Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1272: Không Giống Trong Tưởng Tượng

Cập nhật lúc: 2025-08-23 16:22:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Duẫn Tranh mỉm gật đầu: “Là .”

Mầm lão gia lạnh một tiếng, châm chọc : “Thật là để chờ.”

“Xin , tại hạ chút việc gấp, trì hoãn một chút thời gian, mong Mầm lão gia đừng trách.” Mạnh Duẫn Tranh nghiêng về phía phòng riêng: “Mời Mầm lão gia, chúng trong chuyện?”

Mầm lão gia tại chỗ một lúc lâu, cuối cùng mới xoay , một nữa bước phòng.

Cửa phòng đóng . Mạnh Duẫn Tranh thong thả rót cho hai bên: “Mời Mầm lão gia.”

Mầm lão gia động tay, ông ung dung dựa ghế: “Công tử họ gì?”

“Tại hạ họ Mạnh, tên Mạnh Duẫn Tranh.”

Mạnh Duẫn Tranh? Mầm lão gia cảm thấy cái tên chút quen thuộc.

Một lát , ông thẳng dậy, một nữa đánh giá đàn ông đối diện, nhíu mày : “Mạnh Duẫn Tranh, nhớ con nuôi của cựu Công Bộ thị lang Cung Khâu… cũng tên là Mạnh Duẫn Tranh.”

“Chính là tại hạ.”

Lúc Mầm lão gia thật sự kinh ngạc. Sự việc của Cung Khâu qua vài tháng, tự nhiên cũng truyền đến phủ Đông An.

Tin tức ở các lầu xanh là nhanh nhạy nhất, Mầm lão gia là ông chủ lớn , chuyện ở kinh thành ít thì nhiều. Chuyện Mạnh Duẫn Tranh âm thầm chịu đựng, gánh vác trọng trách báo thù cho càng bàn tán sôi nổi.

Trước đây Mầm lão gia cũng chỉ loáng thoáng, trong lòng cũng thật sự nể phục , thậm chí còn cảm giác đồng bệnh tương liên.

Bản ông khi còn trẻ vì báo thù cho tỷ tỷ, cũng từng âm thầm chịu đựng, tính toán đủ đường.

chuyện qua thôi, đối phương cách ông quá xa, một ở kinh thành, một ở phủ Đông An, thể giao thiệp gì.

Ai ngờ hôm nay đối phương ở ngay mặt , hơn nữa, giống như trong tưởng tượng của ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1272-khong-giong-trong-tuong-tuong.html.]

Anh sạch sẽ, ôn hòa, sự bồng bột của tuổi trẻ, bao nhiêu tuổi ?

À đúng , hình như là hai mươi mốt.

Mầm lão gia nhớ khi còn trẻ, mới mười sáu, mười bảy, đa đều đánh giá ông là âm u, dễ chọc, cả toát vẻ u ám.

Ông cho rằng, một mười tuổi trải qua nỗi đau mất , còn sống bên cạnh kẻ thù mười mấy năm, cũng nên giống như mới .

Thế nhưng, khác một trời một vực.

Mầm lão gia đột nhiên chút bực bội: “Mạnh công tử gửi thiệp mời cho ý gì? Ta nhớ và Mạnh công tử cũng quen .”

Mạnh Duẫn Tranh mối duyên giữa Mầm lão gia và đạo quán Đông Thanh, vì kéo dài thời gian, cũng cố gắng tránh chủ đề về đạo quán, chỉ : “Bây giờ là quen ? Sau và Mầm lão gia gặp mặt còn nhiều.”

Mầm lão gia chút bất ngờ, vị Mạnh công tử chẳng lẽ nghề gì.

Chẳng lẽ hợp tác với ?

trông giống dính nghề của .

“Lời , thế nào đây?” Mầm lão gia uống một ngụm , tỏ hứng thú.

“Sau sẽ định ở phủ Đông An, Mầm lão gia ở phủ Đông An thế lực lớn, tương lai thiếu chỗ cần nhờ Mầm lão gia giúp đỡ.”

Mạnh Duẫn Tranh thái độ khiêm tốn. Kéo dài thời gian thôi mà, chỉ cần đối phương bực là .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Kinh thành là chân thiên tử, Mạnh công tử ở kinh thành, ngược đến phủ Đông An . Không Mạnh công tử tương lai định gì?”

“Ta là sách.”

Mầm lão gia hừ lạnh: “Vậy thì quan hệ gì đến ? Ta và sách gì để . Ta chỉ là một kẻ thô kệch, chắc Mạnh công tử cũng nghề gì, ngươi qua với , sợ bẩn phận sách của ngươi ?”

“Mầm lão gia khách sáo , trong các lầu xanh, sách cũng ít.”

Loading...