Thư Dư thấy Hứa Chấn Sinh ở phía xa, nghĩ đến trong xe mấy cái “chuột đất” mà đứa trẻ nào đó để , liền vẫy tay với .
Hứa Chấn Sinh lon ton chạy tới, trong xe: “Đại Hổ ?”
“Nó mấy ngày nữa mới về, nhưng nó bảo chị tặng quà cho em.”
“Cái gì ạ?”
Thư Dư lấy túi trong xe : “Pháo hoa, đây là trai nhà chị phủ thành mua cho Đại Hổ và Tam Nha, Đại Hổ cố ý để cho em, cầm .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Túi căng phồng, bên trong chỉ pháo hoa, mà còn một ít kẹo bánh gói bằng giấy.
Những thứ đều là do Đại Hổ chúc Tết nhà khác mồng một mang về, nhà họ Hứa chuẩn nhiều hàng Tết, liền mang theo một ít cho bạn nhỏ.
Hứa Chấn Sinh mím môi, vì tính cách trầm mặc ít , ở thôn Chính Đạo bạn bè gì, Đại Hổ xem là đầu tiên.
Rõ ràng nhỏ hơn mấy tuổi, quan tâm đến .
Hứa Chấn Sinh nhận lấy túi: “Cảm ơn.”
Thư Dư xua tay: “Đợi nó về, em với nó. Thôi, em chơi , chị về nhà .”
Hứa Chấn Sinh liền lùi hai bước, bên cạnh nhường đường cho nàng qua.
Thư Dư bắt đầu cẩn thận tỉ mỉ việc, lúc đăng ký ngày hôm , nàng thấy vợ chồng Thư nhị gia.
Hai sắc mặt đều chút tái nhợt, thể còn run rẩy, như thể bệnh.
Hiển nhiên trận mưa chiều mồng một hôm đó, là uổng công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-796-thich-thien-tro-ve.html.]
Thư Dư còn tưởng họ sẽ từ bỏ ý định tiếp tục hỏi thăm chuyện của Hầu thị, ai ngờ hai gì cả.
Họ gây chuyện, Thư Dư cũng lười để ý đến họ.
Lão thái thái cuối cùng đợi đến mồng sáu, bà đến mồng bốn, còn với Thư Dư: “Ta đến , chuẩn cho nhà họ Diêu chút đồ khô, để họ mang về kinh thành. Nhà họ Diêu và cha con quan hệ , cũng thể vì mà qua , như .”
Lão thái thái đều một bộ đạo lý đối nhân xử thế của , Thư Dư liền để mặc bà.
Rất nhanh, lão thái thái mua con mồi từ tay nhóm Mã Lộc thành thịt khô, đổi ít sản vật núi rừng từ nhà họ Phương, gom chuẩn mang huyện thành.
Ngay khi lão thái thái rời lâu, Thích cuối cùng cũng trở về huyện Hắc Thường.
Chỉ là ông ở huyện thành đến nửa ngày, theo đến thôn Chính Đạo, trực tiếp tìm Thư Dư.
Vương Trường Đông thấy ông tự đến tìm Lộ cô nương, lập tức kinh ngạc, vội vàng dọn dẹp thư phòng để họ chuyện, tự bưng nước bánh kẹo đặt lên bàn, đó canh ở ngoài cửa.
Anh trực giác, Thích đến tìm Lộ cô nương, chắc chắn là đại sự , tuyệt đối thể để khác đến phiền.
Thích Thiền bất ngờ liếc Vương Trường Đông hai cái, gật đầu với , dường như hài lòng với cách của .
Vương Trường Đông lập tức kích động, càng thêm ân cần: “Vậy và Lộ quản sự cứ từ từ chuyện, chuyện gì cứ gọi một tiếng là .”
Anh ngoài, trong thư phòng chỉ còn Thư Dư và Thích Thiền.
Nhìn cô bé mặt vẫn gì đổi, Thích Thiền khỏi : “Lão phu đến đây, là một tin báo cho con. Túi nóng mà con , tuần phủ đại nhân thấy xong vui mừng, nhanh chóng cho mang đến kinh thành . đợi túi nóng đưa đến, thử nghiệm xong mới tiến hành ban thưởng, còn cần một thời gian, con hãy kiên nhẫn chờ đợi.”
Thư Dư thầm tính toán một chút, trong lòng hiểu rõ.
“Con , giống như Diêu bá bá , cũng đợi hơn hai tháng.”