Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1314: Ngài Đã Đến Chậm Một Bước

Cập nhật lúc: 2025-08-24 10:27:56
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhậm Hoài im lặng uống một ngụm , nghiêng về phía : “Chúng hy vọng, tất cả hạt dưa mà xưởng của Lộ hương quân sản xuất , sẽ đều do Chanh Dây Phô tiêu thụ.”

Thư Dư ngẩn , trong lòng thầm lạnh, tưởng bở .

Nhậm Hoài thấy cô gì, giọng trầm thấp, mang theo chút ý vị mê hoặc: “Lộ hương quân, đề nghị của thật cho cả hai bên. Chúng thể đủ nguồn cung, còn cô cũng thể tiết kiệm nhiều phiền phức. Cô cần lo lắng về doanh , cũng cần lo thế nào để bán , chỉ cần giao hàng cho chúng , việc tiếp theo sẽ đều do chúng đảm nhận.”

Anh : “Lộ hương quân, cửa hàng của Chanh Dây Phô trải rộng khắp Đại Túc, cô hợp tác với chúng , tương đương với việc phủ sóng hàng hóa khắp nơi. Cô chỉ cần yên tâm sản xuất, những chuyện khác đều cần lo lắng.”

Thư Dư xong, một lúc lâu thở dài một : “Nhậm công tử, đề nghị của ngài quả thật , vô cùng, vô cùng động lòng. Thật sợ phiền phức, bây giờ mang đến tận cửa một con đường, vui mừng còn kịp. Chỉ là…”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Cô vẻ mặt rối rắm, khó xử, vô cùng phiền não.

Nhậm Hoài nhíu mày: “Sao , Lộ hương quân điều gì băn khoăn ? Về mặt giá cả thể thương lượng, chúng thể ký kết hợp đồng, bảo đảm sẽ để cô chịu thiệt.”

Thư Dư lắc đầu: “Không vì nguyên nhân .”

“Vậy là…”

“Nhậm công tử, ngài đến chậm một bước.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1314-ngai-da-den-cham-mot-buoc.html.]

Nhậm Hoài nheo mắt: “Có ý gì?”

“Chỉ mới hai ngày , nhận thư từ phủ Lâm Chương ở Tây Nam, ký kết hợp đồng, vận chuyển hàng qua đó và bắt đầu bán .”

“Cái gì? Tây Nam?”

Thư Dư vô cùng tiếc nuối : “Nhậm công tử cũng , ban đầu lưu đày đến Tây Nam, tuy ở đó lâu, nhưng cũng quen một vài quan hệ tệ. Xưởng của mới xây xong, sản phẩm cũng sản xuất , đang lo bán . tuy là hương quân, cũng chỉ là danh hiệu dễ , thật mối quan hệ gì, cũng quen bao nhiêu . Vậy chỉ thể tự tìm nơi để bán, ? Thế là, liền nghĩ đến những bạn ở Tây Nam, năm ngoái gửi một lá thư, đối phương hồi âm, tỏ vẻ sẵn lòng hợp tác. Ta lập tức vui mừng, cũng nghĩ nhiều, liền định đoạt chuyện .”

Nhậm Hoài và Từ quản sự tức thì chút nên lời, mới hai ngày ?

Hai ngày họ ở huyện Giang Viễn , chỉ là còn đang điều tra, kịp gặp mặt bàn bạc.

Thế nhưng Thư Dư còn xong: “Ngoài Tây Nam , còn phủ Trường Kim. Vị hôn phu của sáng hôm qua khởi hành về phủ Trường Kim để tham gia kỳ thi khoa cử. Ta thấy bên đó quen, liền nhờ thử xem thể tìm thương gia hợp tác tiêu thụ . Vị hôn phu của ngựa nhanh, đuổi theo cũng kịp, hành động nhanh nhẹn, lẽ đến phủ Trường Kim sẽ giải quyết xong chuyện ngay.”

Dừng một chút, cô ngẩng đầu: “À, đúng , vị hôn phu của chính là Mạnh Duẫn Tranh. Anh ở kinh thành cũng nổi tiếng, Nhậm công tử chắc cũng qua, chuyện , ít khi thành.”

Nhậm Hoài cảm thấy đầu chút đau.

Thư Dư vẻ mặt vô tội, vô cùng đáng tiếc : “Nếu sớm Nhậm công tử sẽ tìm đến , rằng Chanh Dây Phô ở kinh thành hợp tác với , còn bao tiêu bộ. Ta tốn nhiều tâm tư như , thật cũng mệt. Chủ yếu là quá tốn não, còn lo lắng họ bán .”

Loading...