Tài nấu nướng của Thư Dư cũng tệ, kiếp để leo lên gần kẻ thù, cô ít bỏ công sức chuyện ăn uống.
Tam Nha ở bên cạnh lập tức giơ tay: “Để em đốt, em nhóm lửa giỏi lắm.”
Đại Hổ chịu thua: “Em, em còn giỏi hơn.”
“Nói bậy, em đốt lửa còn to hơn .”
Nguyễn thị ở bên cạnh ba chị em thiết với , trong lòng khỏi chua xót, nhưng vô cùng vui mừng. Bà lau nước mắt, tiến lên : “Các con nghỉ ngơi , để là .”
Thư Dư tuyệt đối sẽ để Nguyễn thị mì, nếu thì đúng là một chút dầu mỡ cũng . Cô khẩu vị đậm đà, nhiều dầu mỡ, nhưng một bát thức ăn mà chỉ hai giọt dầu, thì cô xin từ chối.
Thư Dư đẩy Nguyễn thị ngoài, lấy chồng chén đĩa mua ở huyện thành đưa cho bà, nhờ bà giúp rửa sạch.
Nguyễn thị còn cách nào khác, Nhị Nha hiếu thuận, bà thể quá khách sáo, nếu Nhị Nha sẽ nghĩ nhiều, cho rằng bà xem con bé là con gái.
Tuy nhiên, đến khi Nguyễn thị rửa xong , lúc thấy Thư Dư chuẩn xào thịt, dầu trong chảo đổ một lớp dày, Nguyễn thị suýt nữa ôm n.g.ự.c kêu lên.
Bà thể đổ nhiều dầu như , quá lãng phí.
miệng mở , vội ngậm , ngay đó nén cơn đau lòng mà đặt từng chiếc chén đĩa tủ, chỉ là đôi mắt thỉnh thoảng liếc lên bếp.
Thư Dư cho thịt thái , bên tai truyền đến tiếng ‘xèo xèo’, mùi thơm ngay lập tức lan tỏa.
Tam Nha và Đại Hổ bên cạnh bếp, ưỡn n.g.ự.c hít một thật sâu, say mê đến mức mắt cũng híp .
“Thơm quá, thơm quá mất.”
Nguyễn thị thầm nghĩ, thơm ? Nhiều dầu như thế cơ mà.
Thịt thái mỏng, chín cũng nhanh.
Thư Dư dùng đũa gắp hai miếng cho hai đứa trẻ, cho miệng, hai đứa kinh hỷ ngẩng đầu lên: “Ngon quá…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-36-ngon-den-muc-dam-chan.html.]
Đây là miếng thịt ngon nhất mà chúng từng ăn trong đời.
Tam Nha còn vui mừng đến mức dậm chân, còn Đại Hổ… Đại Hổ trực tiếp chạy sân chạy một vòng.
Nguyễn thị mà nhịn cong cong khóe môi, từ khi Nhị Nha mất tích, lâu bà .
Mì nấu nhanh, Thư Dư cầm một cái chậu lớn, múc mì nấu chín đặt lên bàn.
Nguyễn thị lúc đầu xa để ý, lúc mới phát hiện phần mì , thật sự ít.
Bà và chồng đều nhà, mấy con chắc chắn ăn hết nhiều như . nếu để đến ngày mai, mì sẽ vón cục.
Bà Thư Dư, cuối cùng gì, bảo hai đứa trẻ rửa tay.
Ai ngờ Đại Hổ rửa một nửa liền chạy : “Mẹ ơi, chị hai ơi, chú ba đang gõ cửa ngoài .”
Nguyễn thị liền thầm kêu một tiếng: “Hỏng , chắc chắn là ngửi thấy mùi thơm mà đến.”
Mẹ chồng nhà, bà căn bản là đối thủ của em trai và em dâu thứ ba, phần mì e là giữ .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đại Hổ vội vàng : “Con bưng chậu mì phòng cất .”
Tam Nha lắc đầu: “Không , bà nội chú ba thính như mũi chó .”
Ba lo lắng qua , ngày thường trong nhà cũng gì ngon, bà lão trấn giữ, Lộ Tam Trúc về cơ bản bao giờ qua.
Thư Dư bình tĩnh, thậm chí còn một lấy một cái bát lớn, múc một phần mì .
Ngay đó với Đại Hổ: “Em mở cửa , để chú .”
“Hả?” Đại Hổ sững sờ một chút, vội vàng giải thích cho cô: “Chị hai, chị tính của chú ba , chú sẽ…”
“Chị .” Thư Dư . “Mì chị cố ý nhiều, chị chú sẽ qua.”
Ba mặt đều ngây , chị hai ý gì ?