Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 311: Thư Dư dỗ trẻ con

Cập nhật lúc: 2025-08-20 16:08:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại Ngưu đánh xe, nên lúc lên xe thuận tay đưa đứa trẻ trong lòng cho Lộ Đại Tùng. Lúc , ông đang ôm nó một cách cứng đờ.

Lộ Đại Tùng rõ ràng quen ôm trẻ con, đặc biệt là một đứa trẻ mới mười một tháng tuổi, sợ cẩn thận sẽ thương.

Toàn Toàn vốn dọa sợ, đến khản cả giọng. Lúc ở trong lòng Đại Ngưu mới đỡ hơn một chút, bây giờ bắt đầu ré lên.

Tiểu Chân sốt ruột vô cùng, kìm cũng theo, dỗ em trai.

Thư Dư đưa tay : “Đưa đứa trẻ cho con .”

Lộ Đại Tùng vội vàng đưa qua, đó thở phào một thật dài.

Thư Dư kiểm tra cho đứa trẻ một lượt, tã lót ướt sũng, trông bụng cũng đói lắm .

Hơn nữa, trẻ con nhỏ như , kinh hãi dễ xảy chuyện. Lại lâu như , giọng khàn .

Thư Dư nghĩ một lúc với Đại Ngưu đang đánh xe bên ngoài: “Anh Đại Ngưu, từ đây về thôn Thượng Thạch gần hơn, chúng về , nhờ bác dâu nấu chút nước cơm hoặc cháo cho thằng bé ăn hãy lên huyện thành.”

“Được.” Đại Ngưu tuy cũng lo cho cô Tư, nhưng bây giờ chắc chắn là tình hình của Toàn Toàn nghiêm trọng hơn.

Xe la rẽ con đường nhánh. Thư Dư dỗ trẻ con vẫn giỏi.

Cô cởi tã vải của Toàn Toàn , may mà xe la còn khăn sạch, liền lau qua cho bé.

Toàn Toàn lẽ cảm thấy thoải mái hơn một chút, tiếng cũng nhỏ dần .

Thư Dư nhẹ nhàng đung đưa, một tay vỗ lưng bé, đó cất lên một giai điệu du dương. Đứa trẻ dần dần nín , mếu máo, ngước đôi mắt ướt đẫm chằm chằm Thư Dư.

Thư Dư mỉm với bé, Toàn Toàn cũng toe toét miệng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-311-thu-du-do-tre-con.html.]

Cảm xúc của đứa trẻ cuối cùng cũng định , Lộ Đại Tùng lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Nhà em gái thứ tư liên tiếp xảy nhiều chuyện như , ông sợ đứa trẻ xảy chuyện gì ngoài ý , em gái thứ tư chịu nổi cú sốc như .

“Chị A Dư, chị hát quá.” Tiểu Chân ngẩng đầu Thư Dư, trong lòng cuối cùng cũng còn lo lắng, bất an nữa. Cô bé cuối cùng cũng , là chị A Dư chính là chị gái mất tích của nhà Hai mà kể đây.

Lần vốn dĩ gặp, nhưng trong nhà xảy chuyện, liền đưa cô bé thăm chị A Dư.

Bây giờ cuối cùng cũng gặp.

Tiểu Chân kéo tay em trai, Thư Dư hát những giai điệu nhỏ cũng chút buồn ngủ.

Thư Dư đưa tay xoa thái dương cô bé, nhẹ giọng hỏi: “Vết thương trán con là do ?”

tin là do quan sai thương lúc bắt . Lần nếu là Vương Hồng dẫn đầu, cố ý ở trong thôn đợi cô, tuyệt đối sẽ cho phép thuộc hạ đối xử bạo lực với trẻ con như .

Quả nhiên, Tiểu Chân cúi đầu, nhỏ giọng : “Là bà nội ném ạ. Mẹ con bắt , bà nội liền đánh , con là chổi, hại nhà họ Viên. Con che cho , bà nội liền cẩn thận ném trúng con.”

Bà nội lúc đó thật đáng sợ, cầm cục đá như liều mạng với .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cô bé theo bản năng liền lao chắn, kết quả là cục đá đó ném trúng đầu cô bé.

May mà lúc đó quan sai kịp thời giữ , bà nội chỉ thể ném cục đá , nếu là đập thẳng lên, cô bé thể c.h.ế.t .

Thư Dư nhíu mày, thêm gì, chỉ nhẹ nhàng sờ vết thương. Tiểu Chân mím môi kêu đau, nhưng tiếng hít vì đau vẫn nén .

Thư Dư thấp giọng : “Lát nữa đến huyện thành, cả con và Toàn Toàn đều khám đại phu .”

Tiểu Chân dựa dẫm dùng tay kéo tay áo cô: “Vâng ạ.”

Loading...