Bà lão , vốn liếng chắc chắn là do Nhị Nha bỏ . … tiền bà nhận yên lòng.
Thư Dư thực bắt đầu từ việc buôn bán nhỏ, từ từ lên, dù nền tảng vững chắc. Đáng tiếc, cô nhiều thời gian như .
Bà lão còn định gì đó, Thư Dư dậy phòng.
Không bao lâu , cô xách theo một cái giỏ .
“Bà ơi, thím ba lúc chúng nhà Đại Nha đến, đó về, nhưng cái hình như là chị để .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bà lão sững sờ, sự chú ý liền chuyển .
Ngay cả Đại Hổ và Tam Nha cũng ngừng ăn bánh bao, đồng loạt về phía cái giỏ.
Bà lão thấy miếng vải cùng, im lặng một lúc lâu, thở dài một : “Đây là tấm lòng của Đại Nha, cháu cứ nhận lấy .”
Thư Dư gật đầu, lấy những quả đào từ miếng vải , đưa cho Đại Hổ và Tam Nha, bảo chúng mang rửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-70-dai-nha-khong-sinh-duoc-con.html.]
Đợi đến khi hai đứa trẻ ngoài, Thư Dư mới hỏi: “Bà ơi, con vẫn gặp Đại Nha, bà kể cho con về tình hình của chị ạ? Chị gả cho nhà nào, nhà chồng đối xử với chị ?”
Bà lão ngẩn , ngước mắt về phía Thư Dư, thấy ánh mắt trong veo của cô, bà khổ một tiếng: “Đại Nha , nó lớn hơn con ba tuổi, hai năm gả đến thôn Đại Nghiêm. Chồng nó tên là Trương Thụ, đối xử với nó cũng tệ, ngày thường đến nhà đều sẽ giúp việc, cũng thật thà.”
“Đại Nha chỉ gầy một chút, thì xinh , giống con. Lúc nhà họ Trương đến cầu hôn, chính là trúng Đại Nha hiểu chuyện, hiền huệ cần mẫn, hôn sự cũng đàng hoàng. Mới thành nửa năm đầu, Đại Nha gần như một tháng rưỡi sẽ về một , khá thường xuyên. nửa năm, nhà họ Trương thấy cái bụng của Đại Nha mãi động tĩnh gì, sắc mặt liền lắm. Lúc đó Đại Nha về nhà cũng ít , hơn nữa bao giờ ở qua đêm, ở một canh giờ gọi về.”
Bà lão đến đây trong lòng khó chịu, bà cảm thấy mấy đứa trẻ nhà thằng hai mà khổ quá.
Đại Nha thì như , Nhị Nha từ nhỏ bắt cóc thất lạc mười mấy năm, mặt Tam Nha còn ngã rách, ngày nào cũng đám nhóc trong thôn chửi là đồ xí. Đại Hổ vì thế mà đánh với chúng nhiều , mỗi về đều mang theo vết thương. Hai đứa trẻ bây giờ ăn một cái bánh bao thịt cũng nỡ ăn nhanh, bánh bao nguội mới ăn hết một nửa.
“Cháu xem cái bụng của Đại Nha điều như ? Bây giờ hai năm , nếu qua thêm một năm nữa mà vẫn con, cuộc sống của nó ? Không chỉ nhà họ Trương đối xử với nó , mà cả trong thôn cũng sẽ chỉ trỏ, khi còn ảnh hưởng đến hôn sự của cháu và Tam Nha. Lần gặp nó, gầy đến mức thoát cả tướng, như thể già mấy tuổi .”
Thư Dư vỗ tay bà, nhỏ giọng : “Bà ơi, bà đừng lo, chuyện con cái xem duyên phận. Hơn nữa, sinh con cũng nhất định là do Đại Nha, cũng khả năng là do Trương Thụ bệnh thì ?”
Bà lão đột nhiên ngẩng đầu: “Sao thể?”
“Tại thể? Bà nghĩ xem, phụ nữ sinh con, một thể sinh . Nếu thành , động phòng, cần đàn ông, thì thể sinh ? Chẳng qua là đứa trẻ từ trong bụng phụ nữ mà , cho nên đời đều cho rằng sinh con là trách nhiệm của phụ nữ. Vậy nếu đứa trẻ từ trong bụng đàn ông mà , sẽ là vấn đề của đàn ông ?”