Ngay đó, Lộ Nhị Bách với khuôn mặt rạng rỡ bước .
Ông còn kịp ngẩng đầu trong sân, vội xoay , mời cả phía .
Vừa : “Mình ơi, mau rót hai ly nước ấm, chuẩn ít đồ nhắm, hôm nay cùng Diêu lão ca uống vài ly cho . Chuyện sạp hàng nhà giải quyết xong , đều là nhờ Diêu lão ca cả.”
Lời còn dứt, Thư Dư từ nhà chính , bậc thềm, khúc khích cất tiếng: “Cha.”
Lộ Nhị Bách ngẩn , đột ngột đầu, kinh ngạc bóng dáng đang cách đó xa.
“A, A Dư!!” Lộ Nhị Bách mừng rỡ, vội tiến lên vài bước, ánh mắt quan tâm nàng: “Con về ? Mấy ngày nay con vẫn chứ?”
“Con , cha ạ. Chuyện của con lát nữa hẵng , tiên mời khách nhà .”
Lộ Nhị Bách mấp máy môi, gật đầu: “, đúng, lát nữa chúng .” Sau đó đầu, với Diêu thợ mộc cửa: “Diêu lão ca, đây là đứa con gái thứ hai mà kể với đó. A Dư, đây là Diêu bá bá của con.”
Thư Dư gật đầu, ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Diêu bá bá.”
Diêu thợ mộc nàng hai , : “Đây là nhị cô nương mà khen ngớt lời đấy ? Nhìn quả thật lanh lợi, chỉ tiếc là phận ràng buộc.”
Theo lời Lộ gia với bên ngoài, cũng giống như ở thôn Chính Đạo — cả nhà họ đến đây để tìm con gái mất tích.
Chuyện ở thôn Chính Đạo đều , nhưng ở huyện thành thì nhiều rõ. Lộ Nhị Bách và Diêu thợ mộc quen , hai thỉnh thoảng chuyện, đối phương hỏi thì Lộ Nhị Bách cũng kể.
Chuyện cũng gì thể , nếu cứ che che giấu giấu, ngược sẽ kỳ quặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-679-dieu-tho-moc.html.]
Phủ Lâm Chương ít phạm nhân, đây nơi là một vùng hoang vắng ít , trở thành nơi lưu đày, nhiều phạm nhân đày đến đây, dần dần bắt đầu bén rễ nảy mầm, cưới vợ sinh con, sinh sôi nảy nở.
Người dân ở đây, lẽ một nửa đó nếu truy ngược lên ba đời, đều thể là phạm nhân.
Vì một con gái đày như Thư Dư, cũng ai cảm thấy cả nhà họ Lộ đều là nên qua .
Ít nhất là hiện tại, ánh mắt Diêu thợ mộc Thư Dư một chút khinh thường, ngược còn mang vẻ của một trưởng bối vãn bối, thậm chí còn một tia thương hại.
Sao thương hại cho ? Một cô con gái nuôi nhà họ Thư liên lụy một cách vô cớ.
Thư Dư mỉm , với Diêu thợ mộc: “Không gì đáng tiếc ạ, chẳng con tìm nhà của ? Họ đều thương con.”
“Cái đó thì đúng, Lộ lão là một hiếm thật thà, giống như .”
Thư Dư suýt nữa thì bật , Diêu thợ mộc cũng thật thú vị, đây là đang khen cha nàng là khen chính ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nàng dẫn hai bếp, thức ăn thật chuẩn xong.
Vì Thư Dư trở về, bữa tối phong phú, cần chuẩn thêm đồ nhắm.
Nguyễn thị cầm hai bầu rượu , cũng chuẩn bàn riêng cho họ, dù nhà nông đãi khách câu nệ nhiều như .
Thư Dư bên cạnh Lộ Nhị Bách, rót rượu cho ông và Diêu thợ mộc, lúc mới hỏi: “Cha, lúc nãy con cha cửa chuyện sạp hàng của chúng giải quyết xong là ạ?”
Lộ Nhị Bách uống một ngụm rượu, thở một thật dài, : “Không chuyện gì lớn, dù cũng giải quyết xong .”