Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 607: Vào núi

Cập nhật lúc: 2025-08-21 15:01:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những đội năm cũng đang đợi, chờ xem vị quan sai mới đến cùng tâm tư với Lan gia , còn để ý đến Phương Hỉ Nguyệt .

Nếu để ý, thì trách họ .

Phương Hỉ Nguyệt thậm chí dự cảm, hai ngày nay, những đội năm thể sẽ tay với cô.

Không ngờ, thời điểm mấu chốt , trong đội săn b.ắ.n xuất hiện thêm một cô nương nữa.

Thậm chí vì cô , chính thoát khỏi đội năm , hai cô nương hợp thành một đội.

Phương Hỉ Nguyệt vui mừng, dù chỉ là săn những con mồi nhỏ ở bên ngoài, ít nhất cô cũng an .

Thư Dư xong, cũng nên vận may , là vận may , nhưng chính cô vui mừng một bạn đồng hành như .

Thực cô cũng lập đội với những đàn ông đó, khi thấy họ từ chối, cô vẫn luôn gì, cũng là định mượn cơ hội để một núi.

Phương Hỉ Nguyệt đối với Thư Dư cũng tò mò, đặc biệt là khi thấy cô chọn cung tên, khỏi hỏi: “Cô b.ắ.n tên ? Phụ nữ hiếm khi b.ắ.n tên.”

Thư Dư mím môi, thấp giọng : “Trước đây từng luyện qua, nhưng cung tên đó giống với cái bây giờ, luyện tập ở bên ngoài , đợi quen mới trong, cô thấy thế nào?”

“Đương nhiên, quen thuộc mà sâu trong núi sẽ mạng .” Phương Hỉ Nguyệt vẻ mặt nghiêm túc: “Cô suy xét đúng.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Thư Dư xoa trán, bình thường đều nghĩ như .

Cô ở thời hiện đại quả thực từng học b.ắ.n tên, bất kể là bia cố định di động, dù thể trúng hồng tâm thì cũng đều ở vòng tám, vòng chín, thành tích vô cùng khả quan.

Lúc đó còn đùa với cô, thể tham gia Thế vận hội Olympic.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-607-vao-nui.html.]

mà, cung tên khi đó chỉ là chơi ở những nơi giải trí như câu lạc bộ hoặc quán b.ắ.n tên, cung tên đều chế tạo đặc biệt. Hoàn giống với cung tên truyền thống, tự nhiên đang đeo lưng bây giờ, bất kể là trọng lượng cảm giác, cô đều quen từ đầu.

Cũng may, cô cũng vội.

Hai chuyện, cũng gần đến chân núi.

Khi bắt đầu đến gần khu rừng, bước chân của hai liền trở nên cẩn thận hơn nhiều.

Thư Dư nhạy bén phát hiện, khi Phương Hỉ Nguyệt núi, cả liền trở nên khác, đường nhẹ, mắt bốn hướng, tai tám phương, vô cùng cảnh giác, khác với vẻ chậm chạp đây của cô , như thể là hai khác .

Dường như, chính là thuộc về khu rừng .

Mắt Thư Dư sáng rực lên, Phương Hỉ Nguyệt từ khi cô nhỏ hơn một tuổi, liền kiên quyết .

xem đường, thể qua dấu chân mặt đất để con mồi , cô , nếu thấy dấu vết thì cô thử tay nghề.”

Thư Dư bóng lưng cô , chỉ thể gật đầu: “Được.”

Thế nhưng cô bên dứt lời, Phương Hỉ Nguyệt đột nhiên xổm xuống, đó đầu , mắt sáng lên : “Phía chắc gà rừng, thấy phân gà rừng, vẫn còn mới.”

Thư Dư đưa cung tên : “Thật ? Đi, qua đó xem.”

Hai động tác càng nhẹ, ngay đó Phương Hỉ Nguyệt thấy lá non gà rừng ăn. Theo dấu vết tìm, bao lâu, quả thực thấy một con gà rừng đang cẩn thận cổ trái , bộ lông sặc sỡ giật giật, đó cúi đầu, mổ sâu ăn.

Thư Dư đặt tên lên cung, từ từ kéo căng cánh tay, nheo mắt, nhắm hướng của con gà rừng.

“Vút” một tiếng, mũi tên lao thẳng về phía .

Loading...