Thư Dư sờ sờ cằm, bà , hình như đúng là tội ác tày trời thật.
Đại Nha giận kìm , định tiến lên lý luận với bà , nhưng Thư Dư kéo .
Chu Xảo cũng nhíu chặt mày, kiên nhẫn với phụ nữ : “Thím hai, những chuyện đều là lời đồn bên ngoài, thím đừng gió bão ? Đại Ngưu với con , bà ngoại của A Dư định bán Đại Hổ và Tam Nha, cô mới mang rìu đến cửa, nhưng cô chỉ dọa họ thôi, chân của ông là do của Vu gia đến đánh gãy. Còn Đại Nha, chị là…”
Người phụ nữ căn bản định cô giải thích, lập tức xua tay: “Con đúng là Đại Ngưu mê hoặc , gì con cũng . Ta là thím hai của con, chẳng lẽ hại con ? Mẹ con mất , cha con đối với những chuyện cũng hiểu, chỉ thím hai lo lắng cho con, mà con, con điều như . Ta cho con , bây giờ lẽ ở về phía con, con cứ với Đại Ngưu, hoặc là, cắt đứt quan hệ với nhà chú hai của , hoặc là ly hôn với con, họ lý, còn bồi thường cho con.”
“Không thể nào!” Chu Xảo tức giận: “Thím hai , con đang bận, tiếp thím .”
“Con bận gì chứ, con xem tiệm của con , một khách cũng . Từ khi chuyện con nhóc thứ hai đày lan , tiệm của con khách .”
“Ai khách?” Phía đột nhiên truyền đến một giọng .
Người phụ nữ đột ngột đầu , lúc mới phát hiện lưng hai cô gái trẻ đang . Vừa hăng say quá, để ý.
Sắc mặt Chu Xảo cũng đổi, cô quầy, thím hai che khuất tầm mắt, cũng chú ý đến khách đến.
Cũng vị cô nương bao nhiêu, mong là hiểu lầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-853-ta-chinh-la-nguoi-nha-ho-lo.html.]
Cô vội vàng từ quầy , với hai Thư Dư: “Hai vị cô nương đến mua quần áo ? Mời xem, quần áo của tiệm chúng mới lạ nhất, giá cả cũng chăng. Hai vị cô nương xinh thế , chắc mặc gì cũng hợp.”
Thư Dư và Đại Nha bước trong cửa, nhưng theo sự dẫn đường của Chu Xảo, ngược về phía phụ nữ bên cạnh, một tiếng: “Bà tính toán cũng thật đấy.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Người phụ nữ sững sờ, đó phản ứng rằng những lời của đối phương thấy, lập tức tức giận : “Ngươi là ai, lén lưng khác mà còn mặt mũi, lưng như ma quỷ, định chuyện gì mờ ám.”
Sắc mặt Chu Xảo đổi: “Thím hai!”
Người phụ nữ hừ lạnh: “Làm ? Ta sai ? Người nhà chúng chuyện nhà , cần ngoài xen ?”
“Người nhà?” Thư Dư nhạo: “Bà đang quản chuyện của nhà họ Lộ, mà là nhà họ Lộ, liên quan đến ?”
Cả phụ nữ và Chu Xảo đều kinh ngạc: “Ngươi, ngươi ngươi là nhà họ Lộ? Ngươi là ai trong nhà họ Lộ, từng thấy ngươi?”
“Không may thật, chính là mà bà phạm tội lưu đày ngàn dặm, con nhóc thứ hai nhà Lộ Nhị Bách đây. Bà ở lưng hăng say như , bà thấy hổ ?”
Người phụ nữ trợn tròn mắt, dám tin cô: “Ngươi ngươi là ai?”
“Đây là em gái , A Dư, là Đại Nha, cha là Lộ Nhị Bách, họ là Lộ Đại Ngưu, như rõ ?” Đại Nha tiến lên một bước, trừng mắt với phụ nữ.
Người phụ nữ vẻ mặt kinh ngạc: “Ngươi, các …” Bà đưa ngón tay chỉ: “Không ngươi đày ?”