

“Sao có chuyện đó được!” La Diên Trung đầy mặt nghi ngờ: “Chúng ta ở trong thành rất nhiều ngày, chưa từng thấy có người ăn quỷ hồn! Hơn nữa, ban ngày ban mặt thì làm gì có quỷ hồn? Nói nữa, sao người lại có thể ăn quỷ hồn chứ?”

“Ngươi tin hay không thì tùy!” Lục Bạch Vi quay đầu nói với Diệp Linh Lang: “Tiểu sư muội sẽ tin ta đúng không? Ta thật sự không nhìn nhầm, khi ta đi ngang qua bị hắn nhìn thấy, lúc này mới sợ tới mức dán ba tấm gia tốc phù chạy mất.”

“Muội tin. Có người đi đường ngang ngõ tắt ăn quỷ hồn để tăng lực lượng cũng không có gì lạ, nếu có ai nhìn thấy thì đó chính là hình ảnh cuối cùng họ thấy. Cho nên các ngươi tới nhiều ngày như vậy mà chưa thấy, thế thì hãy vái lạy ông trời một cái đi! Trời phù hộ các ngươi đó!”

La Diên Trung không phục mà bĩu môi, lạy trời một cái, nó xứng sao?

Không gặp được tà tu mà gặp Diệp Linh Lang đấy! Nói không chừng gặp tà tu cũng không thảm như vậy!

“Đúng rồi, các ngươi tới đây lâu như vậy, có gặp những người khác không?”

“Không có, nơi này nguy hiểm lại không có bảo bối gì nên rất ít có người tới, cũng mới chỉ gặp các ngươi.”

Diệp Linh Lang nghe xong thì nhịn không được mà cười nhạo một tiếng, Hạ Tại Đình không gặp, Diệp Dung Nguyệt không gặp, thế mà cũng có mặt mũi nói là đã đi hết Già Vân Thành, đúng là có thể khoác lác.

“Hỏi một cái thì ba cái không biết, đừng lãng phí thời gian với hắn, tu luyện quan trọng hơn.”

Vì thế, ba người bọn họ thật sự không để ý tới hắn mà đi vào trạng thái tu luyện.

Toàn bộ từ đường này trở nên an tĩnh, La Diên Trung cảm thấy khó chịu mà hai chân quấn lên, hay là hắn cũng tu luyện đi, nếu không dáng vẻ chơi bời lêu lổng này có vẻ không hợp lý lắm.

Hắn hiện tại rốt cuộc cũng biết vì sao bọn họ ít người lại đánh hăng như vậy, tu vi thấp mà lại rất mạnh.

Kiêu ngạo nhất thời, khắc khổ một đời, bọn họ là vô cùng nỗ lực!

Nhưng không sao, bọn họ nỗ lực thì mình cũng có thể cố gắng, ai sợ ai chứ!

Vì thế, dưới sự kích thích của bọn họ, La Diên Trung nội tâm nhiệt huyết mênh mông, cảm xúc hào hùng vạn trượng nhắm mắt tu luyện, sau đó, một giây sau hắn đã mở mắt.

Nghèo túng không xứng được tu luyện.

Ngủ đi, ai thích làm gì thì làm, bỏ đi!

La Diên Trung nằm lên đệm ngủ, nói là ngủ rồi lại không ngủ được, rốt cuộc bên ngoài đều là hồn ma, bên trong đều là quỷ tu luyện, trong ngoài đều không phải là người.

Khoảng nửa canh giờ sau, hắn nghe được tiếng động rất nhỏ.

Hắn cảnh giác mở một mắt nhắm một mắt, hắn phát hiện chỉ còn hai người đang ngồi tu luyện, không thấy Diệp Linh Lang đâu.

Hắn khẽ bò dậy, đi đến cạnh cửa lặng lẽ ra ngoài ngó ngó cái đầu.

Chỉ thấy Diệp Linh Lang ra đến ngoài cửa, vòng quay nhà ở của bọn họ dán một vòng đều là bùa.

Hắn nghĩ thầm, đứa nhóc này còn rất cẩn thận, sợ có cái gì đó tới gần còn làm thêm một tầng phòng ngự.

Nghĩ lại cũng cảm thấy chua xót một chút, nếu thiên tài như vậy là sư muội của hắn, hắn làm sao phải chịu khổ thế này! Nếu không nghĩ lại xem làm cách nào để xúi giục nàng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-102-tinh-day-di-cung-ta-thuong-thuc-chieu-tai-dung-bua.html.]

Chỉ là chưởng môn Thanh Huyền Tông của bọn họ thật quá thể, người bình thường làm sao làm ra loại chuyện này, tự mình thu đồ đệ, tự mình mang nhập môn, tự mình dặn dò đệ tử nội môn chiếu cố, haizz.

Đúng lúc La Diên Trung còn đang thở dài, bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Linh Lang không những không trở về, còn hướng ra bên ngoài.

Hắn tức khắc trừng hai mắt kích động.

Có quỷ!

Tông môn bọn họ không đồng lòng!

