Tiểu công tử của Thành gia đang canh gác ở cổng viện tim đập thình thịch, ghìm giọng, mơ hồ hỏi khẽ: “Ai?”
Bên ngoài cũng tiếng đáp , giọng cũng đè thấp: “Ta tìm Vinh Hậu.”
Sắc mặt tiểu công tử của Thành gia khẽ biến, tìm Vinh Hậu, chắc chắn là của chợ đen.
“Đợi một lát.”
Cậu từ từ lùi hai bước, đó lặng lẽ chạy đến sảnh ngoài tìm Mạnh Duẫn Tranh, đang chuyện với Vinh Hậu.
“Mạnh công tử, đến ngoài cửa, tiếng gõ cửa gấp, là tìm Vinh Hậu.”
Mạnh Duẫn Tranh và Vinh Hậu , trong lòng trầm xuống: “Ngươi hẹn gặp ai giờ ?”
“Không .”
Cho nên đối phương là đột nhiên tìm đến, là chuyện gì bất ngờ, là...
Mạnh Duẫn Tranh lập tức gọi bốn năm , bảo tiểu công tử của Thành gia báo cho Thư Dư và Thành đại nhân họ một tiếng, với Vinh Hậu: “Đi, qua đó xem thử.”
Mấy nhanh đến bên cổng viện. Vinh Hậu vội vàng thấp giọng hỏi: “Bên ngoài là ai?”
“Là .”
Vinh Hậu mở to hai mắt, vội về phía Mạnh Duẫn Tranh, thấp giọng : “Là Lưu Cật, Lưu đại nhân.”
Mạnh Duẫn Tranh nheo mắt , Lưu Cật , mấy ngày nay Vinh Hậu khai tất cả những gì thể khai về chợ đen, bao gồm cả những mối quan hệ nhân vật mà y rõ. Lưu Cật xem là cấp của cấp của y, ở chợ đen bên Tây Nam là phó thủ lĩnh. Người bí ẩn, hiếm khi lộ mặt, trong chợ đen gặp qua y cũng nhiều.
Nếu Vinh Hậu cũng xem là thuộc hạ của y, lẽ cũng nhận .
Không ngờ y đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2365-vi-khach-bat-ngo.html.]
Mạnh Duẫn Tranh phất tay, Vinh Hậu liền hít một thật sâu, vội vàng mở cửa , để lộ gương mặt chút tiều tụy của Lưu Cật.
Vinh Hậu chút kinh ngạc: “Đại nhân đây là ?”
Lưu Cật xác nhận mặt là Vinh Hậu xong, liền nhiều nữa, phất tay về một góc, phía lượt hơn mười .
Tim Vinh Hậu đập thình thịch, cho rằng Lưu Cật phát hiện thành phủ xảy chuyện, đặc biệt dẫn đến để thanh trừ.
đợi y động tĩnh gì, Lưu Cật thấp giọng lệnh: “Mau chuẩn phòng ốc, tìm một đại phu đáng tin cậy qua đây, nhanh.”
Động tác của Vinh Hậu dừng một chút, lúc mới phát hiện trong hơn mười đến, dường như thương, đang một tráng hán cõng lưng.
Ngay cả Lưu Cật cũng căng thẳng như , phận của chắc chắn đơn giản.
Dưới sự hiệu của Mạnh Duẫn Tranh, Vinh Hậu vội vàng đồng ý, nhanh lệnh cho hai bên cạnh, một cửa, một trong sân ‘dọn dẹp phòng ốc’.
Vinh Hậu thì mở rộng cổng, đón nhóm của Lưu Cật nhanh chóng trong.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lưu Cật họ bộ đều võ trang đầy đủ, đeo vũ khí, che áo choàng, cúi đầu, che kín cả diện mạo.
Vinh Hậu đóng cửa , liền dẫn đoàn trong. Mạnh Duẫn Tranh, vẫn ẩn trong bóng tối, từ từ gài then cửa .
Lưu Cật cũng phát hiện, y căng thẳng bên cạnh thương, chân mày gần như nhíu thành một đường.
Mọi nhanh đến hậu viện, một sân trong đó, đặt thương lên giường.
Mạnh Duẫn Tranh và mấy tên thuộc hạ cùng, vốn định sân, ngờ bên ngoài sân hai cẩn thận canh giữ, ngoài Vinh Hậu , ai .
Mạnh Duẫn Tranh chỉ thể dừng bước, đợi đến khi ánh nến trong phòng sáng lên, lặng lẽ nhướng mày, ngay đó, sắc mặt khẽ biến.
Một trong hai canh gác ở cổng viện, là một quen.