Vẻ mặt của Thành Hiền lọt mắt Thư Dư, nàng lập tức hiệu cho Vương Trường Đông.
Người vội vàng phụ họa theo lời Thư Dư: “ , Thành Hiền hộ vệ, chúng đều đang thử hương vị của món ốc . Chỉ là chúng đều từng trải, cũng nơi khác món ốc nào ngon hơn . Ngài kiến thức rộng rãi, cho Lộ cô nương vài ý kiến .”
Những khác cũng sôi nổi gật đầu, vây quanh Thành Hiền về phía .
Thành Hiền ‘thịnh tình thể chối từ’, dù cũng là đẩy đến trong nhà chính, chiếc bàn mặt một quan sai lanh lợi lau sạch sẽ.
Bầu rượu cũng cất , ăn ốc thử hương vị thì , uống rượu thì .
Thành Hiền coi như thấy mùi rượu nồng nặc, nhưng Vương Trường Đông vẫn đúng lúc chữa cháy: “Món ốc cũng cho thêm chút rượu để khử tanh, nên mùi rượu nồng một chút, ha ha, ha ha.”
Thư Dư: “…” Ngài cảm thấy đây là lạy ông ở bụi ?
May mà Thành Hiền cũng để ý, khẽ gật đầu, nhận lấy chiếc đĩa nhỏ và đôi đũa Thư Dư đưa qua.
Món ốc thực cũng cần dùng đến tăm nhiều, Thư Dư cắt đuôi ốc lớn, xào chín, chỉ cần hút nhẹ một cái là .
Thành Hiền vẫn giữ vẻ mặt biểu cảm, cũng cần dùng sức nhiều, thịt ốc hòa quyện với nước sốt thơm nồng rơi trong miệng.
Anh khựng một chút, quả thực là… một chút mùi tanh cũng .
“Giòn, thơm, thịt chắc, mùi tanh của bùn.”
Không ngờ thật sự nhận xét, đối với một ít lời như Thành Hiền mà , đây là điều hiếm .
Vương Trường Đông thở phào một , vội vàng xuống đối diện : “ , cũng thấy ngon, Thành Hiền hộ vệ ăn nhiều một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-718-co-hai-viec-muon-noi-voi-thu-du.html.]
Thành Hiền ban đầu chỉ định nếm thử cho lệ, dù cũng quá thơm.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
món hút ốc thế mà gây nghiện, đặc biệt món ốc xào cay thật sự là mỹ thực khó gặp, chút dừng .
Đến , Vương Trường Đông và mấy cũng đối diện , ăn trò chuyện, khí trở nên vô cùng hòa thuận vui vẻ.
Thư Dư phía , xem mà khóe miệng giật giật, tính cách cao lãnh của Thành Hiền hộ vệ, cuối cùng cũng giữ nữa.
May mà kiềm chế, thấy mặt ít vỏ, Thành Hiền khi miệng vẫn dừng , uống một ngụm cho thông giọng, lúc mới ho nhẹ một tiếng : “Quả thực tệ, thấy cần cải tiến.”
Thư Dư nén , gật đầu : “Vậy thì .”
Nàng cũng Thành Hiền định ăn tiếp, liền nhanh chóng dời sự chú ý của , hỏi: “À đúng , Thành Hiền hộ vệ việc tìm , là chuyện gì ?”
Thành Hiền dậy: “Chúng qua bên .”
Thư Dư gật đầu, mời căn nhà bên trái nhà chính, rót cho một chén nước, lúc mới xuống đối diện.
Thành Hiền khôi phục vẻ mặt nghiêm túc đoan chính như ban đầu, : “ đến đây, là hai việc với Lộ cô nương.”
“Hai việc?”
Thành Hiền gật đầu: “Chuyện thứ nhất, là chuyện của huyện Hắc Thường xử lý gần xong, tuần phủ đại nhân ngày mai sẽ rời . , đại nhân tuy , Thích sẽ ở .”
Mắt Thư Dư sáng lên: “Thích ạ?”
Vẻ mặt Thành Hiền ôn hòa: “ , hiện giờ huyện lệnh cũ của huyện Hắc Thường bắt, huyện lệnh mới nhậm chức còn chờ tin tức từ Lại Bộ ở kinh thành.”