Bọn trẻ đến, trong sân càng thêm náo nhiệt.
Có lẽ là do huyết thống thiên tính, Ngụy Cầm từ khoảnh khắc những đứa trẻ bước , ánh mắt theo bản năng dừng hai đứa trẻ cùng.
Bà Thư Dư miêu tả dung mạo của tiểu Tống Nhạc, bây giờ , đứa trẻ bên trái gần như giống hệt như miêu tả.
Một đứa trẻ trắng trẻo, bụ bẫm như một tiểu công tử, lúc , đặc biệt giống cha nó là Tống Đại Tráng.
Tiểu Tống Nhạc đại sảnh. Cậu bé vui mừng nắm tay Toàn Toàn chạy đến mặt Mạnh Duẫn Tranh và Thư Dư: “Biểu thúc, biểu thẩm.”
Thư Dư sờ đầu bé, đó nghiêng đầu.
Tiểu Tống Nhạc theo ánh mắt của nàng, ngay đó hình đột nhiên cứng đờ, tay nhỏ cũng siết chặt.
Toàn Toàn cúi đầu, bàn tay nắm chặt, định phản đối, thấy tiếng nhỏ của tiểu Tống Nhạc, phảng phất như chỉ hai đứa mới : “... Mẹ?”
Toàn Toàn sững sờ, ngẩng đầu lên, liền thấy một phụ nữ trẻ tuổi cách đó xa, hốc mắt đỏ hoe, dường như cả đều đang run rẩy.
Tiểu Tống Nhạc chút chắc chắn đang thấy ảo giác , tại bức tranh mà ngày nào cũng ôm trong lòng, xuất hiện ngay mắt?
Cậu bé dùng sức chớp mắt, vẫn biến mất.
Tiểu gia hỏa đột nhiên chút lúng túng về phía Thư Dư bên cạnh: “Biểu thẩm, con, mắt con hình như vấn đề .”
Thư Dư buồn , nhẹ nhàng đẩy bé về phía : “Mắt con vẫn , lầm , đó chính là của con, bức tranh. Chúng tìm bà , bà nhớ con đấy.”
Tiểu Tống Nhạc kinh ngạc mở to hai mắt, tay nhỏ vô thức buông lỏng tay Toàn Toàn, đó từng bước một về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2405-me-con-tuong-nhan.html.]
Ngụy Cầm cuối cùng kìm nén nữa, đột nhiên tiến lên hai bước, xổm xuống một tay kéo bé lòng.
Tiểu Tống Nhạc hít một thật sâu, đây là mùi hương của ?
Tay nhỏ của bé siết chặt góc áo của Ngụy Cầm, nhỏ giọng chắc chắn hỏi: “Bà, bà thật sự là mẫu của con ?”
Nước mắt Ngụy Cầm lã chã rơi, gần như nên lời.
Bà siết chặt đứa trẻ trong lòng, gật đầu từng chút một, nức nở : “Phải, là mẫu của con. Xin , mấy năm nay mẫu vẫn ở bên cạnh con, xin .”
“Không, .” Tiểu Tống Nhạc cảm thấy rõ ràng vui mừng, nhưng tại cũng ? “Con ngài là bất do kỷ, cữu bà, cữu bà với con , ngài thương con.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đứa trẻ thật hiểu chuyện, Ngụy Cầm càng thành tiếng: “Con trách mẫu cũng , là bản lĩnh, ngay cả con cũng bảo vệ ...”
Hai con ôm thành một đoàn, khiến những bên cạnh cũng khỏi chua xót.
Toàn Toàn vốn định tiến lên an ủi bạn , lão thái thái kéo ngoài.
“Chúng để họ chuyện riêng, thôi, phòng khách chắc dọn dẹp xong , các con đường bao nhiêu ngày đều mệt, về phòng nghỉ ngơi . Lát nữa chúng chuyện.”
Nhà Hứa gia và Phương gia vội vàng cảm ơn, lượt lui .
Thư Dư cũng lão thái thái vội vàng cho về Dư viên nghỉ ngơi, còn cho bọn trẻ đến phiền nàng.
Thư Dư khi thai quả thực thích ngủ, cũng từ chối, Mạnh Duẫn Tranh đưa về phòng.
Có lẽ là về đến nhà, tinh thần nàng vô cùng thả lỏng, giấc ngủ thật sự sâu, đến khi tỉnh , trời tối đen.