Người nhà họ Thư thảo luận, đợi Hầu thị trở về, sẽ chuyện tử tế với bà , tiên hỏi rõ quan hệ của bà với tuần phủ đại nhân.
Nếu thể lợi dụng , thì sức lôi kéo con họ, tuyệt đối thể để Lộ Thư Dư lợi.
Nhị gia nghĩ , ông cảm thấy qua hai ngày, cơn giận cũng nên nguôi ngoai.
Dù ông cũng là phu quân của Hầu thị, chẳng lẽ chồng tát một cái, bà còn bỏ nhà bao giờ về?
Năm đó nhị phu nhân giở trò lúc bà sinh nở, chuyện lớn như ông dỗ dành vài câu, chẳng bà cũng hết giận ?
Người nhà họ Thư nhận lương thực về nhà, ăn xong bữa tối, Thư Phong liền đề xuất chuyện săn.
Người nhà họ Thư đều ủng hộ, bản họ thể núi săn, nhưng lợi ích từ việc săn, họ đều thấy cả. Trước đây Thư Dư săn, ngày nào cũng thịt ăn, còn hơn họ ăn rau ăn cháo nhiều.
Không xa, chỉ vì Mã Lộc và Thư Dư săn hổ lớn tuần phủ đại nhân ban thưởng, kích thích lớn những đàn ông khỏe mạnh khác trong thôn Chính Đạo.
Chỉ trong hai ngày , tìm Vương Trường Đông đổi việc ít nhất hơn mười .
Thư Phong và Thư Quyền vốn định quan sát thêm vài ngày nữa, nhưng tình hình mắt cho phép họ chần chừ.
Sáng sớm mai, họ dự định sẽ tìm quan sai để trình bày tình huống.
Người nhà họ Thư bàn bạc xong, liền mang theo hy vọng nghỉ sớm.
Thế nhưng họ , ngày hôm sẽ hai bất ngờ lớn đang chờ họ.
Thư Dư cũng nghỉ sớm, ngày hôm trời tờ mờ sáng khỏi cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-697-ngay-dau-tien-nhan-viec.html.]
Công việc chính của nàng bây giờ là đăng ký và phát đồ ở trang trại, nên thời gian tự nhiên sớm hơn những phạm nhân .
May mà công việc của nàng cũng nhiều, chỉ cần bận một lúc buổi sáng, một lúc chạng vạng là , thời gian còn đều là của riêng .
Nàng lão thái thái dậy quá sớm nấu bữa sáng cho , như quá mệt mỏi. Nên tối qua với lão thái thái, nàng sẽ lo xong việc buổi sáng , đợi hết, sẽ về nhà ăn cơm và ngủ nướng.
Buổi chiều cũng thể ăn xong bữa trưa thong thả đến trang trại việc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thực buổi chiều cũng , chỉ là Thư Dư xem qua sổ sách của ghi chép đây, quả thực quá lộn xộn. Nếu nàng nhận việc , thì sắp xếp cho cẩn thận, lập một cái bảng biểu, tra cứu cũng sẽ tiện hơn nhiều.
Lúc trời vẫn còn âm u, trong thôn gần như ai, nhưng nhiều nhà động tĩnh, thỉnh thoảng vài nhà khói bếp lượn lờ, dường như đang nấu bữa sáng.
Thư Dư lâu đến trang trại, Vương Trường Đông ngáp chào nàng.
“Lộ cô nương, hai ngày nay thế nào?”
Thư Dư lấy một túi điểm tâm, bày đĩa, với mấy vị quan sai mặt: “Khá ạ, nghỉ ngơi hai ngày, tinh thần sảng khoái hẳn. Đây là con mua ở huyện thành, thứ gì quý giá. sáng sớm, đều ăn cơm, cứ lấy một miếng điểm tâm lót ạ.”
Thói quen ăn sáng ở trang trại cũng giống như Thư Dư nghĩ, đợi bận rộn xong một lúc mới chuẩn ăn, ăn quá sớm dễ đói.
Vương Trường Đông thích cách hành xử của cô nương , ông cũng khách khí, lấy một cái ăn .
“Ừm, tệ, ngon đấy.”
Những khác lúc mới động tay, cảm ơn Thư Dư một hồi.
Thư Dư mỉm , phòng bên cạnh lấy giấy bút mực .