Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 5: Lương thị

Cập nhật lúc: 2025-08-19 16:12:37
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dư dạo một vòng quanh đó, khá quen thuộc với các cửa hàng xung quanh.

một tiệm bánh, mua hai gói điểm tâm, sang hàng bên cạnh cắt một miếng thịt.

Xách hai gói đồ bên xe bò, vặn đúng nửa khắc.

Thư Dư lên xe , phát hiện xe thêm một phụ nữ.

Xe bò… càng thêm chật chội.

Thôi thì, ai bảo giờ xe ngựa con đường đến thôn Thượng Thạch chứ?

Xe ngựa đều xuất phát từ huyện thành, đưa cô đến nơi còn về, lúc đó cổng thành cũng đóng.

Còn xe bò là của ông lão trong thôn, họ chở , cũng là về nhà.

Thư Dư lên xe bao lâu, ông lão đánh xe liền chuẩn khởi hành.

lúc , một phụ nữ mồ hôi nhễ nhại chạy tới: “Hồ thúc, Hồ thúc đợi .”

Ông lão tới, mày bỗng nhíu .

Thư Dư cũng thể nhận ông quất roi cho xe ngay, nhưng phụ nữ chạy còn nhanh hơn, bám thành xe buông.

Hồ thúc bất đắc dĩ thở dài, với bà : “Lộ lão tam gia, xe của hết chỗ .”

Lương thị , mắt liền trợn trừng: “Hết chỗ? Hồ thúc, ông đúng . Sáng nay lúc chúng rõ, bảo ông chừa chỗ cho , xe của ông về mà.”

Hồ thúc thể tin nổi: “Bà rõ ràng xe của về mà.”

“Nói bậy bạ gì thế, mang nhiều đồ thế , bộ về thôn Thượng Thạch thì chẳng mệt c.h.ế.t ? Hồ thúc, ông lãng tai nhầm ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-5-luong-thi.html.]

Lương thị vui, chỉ cái sọt tre lưng .

“Bà…” Hồ thúc tức đến nỗi gần như nên lời.

Thư Dư khỏi Lương thị thêm một cái, thôn Thượng Thạch ?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Lương thị chỉ Hồ thúc : “Ông ăn kiểu gì thế, rõ ràng dặn xe ông về, ông chở thêm một , giờ đây? Đã muộn thế , cũng tìm xe bò nào khác.”

Thư Dư , những khác xe.

Xem những phụ nữ đều cùng Hồ thúc từ sáng, chỉ cô là mới đến. Lương thị chở thêm một , chính là cô ?

Thư Dư tiếp tục lằng nhằng xe, liền giơ tay chỉ , : “Hay là, cháu xuống xe nhé?” Giờ nghĩ , lẽ ngày mai sẽ tiện hơn.

Ai ngờ Hồ thúc còn kịp gì, Lương thị xua tay, hùng hồn : “Không cần, liên quan đến cô, đây là chuyện giữa và Hồ thúc, cô cứ .”

Thư Dư: “…” Câu trả lời thật sự chút ngoài dự đoán của cô.

Hồ thúc rõ ràng là giỏi ăn , thấy những xe đều mất kiên nhẫn, liền chút sốt ruột, trừng mắt hỏi Lương thị: “Vậy rốt cuộc bà thế nào?”

“Xe ông đầy , còn thể thế nào nữa, chẳng lẽ chen chúc với ông ở đầu xe ?”

Những khác đều ầm lên.

Mặt Hồ thúc càng đỏ bừng, liền Lương thị tiếp: “Thôi thôi, rộng lượng so đo với ông, bộ về là chứ gì? cái sọt của nặng quá, vác nổi. Hay là thế , ông mang sọt về giúp , đưa tận tay chồng ở nhà, ?”

Hồ thúc thể gì đây? Người thì , nhưng buộc cái sọt ở bên cạnh thì vẫn thành vấn đề.

Ông gật đầu: “Được.”

“Nói nhé, chuyện là do ông ăn đàng hoàng, tiền xe trả .” Sau đó bà những phụ nữ khác xe: “Mặt các nhớ kỹ cả đấy, sọt của mà thiếu thứ gì, sẽ đến từng nhà tìm cho .”

Loading...