Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 22: Chữa chân

Cập nhật lúc: 2025-08-19 16:12:54
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đây khi Đại Nha lấy chồng, cũng ở cùng với bà lão.

Bây giờ trong phòng vẫn còn một chiếc giường ván, đó chất đầy đồ đạc linh tinh.

Bà lão dọn dẹp gian phòng của cho Thư Dư ở, còn bà thì cầm chăn đệm ngoài, là sẽ sang nhà bác cả ngủ.

Thư Dư cản thế nào cũng , đành để bà .

Xem ngày mai cô thể ở nhà họ Lộ nữa , lý nào cô ở một đêm mà chỉ ăn hết lương thực dự trữ của nhà họ Lộ, mà còn đuổi cả chủ nhà .

Thư Dư vốn nghĩ trong lòng nhiều tâm sự, chắc sẽ khó ngủ, ai ngờ đây là giấc ngủ yên nhất của cô trong một năm qua kể từ khi đến triều Đại Túc.

Sáng hôm tỉnh dậy, những khác đều thu dọn xong xuôi, Nguyễn thị thậm chí giặt xong quần áo và trở về.

Thư Dư đột nhiên bật dậy, dám tin mà vò vò mặt.

Thôi , hôm nay Lộ Nhị Bách còn huyện thành khám chân, cô ngủ đến giờ chẳng trễ nải chuyện ?

Thư Dư vội vàng dậy mặc quần áo, mở cửa phòng , quả nhiên, tất cả đang đợi cô.

Vậy mà bà lão còn vội, vội, bảo cô cứ từ từ.

Thư Dư mà từ từ . Trong bếp để bữa sáng cho cô, cô ăn qua loa vài miếng lên đường.

Lần huyện thành Lộ Nhị Bách và bà lão, Nguyễn thị ở nhà chăm sóc hai đứa trẻ.

Tuy Nguyễn thị cũng , nhưng Lộ Nhị Bách chữa bệnh, cả nhà cùng sẽ vướng víu.

Thư Dư theo, là vì chắc vị ‘đại phu khoa chỉnh hình’ trong lời đồn thật sự tài giỏi , nếu là kẻ hữu danh vô thực, cái chân của Lộ Nhị Bách giày vò thêm một nữa, thì thật sự hết cứu.

Xe bò đậu sẵn ngoài cửa, là xe bà lão mượn hôm qua.

Người đánh xe là một trai trẻ, bà lão giới thiệu: “Đây là Đại Ngưu, con trai cả của bác cả nhà . Chúng đánh xe, nên nhờ nó qua phụ một tay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-22-chua-chan.html.]

Đại Ngưu trông hiền lành, cũng dám Thư Dư nhiều, chỉ xe bò gượng hai tiếng. Đợi định, mới thúc xe bò khỏi thôn.

Trên đường ít họ, nhiều ánh mắt đều tập trung Thư Dư, chỉ trỏ và bàn tán điều gì đó.

Thư Dư để tâm, chỉ hỏi thăm Lộ Nhị Bách xem chân ông cảm thấy thế nào.

Lộ Nhị Bách chỉ đau, lẽ là do cú ngã hôm qua.

Đại Ngưu tuy gì, nhưng tốc độ xe chậm . Thư Dư ngạc nhiên, trông vẻ lầm lì ít , nhưng cẩn thận.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Đoàn đến huyện thành thì qua giờ Thìn, cả huyện thành trở nên náo nhiệt.

Theo địa chỉ hỏi , mấy thẳng đến y quán của vị đại phu họ Từ.

Nói là y quán, nhưng thực chất chỉ là một cửa tiệm nhỏ.

Trong tiệm chỉ đại phu Từ và một tiểu đồng bốc thuốc, tường là một dãy tủ thuốc, trông cũng khá hoành tráng.

Có lẽ vì đại phu Từ thu phí quá cao, trong tiệm hai khách đến bốc thuốc, chứ bệnh nhân thì một ai.

Mấy Thư Dư bước , đại phu Từ ngẩng đầu liếc một cái, cũng nhiều, bảo Lộ Nhị Bách sang một bên, lập tức bắt mạch xem vết thương.

Thư Dư vẫn luôn quan sát biểu cảm của ông , chẳng mấy chốc, đại phu Từ dậy.

“Xương cốt lệch, đập gãy nối .”

Ông một vài triệu chứng, còn chi tiết hơn cả những gì Thư Dư .

Thư Dư yên tâm, còn bà lão thì tức giận thôi: “Lão lang trung Nghiêm quả nhiên hại ít.”

Đại phu Từ hứng thú bà chửi bới, trực tiếp hỏi: “Các chữa ?”

Bà lão liền về phía Thư Dư, dù tiền cũng là do cô trả.

“Dĩ nhiên là chữa ạ!” Thư Dư chút do dự gật đầu.

Loading...