Mạnh Duẫn Tranh xong, đầu hiện một loạt dấu chấm hỏi.
Nếu nhớ lầm, nhà họ Lộ mở tiệm trang phục mà? Bây giờ tiêu chuẩn của tiệm trang phục cao đến ? Mua là thể trở nên xinh , đổi diện mạo, lấn át cả hoa thơm cỏ lạ?
Thư Dư thấy ngẩn , ho khan một tiếng: "Khẩu hiệu tuy sến súa, nhưng ngắn gọn, mạnh mẽ, là hiểu ngay."
Không, hiểu lắm.
Thư Dư cau mày: "Hay là, đổi hai câu khác cũng . Anh cứ : Đến 78 phố Ninh Thủy, bạn sẽ phát hiện một con khác của chính , bạn sẽ hiểu thế nào là vẻ độc nhất vô nhị dành riêng cho bạn. Vẻ của bạn, thể chôn vùi. Thế nào? Có hai câu chiều sâu hơn ?"
Trên trán Mạnh Duẫn Tranh hiện ba dấu chấm hỏi. Rốt cuộc là giữa và Thư Dư cách thế hệ, là suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ khác một trời một vực?
Anh thở dài một , quyết định vẫn là ba câu lúc , ít chữ hơn một chút.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Mạnh Duẫn Tranh chấm mực, đó, mặt Thư Dư, đổi sang tay trái để .
Thư Dư trợn tròn mắt: "Anh thuận tay trái ?"
‘Không, chỉ là cả hai tay đều thể .’
Thư Dư nhướng mày, nếu cả hai tay đều vấn đề gì, tại đổi tay? Sợ khác nhận chữ của ư?
Tuy nhiên, đây là chuyện riêng của Mạnh Duẫn Tranh, Thư Dư cũng hỏi.
Mạnh Duẫn Tranh dựa theo lời giải thích của cô để sắp xếp trình tự và bố cục. Tờ rơi quảng cáo Thư Dư chỉ vài câu, cho nên một tờ giấy thể bốn bản, đó xé là .
Thời buổi giấy đắt, Thư Dư bây giờ tiết kiệm chi tiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-154-manh-cong-tu-dai-thien-nhan.html.]
, Mạnh Duẫn Tranh vẫn xem nhẹ sự khoác của Thư Dư. Cái gì mà chỉ vài tờ rơi quảng cáo, đây rõ ràng là mấy chục tờ.
Thư Dư hề chột , cô thậm chí còn nhíu mày khi thấy tờ rơi xong, : "Cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, đơn điệu."
Cô chống cằm trong nhà chính vài vòng, đột nhiên mắt sáng lên, : "Anh vẽ ? Hay là, giúp vẽ một mỹ nhân lên ?"
Mạnh Duẫn Tranh ngẩng đầu: "..." Cái gọi là đằng chân lân đằng đầu.
Nghĩ thì nghĩ , nhưng vẫn cúi đầu, vài nét bút phác họa một bức mỹ nhân đồ, tiện thể vẽ thêm vài cành hoa ở những chỗ trống bên cạnh tờ rơi.
Thư Dư xem đến trợn tròn mắt: " thấy, tờ rơi mà phát ngoài, khi sẽ trân trọng cất giữ mất."
Đầu bút của Mạnh Duẫn Tranh dừng một chút, gì, vẽ nốt những tờ rơi còn .
Thư Dư vui mừng khôn xiết, thậm chí chút nỡ phát .
Cô thu dọn tờ rơi , trịnh trọng cảm ơn Mạnh Duẫn Tranh, lấy một lạng bạc: "Đây là phí vất vả. đối với mà , chút phí ít. hiện tại đang eo hẹp, chỉ thể cho từng . Đợi kiếm tiền, sẽ bù cho ."
Mạnh Duẫn Tranh vốn định nhận, nhưng thấy cô trịnh trọng như , do dự một chút, cuối cùng vẫn nhận lấy.
Thư Dư lúc mới : "Tờ rơi mang đây. Ngày khai trương, nếu Mạnh công tử rảnh thì ghé qua chơi."
Cô ôm chồng tờ rơi khỏi nhà chính, chào hỏi Triệu đại phu đang xổm chơi kiến trong sân, rời khỏi.
Cô , Triệu đại phu cũng dậy, nhà chính thở dài: "Haiz, bức tranh chữ đáng giá ngàn vàng của ai đó, thế mà chỉ bán mấy chục tờ với giá một lạng bạc. Mạnh công tử từ khi nào trở thành đại thiện nhân ? Hay là cũng vẽ cho mấy chục tờ ?"
Mạnh Duẫn Tranh ném thẳng cây bút lông trong tay qua, đầu bút còn dính mực, lập tức bôi đen mặt của Triệu đại phu.