Bước chân Mạnh Duẫn Tranh ngừng, lên lầu liếc xéo Triệu Tích một cái: “Vậy xem, sắp xếp thế nào?”
Triệu Tích nghẹn lời, cau mày suy nghĩ, chuyện thật sự dễ sắp xếp.
Họ thể để quán trọ, dù họ chắc chắn trả phòng, thể nào giữ một gian. Nếu trả phòng, những kẻ theo dõi chắc chắn sẽ xem xét. Huống chi, tình hình của Ngụy Cầm hiện tại, vẫn cần chăm sóc.
Ở huyện thành , Thư Dư quen chỉ Vương Trường Đông và Hội Phong tiêu cục.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Giao Ngụy Cầm cho họ rõ ràng đều thích hợp, chỉ thể đưa đến Chính Đạo thôn.
Triệu Tích thở dài một : “ Chính Đạo thôn cũng mạo hiểm, các định đưa đến nhà ai?”
Mạnh Duẫn Tranh về phía Thư Dư: “Nàng thấy ?”
“Nhà Hứa gia .”
“Cùng ý với .” Mạnh Duẫn Tranh .
Nói về thiết, họ đương nhiên với nhà họ Phương hơn, nhưng nhà họ Phương vẫn gì cả. Hơn nữa Mã Lộc hiện đang việc ở tuần phủ phủ, mà tuần phủ phủ hiện tại đáng ngờ, tạm thời vẫn là đừng để Mã Lộc và nhà họ Phương dính thì hơn.
Còn về nhà Hứa gia, đó Hứa Đại Lực ý thức mục đích họ đến Tây Nam đơn giản, còn cung cấp cho họ một bản danh sách, xem như là nửa trong cuộc.
Hơn nữa Hứa Đại Lực là kiến thức hơn nhà họ Phương, ông từng sách chữ, khi đày tiếp xúc với nhiều và sự việc phức tạp hơn, giấu một là việc khó.
Quan trọng nhất là, nhà Hứa gia yên tĩnh, đặc biệt là Lâm thị, mấy thích giao du tiếp xúc với ngoài. Mấy năm họ là một nhà ba đóng cửa sống cuộc sống của riêng . Sau Hứa Đại Lực việc ở thôn trang, bên cạnh dần dần nhiều qua , tính tình Hứa Chấn Sinh trở nên cởi mở tự tin, trong thôn cũng ít bạn bè, chỉ Lâm thị, vẫn giữ cách với hàng xóm láng giềng, mấy khi khỏi cửa, cũng thích đến nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-2345-dua-den-nha-hua-gia.html.]
Thư Dư cảm thấy Lâm thị lẽ chút sợ xã giao, cho nên tuy cha con Hứa gia bên ngoài ít bạn bè, nhưng hiếm khi đưa về nhà, trừ phi là từ xa đến và quan hệ như Thư Dư.
Nhà Hứa gia như , dù Lâm thị mỗi ngày ở nhà khỏi cửa cũng sẽ nghi ngờ.
Nghĩ là , nhưng vẫn hỏi ý kiến của nhà Hứa gia.
Cả đoàn nhanh chóng thu dọn đồ đạc, một nữa đưa Ngụy Cầm trong rương giấu , khiêng lên xe ngựa mới lảo đảo về phía Chính Đạo thôn.
Xe ngựa như thường lệ dừng ở trong thôn trang, Dư quản sự nhiệt tình đón.
Thư Dư với Dư quản sự: “Ngày mai chúng đến tuần phủ phủ, hôm nay phiền một ngày.”
Dư quản sự vội : “Huyện chúa xa , huyện chúa thể đến Chính Đạo thôn, là vinh hạnh của chúng . Huyện chúa mời , hạ quan sẽ cho thu dọn phòng ốc, vẫn là mấy gian phòng chứ ạ?”
“Sao cũng .”
Dư quản sự lập tức lệnh cho việc. Phương thẩm tử thấy động tĩnh vội vàng chạy : “A Dư đến ? Tối nay đến nhà ăn cơm nhé...”
Lời còn xong, thấy Hứa Đại Lực : “Thím, tối nay đến nhà , nhà trổ tài. Ai ngờ huyện chúa và Mạnh công tử vội quá, thím thể giành với .”
Phương thẩm tử ha hả: “Được, giành với ông. Vừa nhà hai con cá, là Phương thúc nhà hôm qua bắt , lát nữa mang qua cho các .”
“Vậy đa tạ thím.” Hứa Đại Lực về phía Mạnh Duẫn Tranh, ánh mắt đó... rõ ràng là chuyện với .