Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 502: Thư Dư có áo tơi

Cập nhật lúc: 2025-08-21 09:46:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỹ năng đánh xe và cưỡi ngựa của ba vị tiêu sư đều thành thạo. Trang trong tiêu cục vốn dĩ cũng hạn, ba chỉ mang theo một con ngựa, hai còn dứt khoát xe la của Lộ gia để đánh xe.

Khi vị nữ tiêu sư đánh xe, Đại Nha cũng sẽ ở càng xe để học theo.

Như nếu gặp tình huống tương tự, con bé cũng thể tự đánh xe.

Nguyễn thị vốn nhút nhát, cũng học cùng. Bây giờ bà hiểu , nếu điều kiện thì nên học thêm một nghề, dùng đến.

Lão thái thái và hai đứa nhỏ tuổi tác cho phép nên chỉ thể trong xe.

Tốc độ đường của họ tính là nhanh, nhưng cũng chậm, việc cấp bách là gặp Thư Dư , đó sẽ từ từ theo họ.

Người Lộ gia quá quen thuộc với tuyến đường, nhưng ba vị tiêu sư thì rành rẽ.

Thấy sắc trời , vị tiêu sư cưỡi ngựa với Lộ Nhị Bách: “Phía mây đen dày đặc, xem sắp mưa , quá mười lăm phút nữa, mưa sẽ rơi xuống tới đây. Lộ ca, đợi đến trấn nhỏ phía thì tìm một quán trọ nghỉ , ngày mai hãy xuất phát, thấy thế nào?”

Lộ Nhị Bách thò đầu ngoài , mây đen phía ép xuống thấp, âm u, mưa chắc chắn sẽ lớn.

Tuy ông nóng lòng đuổi kịp Thư Dư, nhưng cũng xem xét tình hình thực tế. Lúc cuối giờ Thân, nếu bỏ lỡ trấn nhỏ phía tiếp thì chắc chắn kịp đến thành trấn tiếp theo.

Ngày thường thì , nhưng nếu mưa lớn thế thì dĩ nhiên nên tiếp.

, Lộ Nhị Bách gật đầu: “Được, chúng nhanh một chút, đến thị trấn phía thì dừng .”

Vị tiêu sư phất tay, tốc độ xe la nhanh thêm hai phần.

Lộ Nhị Bách rụt đầu , khỏi nhíu mày. Lão thái thái và Tam Nha cũng đang chiếc xe , thấy liền hỏi: “Sao thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-502-thu-du-co-ao-toi.html.]

Lộ Nhị Bách lắc đầu: “Không gì.” Ông chỉ đang nghĩ mưa lớn như , A Dư áo tơi che mưa, ? Thời tiết dễ sinh bệnh nhất.

ông , mà Tam Nha trong xe cũng nghĩ đến, liền lo lắng: “Nhị tỷ xe ? Cũng ô che mưa? Lỡ gặp mưa thì bây giờ?”

Lộ Nhị Bách và lão thái thái , ai lời nào.

Ngược , vị tiêu sư đang đánh xe bên ngoài lên tiếng: “Mọi đừng lo, con đường lưu đày chỉ phạm nhân tự bộ, mà quan sai áp giải cũng . Bọn họ tuy áo tơi, nhưng nếu mưa quá lớn thì cũng dễ .”

Tuy nhiên, nếu mưa ở mức thì chắc chắn thể trì hoãn việc lên đường.

Những đày nếu c.h.ế.t đường thì phần lớn đều là do cảnh thời tiết khắc nghiệt.

Lời vị tiêu sư , chỉ an ủi họ: “Theo lộ trình hiện tại của chúng , ngày thể đuổi kịp họ . Nếu thật sự bệnh, chúng tìm đại phu, bỏ tiền mua thuốc là chắc chắn .”

Người nhà Lộ gia ngày thể đuổi kịp, cuối cùng cũng tạm yên tâm một chút.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Vậy lát nữa đến trấn , chúng mua mấy thang thuốc trị phong hàn. Lại mua thêm ít đồ ăn dễ tiêu hóa.” Họ chuẩn đầy đủ một chút, như A Dư thể đỡ vất vả hơn.

“Được.”

“Còn giày nữa, trời mưa thế , chân chắc chắn ngâm nước đến hỏng mất.”

Thế nhưng, tình hình giống như nhà Lộ gia lo lắng.

Thư Dư hiện tại… đang mặc áo tơi.

Không chỉ nàng, mà những khác trong Thư gia mỗi đều cầm một cây dù.

Loading...