Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 481: Bà Lộ ngất xỉu

Cập nhật lúc: 2025-08-21 09:46:27
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cánh cổng sân mở , bà Lộ thấy Lương thị mồ hôi nhễ nhại.

Rõ ràng thời tiết mát mẻ hơn, rõ ràng cô xe bò về chứ tốn chút sức lực nào, nhưng lúc đẫm mồ hôi, trông phần nhếch nhác.

Bà Lộ nghi ngờ : “Cô ?”

“Mẹ ơi, xảy chuyện lớn .” Lương thị mặt mày đưa đám, kéo tay bà Lộ trong phòng.

Bà Lộ cái sọt xiêu vẹo lưng cô , nhíu mày : “Cô bỏ cái thứ xuống .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Lúc Lương thị mới để ý đeo cái sọt suốt cả quãng đường, mà hai đứa trời đánh Đại Ngưu và Đại Bảo cũng thèm nhắc.

Lương thị vội vàng bỏ cái sọt xuống, mặc kệ nó đổ nghiêng ngả, kéo bà Lộ phòng chuyện.

Cổ tay bà Lộ nắm đến đau, đến cửa liền hất tay : “Nói chuyện thì chuyện, cô thể nhẹ tay một chút ?”

tin lời Lương thị chuyện lớn gì, luôn khoác lác, một chút chuyện nhỏ cũng thể xé to.

Lương thị lau mặt, gần như sắp : “Mẹ, bảo con hôm nay về nhà đẻ xem ? Sau đó lúc con định về huyện thành thì ghé qua thôn, gặp con Đường tú tài thi Hương về. Bà Đường đó , là ở phủ thành thấy A Dư, con bé xảy chuyện , nó đày đến Tây Nam.”

Vẻ mặt bà Lộ cứng đờ, bà đột ngột , ánh mắt nghiêm nghị: “Cô đang bậy gì thế? A Dư là Tây Nam tìm , đày cái gì, còn dám bậy nữa, tin xé miệng cô ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-481-ba-lo-ngat-xiu.html.]

“Mẹ, con thật sự bậy.” Lương thị cũng sợ hãi, giọng run rẩy. “Là bà Đường đó chính miệng , bà họ tận mắt thấy A Dư trong đoàn đày, quan sai áp giải khỏi thành. Cho nên họ mới đợi bảng vàng thi Hương mà vội vã trở về, để xác nhận xem A Dư ở nhà , nhận nhầm .”

Bà Lộ đột nhiên lùi một bước, trong đầu chợt lóe lên cảnh tượng hôm qua con Đường Văn Khiên đến cửa hàng. Lúc đó họ mới vài câu bắt đầu hỏi thăm tung tích của A Dư, bà còn tưởng Đường ý gì với A Dư.

Hóa , hóa là vì chuyện .

Lương thị tiếp: “Đường tú tài, cũng phủ nhận. Lúc con về, còn dặn con ngoài bậy, nếu truyền ngoài, cả nhà họ Lộ chúng đều sẽ gặp chuyện. Con hoảng quá, dám cho ai, liền vội vàng về tìm . Mẹ ơi, bây giờ ?”

Cổ họng bà Lộ khô khốc, bà chậm rãi lắc đầu: “Không, thể nào, thể ? A Dư nhà chúng đang yên đang lành, nó đang yên đang lành đày? Không thể nào, …”

“Mẹ! Mẹ! Mẹ ? Mẹ đừng con sợ.” Lương thị đột nhiên hét lên. Tiếng hét Đại Ngưu đang nhặt cái sọt rau trong sân giật , cái sọt một nữa rơi xuống đất.

Sắc mặt Đại Ngưu đại biến, vội vàng lao nhà.

Vừa thấy bà Lộ nhắm mắt, sắp ngã quỵ xuống đất, Lương thị đang gắng sức đỡ lấy bà.

Đại Ngưu vội chạy tới đỡ : “Bà ơi, bà tỉnh .” Sắc mặt hiếm khi trở nên hung dữ. “Thím gì?”

Lương thị co rúm một chút. Nghe thấy động tĩnh, Đại Bảo, Tam Nha và Bảo Nha cũng chạy , đồng loạt ở cửa.

Nhìn thấy bà Lộ ngã đất, Bảo Nha sợ đến bật , Tam Nha cũng hoảng hốt hỏi: “Bà, bà ?”

Loading...