Vì thế, hắn lén lút đi theo phía sau Diệp Linh Lang, đến khi đi ra ngoài hắn hoàn toàn quên chính mình lúc này chỉ là một Luyện Khí kỳ cùi bắp.

Diệp Linh Lang đi đến cổng lớn của từ đường thì ngừng lại, tò mò quan sát tà linh bên ngoài.

Những tà linh này có vẻ giống với những quỷ hồn ở bí cảnh Đại Kim Sơn, cũng có chút không giống, chỗ nào không giống thì nàng khó có thể biết, chỉ là có cảm giác.

Nhìn thấy một đứa nhóc như Diệp Linh Lang to gan lớn mật đứng ở cửa, vài tà linh trên đường nhanh chóng vọt về phía nàng.

Chỉ thấy nàng lấy ra từ nhẫn một cái lồng sắt màu vàng, lồng sắt vừa mở cửa, những tà linh kia đã bị nhốt vào bên trong.

Nàng nhốt rất nhiều tà linh trong lồng, mãi đến khi lồng sắt không nhốt thêm được nữa, mới cho lồng sắt vào nhẫn, lại lấy ra một cái mới.

Một cái lồng của nàng đã bắt hết cả đám tà linh trên đường cái, hiện tại trên đường cái trống rỗng, nàng muốn bắt càng nhiều tà linh nên đã đi về phía xa hơn.

Lặng lẽ đi theo phía sau Diệp Linh Lang, nhìn thấy nàng có pháp bảo bắt tà linh, La Diên Trung trợn tròn mắt đến nỗi tròng mắt cũng phải rơi xuống, nàng là một Trúc Cơ 11-12 tuổi sao? Thật sự sao? Không phải ảo giác đấy chứ?

Hắn lặng lẽ đi theo phía sau suốt một chặng đường, tận mắt mắt thấy nàng quét trống trơn tà linh trên vài con phố.

Hắn đã nói gì? Tà tu cũng không đáng sợ bằng nàng.

Rốt cuộc, dù có là tà tu cũng không có khả năng một đêm ăn được mấy phố! Nếu thế không phải ăn đến vỡ bụng hay sao?

Sau khi La Diên Trung đi theo Diệp Linh Lang chạy đến một đường phố mới, nàng rốt cuộc không lấy lồng sắt mới ra nữa, hắn thở phào nhẹ nhõm một cái, nếu nàng thật sự tiếp tục càn quét tiếp, không cần mất một đêm, Già Vân Thành này sẽ mất đi danh hiệu tử thành.

Nhưng mà, hơi này hắn còn chưa thở xong, giây tiếp theo hắn đã nhìn thấy trước mặt Diệp Linh Lang xuất hiện một Quỷ Vương với hơi thở vô cùng mạnh mẽ, thân hình vô cùng cường tráng, bộ dáng vô cùng dữ tợn.

Hơn nữa, giây tiếp theo, Quỷ Vương kia như là cảm thấy hơi thở của người sống, xoay người nhìn về Diệp Linh Lang phía sau nó.

Một khắc kia, La Diên Trung sợ tới mức lá gan cũng muốn vỡ ra a a a!

Hắn dùng tay che lại trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họng, mau chóng quay đầu chạy, mặc kệ Diệp Linh Lang ở đó một mình có thể bị Quỷ Vương xé thành mảnh nhỏ hay không, má ơi!

Nàng có c.h.ế.t cũng không liên quan tới hắn, là chính nàng muốn ra ngoài bắt quỷ, giờ thì tốt rồi, lão đại của chúng tới đây rồi.

Hắn chỉ là một Luyện Khí nho nhỏ, thế đơn lực mỏng vô cùng cùi bắp, hắn không thể đi chịu c.h.ế.t được, tạm biệt, cả đời này không gặp lại nữa!

La Diên Trung vừa mới chạy, Diệp Linh Lang liền quay đầu lại nhìn về hướng hắn rời đi, lộ ra một tiếng cười khẽ.

Cùng đi, không phải theo một đường hay sao? Sao không tiếp tục!

Nếu hắn muốn tiếp tục ở đây, nàng sẽ để Chiêu Tài lấy hắn làm món khai vị.

Sau khi La Diên Trung chạy đi, Diệp Linh Lang cười xoa xoa đầu của Chiêu Tài.

“Đi ăn buffet thôi, chọn cái gì ngươi thích, ăn không cần nghĩ, ta đã đóng gói cho ngươi tám lồng rồi!”

Chiêu Tài nghe thấy vậy thì vui vẻ rời đi, bay về hướng những tà linh đang phiêu đãng ở Già Vân Thành.

Diệp Linh Lang nhón chân một cái, chọn một nóc nhà cao ngồi xuống, vừa xem Chiêu Tài ăn cơm, vừa thưởng thức cảnh đêm của Già Vân Thành.

Thưởng thức được một lúc thì cảm thấy có một mình nhàm chán quá, nàng gọi Béo Đầu dậy

“Tỉnh dậy đi, cùng ta thưởng thức Chiêu Tài dùng cơm!”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

Béo Đầu cả đời coi Chiêu Tài là địch: ???

Loading...