Thế nhưng, Thư Dư lắc đầu: “Xin , .”
Mầm lão gia đột nhiên nhíu mày: “Nói , chúng đàm phán thất bại .”
“Cũng hẳn.” Thư Dư phủ nhận: “Ta của đạo quán, chuyện dời đèn trường minh , thể quyết định . Nếu mà , thì đạo quán Đông Thanh loạn cả lên . Hơn nữa, điều kiện của hai bên chúng công bằng. Chúng trang viên và ngọn núi ở chợ đen, nhưng nếu cố gắng mà , cũng đành chịu, cùng lắm thì tìm một nơi khác là . việc dời đèn trường minh đến tòa của Tổ sư gia là chuyện mà Mầm lão gia mong mỏi nhiều năm. Tính như , chúng thiệt .”
Mầm lão gia trong lòng ‘chậc’ một tiếng, cô nhóc thật giống một cô nương mới cập kê.
Tính toán đấy, chịu thiệt chút nào.
Mầm lão gia cũng là từng trải, vì mở lầu xanh nên khí thế ông, những cô nương, trai bình thường thấy ông đều sẽ cảm thấy sợ hãi.
Còn cô nhóc cứ tủm tỉm , hổ là từng lưu đày.
Mầm lão gia hỏi: “Vậy cô thể gì?”
“Ta thể giới thiệu Mầm lão gia với sư phụ của .”
Mầm lão gia: “…” Cho nên vẫn tự ?
“Đương nhiên, nếu Mầm lão gia giúp chúng , cũng sẽ cho ông vài câu mặt sư phụ. Ông cũng đó, sư phụ thương , lời của vẫn sức nặng nhất định.”
Mầm lão gia cảm giác cô đang vẽ vời hứa hẹn cho .
ông khỏi động lòng với lời hứa , dù gặp chủ quán Đông Thanh một quả thật quá khó khăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1276-mam-lao-gia-da-dong-y.html.]
“Hơn nữa,” Mạnh Duẫn Tranh mở miệng, thêm một câu: “Chúng sẽ Mầm lão gia tặng trang viên đó. Mầm lão gia thể mua với giá thấp, chúng sẽ mua với giá gốc ba vạn lượng. Tính như , Mầm lão gia cũng thiệt.”
Mầm lão gia đang suy xét, ông là thương nhân, đương nhiên cũng ăn thua lỗ.
Sau một hồi, ông về phía Thư Dư: “Chủ quán Đông Thanh khi nào trở về?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Thư Dư lắc đầu: “Ta .” Nàng thấy Mầm lão gia vẻ bất mãn, vội : “ Mầm lão gia đợi nhiều năm như , cũng quan tâm thêm một hai năm nữa ? Ông cho theo dõi đạo quán Đông Thanh, một khi quan chủ trở về, ông liền đến tìm , sẽ lập tức gặp sư phụ, thế nào?”
Thực , những lời quá viển vông, chủ quán Đông Thanh khi nào trở về , chắc chắn dời đèn trường minh cũng , là những lời hứa suông, Mầm lão gia thể nào cứ thế mà tin .
Ông nhíu mày, một lúc lâu mới mở miệng: “Ta thể đồng ý yêu cầu của các , nhưng cũng thể nào đợi suông. Chúng ký một bản hợp đồng, cho các hai năm, hai năm nếu chủ quán Đông Thanh trở về, hoặc bà trở về nhưng Lộ hương quân thể thực hiện lời hứa, các bồi thường cho bảy vạn lượng bạc.”
Bảy vạn lượng bạc, cộng thêm ba vạn lượng mua trang viên , tổng cộng là mười vạn lượng bạc.
Lòng Mầm lão gia cũng đủ đen tối.
Mạnh Duẫn Tranh chút do dự đồng ý: “Có thể.”
Mười vạn lượng, vẽ thêm vài bức tranh nữa, chắc là thể gom đủ.
“Tốt! Mạnh công tử là dứt khoát, cứ quyết định như .”
Mầm lão gia tâm trạng , Thư Dư lập tức gọi mang giấy bút mực đến, mấy đương trường ký kết hợp đồng.
Mạnh Duẫn Tranh gấp bản hợp đồng thuộc về cất , dậy : “Trời còn sớm, về thành thôi, chắc của chợ đen ở ngoài phủ Mầm đợi đến mất kiên nhẫn .”