Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 624: Làm món thỏ xào cay

Cập nhật lúc: 2025-08-21 15:14:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại Nha giữ , đợi ăn cơm xong dọn dẹp đó, nàng liền tìm Triệu Tích.

Anh đang ở trong phòng bào chế thuốc, thấy nàng bước còn ngạc nhiên: “Cô tìm việc ?”

“Vâng, nhờ giúp một việc.”

Triệu Tích bảo nàng một lát, cũng đặt đồ trong tay xuống, uống hai ngụm nước : “Cô cứ , việc gì trong khả năng, đều sẽ giúp cô.”

Đại Nha cúi đầu, suy nghĩ của .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Triệu Tích càng càng kinh ngạc, Đại Nha bằng ánh mắt khác hẳn.

Không ngờ nha, cứ tưởng cô nương yếu đuối, hóa cũng một mặt hung dữ như ?

Triệu Tích gật đầu đồng ý, Đại Nha lúc mới rời khỏi phòng.

Lão thái thái nàng một cách kỳ lạ, dáng vẻ thôi, nhưng cuối cùng cũng gì.

Đến chiều, Thư Dư trở về, tuy muộn hơn hôm qua một chút, nhưng con mồi họ săn lớn hơn.

Thư Dư và Phương Hỉ Nguyệt săn một con lợn rừng to. Hai tuy sức khỏe , nhưng để khiêng con lợn rừng to như xuống núi, cũng tốn ít công sức.

Hai nghỉ, mệt gần chết.

Khi mang con lợn rừng đến nộp cho trang, ánh mắt của viên sai dịch họ càng trở nên phức tạp và khó tả.

Sau đó, ông cho mỗi họ một con thỏ hoang.

Phương Hỉ Nguyệt cầm con thỏ hoang vội vã về nhà. Hai ngày nay thu hoạch quá phong phú, con thỏ nàng định ăn, mà nghĩ sẽ đổi lấy một ít vật dụng cần thiết trong nhà.

Đặc biệt là cha nàng cần tĩnh dưỡng, ăn những thứ dễ tiêu hóa, nàng dự định hỏi xem ai đổi lấy ít gạo trắng, bột mì .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-624-lam-mon-tho-xao-cay.html.]

Thực nếu đồ , thì nhà họ Lộ .

Phương Hỉ Nguyệt cảm thấy đổi với nhà họ Lộ là chiếm tiện nghi của , nhà họ Lộ cho là gạo và bột mì loại , lượng nhiều. Hơn nữa nhà nàng phân một con thỏ hoang, cần thiết đổi thêm một con nữa.

, Phương Hỉ Nguyệt tìm những nhà khác trong thôn ăn thịt thỏ để đổi lấy một ít đồ dùng hàng ngày.

Thư Dư thấy nàng kế hoạch trong lòng, liền can thiệp nhiều nữa.

Nàng xách con thỏ hoang cửa, liền Đại Nha ôm chầm lấy.

Thư Dư sững một chút, con thỏ trong tay cũng rơi xuống đất, nàng vỗ nhẹ lưng Đại Nha: “Sao , tỷ?”

Đại Nha sợ nàng điều khác thường, vội buông nàng : “Không , chỉ là mắt tỷ cứ giật suốt, cảm thấy như sắp chuyện gì xảy , sợ ở trong núi gặp nguy hiểm. Thấy bình an trở về, cũng yên tâm .”

Thư Dư , cũng tiện chuyện sâu trong núi săn lợn rừng, đó, nàng cúi xuống nhặt con thỏ đất lên : “Tỷ yên tâm , em sẽ , Triệu đại phu cho em ít thuốc, dù gặp mãnh thú hung dữ, cũng thể dùng thuốc hạ gục nó.”

Đại Nha mỉm , gì.

Thư Dư liền đưa con thỏ qua: “Tối nay chúng ăn món thỏ xào cay, em cho ăn, đảm bảo thơm nức mũi.”

Thỏ xào cay?

Vừa đến chữ “thơm”, món ăn chắc chắn ngon chê .

Tam Nha tai thính, thấy liền lóc cóc chạy tới: “Nhị tỷ, em giúp tỷ, em thể… thể vặt lông thỏ.”

Thư Dư véo mũi cô bé một cái: “Không cần em vặt, đây là gà.”

Da thỏ thể dùng áo khoác, thể vặt lông ?

Thư Dư nắm tay Tam Nha, kể cách món thỏ xào cay khiến Tam Nha thèm chảy nước miếng, về phía nhà bếp.

Đứng phía , Đại Nha bóng lưng hai , cuối cùng cũng mỉm .

Loading...