Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 15: Làm cho nó khóc

Cập nhật lúc: 2025-08-19 16:12:47
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu nhóc mập thể tin nổi mà trừng lớn mắt. Nó còn kịp hỏi, Thư Dư với Tam Nha: “Chúng ăn kẹo , trong nhà còn bánh, lát nữa ăn bánh nhé.”

Tam Nha chớp chớp mắt, vị ngọt trong miệng cho chút lâng lâng.

Thư Dư nhét hết kẹo còn trong tay tay cô bé.

Cậu nhóc mập đối diện thấy bánh, mắt đột nhiên sáng lên, thấy kẹo trong tay Tam Nha, cả liền tức tối, hai lời liền xông tới giật: “Đưa đây cho tao, đồ ăn hại mà cũng đòi ăn kẹo, đưa hết đây cho tao.”

Tam Nha giật , Thư Dư nheo mắt , đợi nó chạy đến bên cạnh liền một tay túm lấy cổ áo nó, xoay một vòng đẩy ngược trở .

Thư Dư tay nặng, nhóc mập chỉ loạng choạng về phía vài bước dừng .

chút ngơ ngác, đó cúi đầu thấy viên kẹo của cũng rơi xuống đất, nỗi buồn lập tức ập đến, nó bỗng bệt xuống đất, duỗi chân ầm lên: “Kẹo của tao, kẹo của tao rơi , đồ xí mày đền cho tao, hu hu hu, thì tao đánh c.h.ế.t mày, tao ăn kẹo, tao ăn bánh.”

Tam Nha chút lo lắng ngẩng đầu Thư Dư: “Chị ơi.”

Thư Dư xổm xuống, xoa đầu cô bé, với cô bé: “Không , chị cha nó, chiều nó . Có bản lĩnh thì nó cứ , đến tối mịt, đến bao giờ chán thì thôi.”

Cậu nhóc mập tuy đang , nhưng vẫn rõ lời Thư Dư , lập tức tức giận dậy, phủi bụi mông, cái mặt béo ú chỉ hai họ: “Chúng mày cứ đợi đấy, tao về với cha tao, đợi cha tao vệ sinh xong, ông sẽ tính sổ với chúng mày.”

Nói xong, nó liền chạy về phía nhà .

Đi vệ sinh xong?

Thư Dư rùng ghê tởm, lắc đầu nắm tay Tam Nha trong sân, tiện tay đóng cổng .

Sau đó cúi đầu, liền thấy Tam Nha đột nhiên bật .

Thư Dư nhướng mày: “Sao thế? Nghĩ đến chuyện gì vui ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-15-lam-cho-no-khoc.html.]

Tam Nha giật , vội lắc đầu: “Không, ạ, kẹo ngọt quá.” Thực cô bé , đây là cô bé và trai Đại Bảo cho , hôm nay là đầu tiên, cô bé cho Đại Bảo tức .

ý nghĩ xa quá, thể để chị gái là đứa trẻ hư.

Cô bé, cô bé chỉ nghĩ đến đó một thôi, sẽ nghĩ nữa.

Thư Dư khỏi bật : “Thích ăn thì chị mua cho em.”

Tam Nha chớp chớp mắt,咦, còn ?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cô bé dám hỏi, sợ đây chỉ là lời chị gái dỗ dành , chỉ siết c.h.ặ.t t.a.y Thư Dư hơn.

Thư Dư mỉm , lúc mới ngẩng đầu lên.

Ai ngờ bắt gặp ánh mắt của Nguyễn thị đang cách đó xa, ánh mắt bà mang theo một tia nóng rực hai họ.

Không nghĩ đến điều gì, hốc mắt bà đỏ lên, môi cũng run run.

Thư Dư: “…” Vừa , cô gì kỳ quái chứ? Chỉ là cố ý chọc tức một đứa trẻ hư thôi mà.

Nguyễn thị nhanh lau mặt, gượng với Thư Dư: “Vào nhà .”

Giọng bà cũng lí nhí, nhẹ đến mức gần như thấy.

Tam Nha chạy đến bên cạnh Nguyễn thị, ngẩng đầu tò mò bà: “Mẹ, thế ạ?”

“Mẹ .” Nguyễn thị xong, khỏi Thư Dư thêm vài .

Mấy về nhà chính, bà lão vội hỏi xảy chuyện gì.

Loading...