Đoàn của Thư Dư trong trang viên, mặt là sân vẻ hoang vắng vì mấy tháng ai chăm sóc.
Trong sân cỏ dại mọc lên một mảng lớn, cửa sổ cũng phủ một lớp bụi mỏng.
“Đồ đạc ở đây gần như dọn hết . Lúc Quách quản sự rời , ngay cả những món đồ cồng kềnh cũng đều mang hết, trừ những bộ bàn ghế đá thể di chuyển, bên trong trống , đúng là để thứ gì thể manh mối.”
Thư Dư trong với Kỳ Liệt: “Bọn họ việc cẩn thận, chợ đen nhiều bí mật, chắc chắn sẽ hủy sạch thứ khi . Ta và A Duẫn đến đây hai , nhưng đều thu hoạch gì.”
Cô dẫn Kỳ Liệt đến hai mật thất : “Đây là mật thất, đại nhân xem ?”
Kỳ Liệt gật đầu, Thư Dư liền nhấn công tắc.
Cửa mở , hai thuộc hạ của Kỳ Liệt , Thư Dư ở cửa nhúc nhích: “Đại nhân, các ngài cứ xem ở đây . Đã đến , cũng kiểm tra một nữa.”
“Được, chúng chia hành động.”
Thư Dư gật đầu, xoay sân.
Cô đến tòa lầu bán đấu giá, đây là địa điểm giao dịch chính, Thư Dư nghĩ nếu manh mối thì khả năng ở đây sẽ lớn nhất.
Thế nhưng, cũng giống như mấy , cô và Ưng Tây đều lật xem tỉ mỉ một lượt, vẫn phát hiện gì.
Trên tường vết xước, trong góc cũng sót thứ gì.
“Đi thôi.” Thư Dư thở dài một , dẫn Ưng Tây ngoài.
Kỳ Liệt xem xong mật thất, đang ở bên ngoài tiếp tục tìm kiếm.
Thấy Thư Dư , ông khẽ chau mày lắc đầu.
“Lộ hương quân nếu việc thì cứ , trang viên lớn như , trong một sớm một chiều thể xem hết , e là tối nay chúng ở đây một đêm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1333-truyen-khap-huyen-giang-vien.html.]
Thư Dư ngạc nhiên: “Được, đại nhân cứ từ từ tìm. Ta về xưởng dặn họ thu xếp dầu hoa hướng dương cho xong. Tối nay sẽ ở thôn trang, nếu đại nhân việc gì, cứ đến thôn trang tìm là . Lát nữa sẽ bảo Ưng Tây mang cơm tối cho mấy vị.”
“Đa tạ.”
Thư Dư rời , Kỳ Liệt và mấy tiếp tục tìm kiếm.
Tiếc là, đúng như Thư Dư , Quách quản sự là một cẩn thận, bán trang viên thì thể để thứ gì cho khác điều tra chứ?
Kỳ Liệt tìm cả một ngày, hôm tìm thêm một nữa, cuối cùng vẻ mặt khó coi xuống núi.
Thư Dư thấy biểu cảm của ông là tiến triển, cô rót cho mấy : “Đại nhân còn tìm tiếp ?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Kỳ Liệt lắc đầu: “Không , vốn dĩ cũng chỉ ôm một tia hy vọng thôi. Huyện Giang Viễn manh mối, chỉ thể tay từ các chợ đen khác.”
Ông uống một ngụm ngẩng đầu : “Lộ hương quân nếu tìm gì, xin hãy báo cho kịp thời.”
“Vâng.”
Kỳ Liệt cho Thư Dư một kênh liên lạc đặc biệt, bởi Hướng Vệ Nam sắp về kinh, thể tiếp tục liên lạc với kinh thành thông qua ông nữa.
Kỳ Liệt , ông huyện nha, cáo từ Hướng Vệ Nam chuẩn rời .
Hướng Vệ Nam vẫn , huyện lệnh mới vẫn còn đang đường nhậm chức, ít nhất cũng đợi đó đến, bàn giao xong xuôi mới thể rời .
Thư Dư cho chất mười thùng dầu hoa hướng dương lên xe, Kỳ Liệt trực tiếp mang .
Ông khỏi cổng thành, chuyện dầu hoa hướng dương của xưởng nhà họ Lộ trở thành dầu ăn cung cấp cho hoàng cung lập tức truyền khắp huyện Giang Viễn.
Mọi lúc mới , Lộ hương quân thể ăn thẳng tới tận trong cung.
Những vốn còn đang thăm dò, lập tức kéo đến chật cứng cổng nhà họ Lộ, gác cổng nhận mời đến mỏi cả tay.