Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 888: Tưởng rằng cô đã trốn

Cập nhật lúc: 2025-08-22 07:05:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dư xong, đầu dặn dò lão thái thái: “Bà ơi, về , con chờ xong việc bên sẽ về, nhanh thôi ạ.”

Lão thái thái chút lo lắng: “Con một vấn đề gì chứ?”

Đại Ngưu từ chiếc xe la khác xuống: “Cháu cùng A Dư.”

“Vậy , chúng ở nhà chờ con.”

Lão thái thái trừng mắt tên tiểu nhị một cái, buông rèm xe xuống, bảo Lộ Nhị Bách xuất phát.

Khi hai chiếc xe la , Thư Dư mới về phía tên tiểu nhị: “Đi thôi.”

Tiểu nhị bóng lưng cô, sắc mặt u ám, thấy xa, mới vội vàng đuổi theo.

Tiệm vải cách đây cũng xa, nếu tiểu nhị cũng sẽ lập tức thấy bóng dáng họ.

Lúc trong tiệm vải còn khách, thấy Thư Dư cửa, chủ quán ngẩng đầu lên, nhưng vẫn giữ vẻ mặt ha hả: “Lộ chủ nhân đến , mời .”

Ông từ quầy , đón hậu viện.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tranh thủ lúc hai bước, ông hỏi tên tiểu nhị: “Tìm ?”

“Không tìm, tiễn khách cửa, thì thấy ở bên đường. Họ hình như mới từ ngoài thành trở về, hai chiếc xe la lận.”

Chủ quán híp mắt: “Từ ngoài thành trở về, xem về thôn một chuyến.”

Tiểu nhị nhíu mày: “Nói như , họ thật sự trốn ?”

Cũng trách nghĩ như , khi thương lượng xong việc hủy hợp đồng hôm qua, hôm nay họ ở trong tiệm chờ suốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-888-tuong-rang-co-da-tron.html.]

Kết quả chờ mãi chờ mãi thấy , tiểu nhị liền nhân lúc trong tiệm khách, đến tiệm quần áo tìm .

Thế nhưng cửa tiệm quần áo đóng chặt, hề mở cửa.

Tiểu nhị vội vàng hỏi các hộ kinh doanh bên cạnh, hai vị chủ tiệm liền , hôm qua Lộ chủ nhân trở về tìm Đại Ngưu xong, liền đóng cửa tiệm, từ đó về thấy .

Những vị chủ tiệm rằng, Đại Ngưu và Chu Xảo hẻm Lưu Phương ăn cơm xong, lúc trở về quá muộn, họ đều đóng cửa. Mà sáng nay Đại Ngưu và họ dậy sớm, các cửa hàng còn mở rời khỏi phố Ninh Thủy.

Tiểu nhị cửa hàng từ chiều hôm qua đóng cửa đến giờ vẫn mở, trong lòng liền sốt ruột.

Không lẽ Lộ chủ nhân thật sự từ nơi lưu đày trốn về, bây giờ mang theo nhà trốn ?

Cậu đem ý nghĩ với chủ quán, chủ quán thì cảm thấy khả năng lắm. Lộ chủ nhân tự nếu là đào phạm thì thôi , lý gì nhà bác cả của Lộ gia đang sống yên ở đây cũng theo kẻ bỏ mạng, đây là nghĩ quẩn .

Chủ quán bảo tiểu nhị đến phòng may ở hẻm Lưu Phương tìm con A Hương, họ ngày thường vận chuyển hàng đều là trực tiếp vận đến đó. Bây giờ Lộ Thư Dư đang ở , nhưng phòng may chắc chắn sẽ đến.

Thế là tiểu nhị vội vàng chạy đến phòng may, may là, lúc đó con A Hương mua đồ.

Nhà chú hai của Lộ gia trở về, Mạnh Duẫn Tranh và Triệu Tích giúp tìm nhà, ở hẻm Lưu Phương tìm, nhanh quyết định.

Chỉ là căn nhà thuê xuống dù cũng thiếu ít đồ, nhà họ Lộ ở đó, liền nhờ con A Hương giúp mua.

khi tiểu nhị qua hẻm Lưu Phương, cửa lớn của phòng may cũng khóa chặt.

Cả hai nơi đều , tiểu nhị hoảng ?

Phải tiệm quần áo của Lộ gia và tiệm vải của họ là ba tháng thanh toán một , thanh toán là hai tháng , hai tháng nhà họ Lộ còn nhập ba hàng, tiền đều trả.

Nếu đều trốn , họ tìm ai đòi?

Tiểu nhị sốt ruột thôi, chủ quán trong lòng cũng ít nhiều chút thấp thỏm.

Loading...