Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 267: Đại Hổ lém lỉnh

Cập nhật lúc: 2025-08-20 09:19:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thư Dư đánh giá Đại Hổ, , tinh thần, xem mong chờ việc học.

Cô khẽ gật đầu, với Lộ Nhị Bách: “Cha, chúng con đây.”

“Đi .”

Lộ Tam Trúc đang dạo trong tiệm, thấy quả thật còn một bộ quần áo nào, trong lòng vô cùng kinh ngạc. Thấy , vội chạy tới: “Đợi với, cũng .”

Nói xong, thấy Lộ Nhị Bách nhíu mày mấy đồng tình, liền nhanh tay ôm Đại Hổ lên, đặt thẳng lên vai, vác lên chạy ngoài.

Thư Dư: “…”

Cô lắc đầu, vội vàng đuổi theo.

Lộ Tam Trúc chạy nhanh, từ phía , trông như thể thể ngã bất cứ lúc nào, Thư Dư xem mà thót cả tim, lập tức xông lên : “Tam thúc, chú thả thằng bé xuống, lỡ ngã thì ?”

Lộ Tam Trúc định , Đại Hổ vai liền căng thẳng khuôn mặt nhỏ trả lời: “Nhị tỷ yên tâm, con nắm chặt tóc và cổ của tam thúc . Trước khi tam thúc ngã, con sẽ dùng sức nhấc đầu chú lên, cố gắng để ngã theo.”

Lộ Tam Trúc kinh ngạc về phía Đại Hổ, cử động đầu một chút, quả nhiên cảm thấy một lực kìm kẹp mạnh.

Hắn tức thì nhăn mặt nhíu mày: “Thằng nhóc con , là mày tính sẵn đường lui , tao là tam thúc của mày đấy, mày dám lấy tao đệm đỡ ?”

Đại Hổ nghiêm túc: “Con bảo vệ bản chứ.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Vậy mày cần bảo vệ tao ?”

chú là sắp con thương mà.”

Lộ Tam Trúc thế mà cảm thấy thể phản bác . Mẹ nó, thằng nhóc con từ khi nào lém lỉnh như ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-267-dai-ho-lem-linh.html.]

Thư Dư ở bên cạnh mà suýt nữa chết. Họ hiểu lầm gì ? Lộ Tam Trúc mà ngã, Đại Hổ dù nắm trụi cả tóc đầu cũng thể đổi sự thật là cũng sẽ ngã theo.

Cô xoa xoa thái dương, đưa tay ôm Đại Hổ từ vai Lộ Tam Trúc xuống.

Lộ Tam Trúc hậm hực, cảm thấy uy quyền trưởng bối của thách thức, vì thả Đại Hổ xuống, liền hung hăng trừng mắt bé.

Đại Hổ lưng về phía , cảm nhận ánh mắt sắc bén của , chỉ nắm tay Thư Dư hỏi: “Nhị tỷ, con chút căng thẳng, chị xem thầy giáo hỏi con những câu hỏi khó ? Con mới chỉ thuộc một chút Tam Tự Kinh thôi.”

Thư Dư nắm tay về phía : “Không cần căng thẳng, thầy giáo hỏi gì, con cứ thành thật trả lời. Biết bao nhiêu chữ thì bấy nhiêu chữ, hiểu thì hiểu, như thầy giáo mới nắm tình hình, nên dạy con kiến thức như thế nào, ?”

Đại Hổ gật đầu: “Biết ạ.”

Hai nhanh chóng xa, Lộ Tam Trúc tại chỗ một lúc, cắn môi, cuối cùng vẫn theo.

Trường học cũng xa. Phố Ninh Thủy tuy phồn hoa náo nhiệt, nhưng qua hai con phố phía , liền trở nên yên tĩnh hơn ít.

Thư Hiền học đường ở ngay đây. Thư Dư nhanh chóng dẫn Đại Hổ cửa.

Trường học quả nhiên đóng chặt cửa, thấy một chút tiếng sách nào.

Thư Dư cúi đầu Đại Hổ: “Chị gõ cửa nhé?”

“Vâng…” Đại Hổ gật đầu một nửa, Lộ Tam Trúc giành một bước, cộc cộc cộc bắt đầu gõ cửa.

Thư Dư bộ dạng thô lỗ của , thái dương giật mạnh.

định ngăn , cửa lớn từ bên trong mở .

Sau đó, từ bên trong lộ một gương mặt phụ nữ phần già nua, bà đánh giá hai mắt ba mặt: “Xin hỏi, các vị tìm ai?”

Loading...