Khâu đạo cô lắc đầu: “Chỉ cần quan chủ đồng ý là .”
Thư Dư: “…” Sư phụ cũng tùy hứng thật.
“Vậy sư phụ đồng ý, chủ yếu là vì những việc Mầm lão gia chính đạo cho lắm?”
“Quan chủ như .”
Thư Dư nhíu mày: “Sư phụ nhân cơ hội để Mầm lão gia nhiều việc thiện, để cơ hội dời đèn của tỷ tỷ ông ?”
Khâu đạo cô im lặng một lúc lâu, vẻ mặt chút phức tạp: “Người thể gặp quan chủ… nhiều lắm.”
Thư Dư ngẩn , đúng , sư phụ nàng cảnh giới cao, ngay cả hoàng đế cũng gặp, thậm chí còn coi là thượng khách, bình thường gặp là gặp .
Ngay cả nàng, một tử, cũng gặp sư phụ mấy , nghĩ cũng thật chua xót.
“Cho nên, ý của chị là, Mầm lão gia mỗi tháng đến quán, suốt bao nhiêu năm như , từng gặp sư phụ một ?”
Khâu đạo cô gật đầu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trong phút chốc, Thư Dư cũng nên nể phục Mầm lão gia, là nể phục sư phụ của .
Nàng trong lòng bắt đầu tính toán. Về việc đèn trường minh của tỷ tỷ Mầm lão gia thể dời đến tòa của Tổ sư gia , điểm Thư Dư dám bảo đảm cũng thể quyết định.
mà, tương lai đợi sư phụ trở về, giúp Mầm lão gia gặp sư phụ một , chắc là vẫn thể?
Với điều kiện như , để Mầm lão gia mua chợ đen bán cho họ, vẫn là thể bàn bạc.
Nàng ngước mắt về phía Khâu đạo cô, bất giác cảm thấy chút bất an.
Quả nhiên, Thư Dư đột nhiên nở một nụ rạng rỡ, một tay khoác lấy cánh tay của Khâu đạo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1269-thay-tro-phai-hieu-nhau-chu.html.]
“Khâu sư tỷ…”
Giọng của nàng chút lả lướt, Khâu đạo cô nhịn rùng một cái, ngay cả cách xưng hô cũng đổi: “Lộ thí chủ, buông tay .”
“Là thế , Khâu sư tỷ, chuyện nhờ Mầm lão gia giúp đỡ.” Thấy Khâu đạo cô kinh ngạc qua, dường như nghĩ rằng một cô nương gia đình đàng hoàng như nàng nhờ một như Mầm lão gia giúp đỡ, chắc cũng là chuyện đắn.
Thư Dư vội vàng : “Yên tâm, việc tuyệt đối là chuyện . Chị mà, nếu chuyện gì thương thiên hại lý, sư phụ cũng sẽ tha cho ? Chuyện chị thể an tâm.”
“Thật sự?”
“Đương nhiên.” Thư Dư khẳng định gật đầu: “Chị xem tướng mạo của , chính là một cô nương lương thiện đúng ?”
Khâu đạo cô: “…”
“Cho nên Khâu sư tỷ, tìm Mầm lão gia giúp đỡ một là để tiện cho , hai là cũng để giảm bớt tội nghiệt cho ông . mà, quen Mầm lão gia, nhờ ông giúp đỡ chắc chắn ông sẽ đồng ý, ngược còn đối phó . Cho nên khi tìm ông giúp đỡ, cần Khâu sư tỷ cũng giúp một việc.”
Khâu đạo cô suýt nữa nàng cho choáng váng, cô hoãn một lúc lâu mới : “Việc gì?”
“Nếu lát nữa mang Mầm lão gia đến đạo quán, Khâu sư tỷ giúp chứng minh một chút, rằng chủ quán Đông Thanh chính là sư phụ của , hơn nữa còn là một sư phụ thương yêu , thế nào?”
Khâu đạo cô nhíu mày, cô cũng ngốc, nhanh nhận nàng gì: “Cô tiền trảm hậu tấu, để Mầm lão gia gặp quan chủ một ?”
“Khâu sư tỷ, đây là kế thừa phẩm cách của sư phụ .”
“Phẩm cách gì?”
“Lúc khi sư phụ báo cho nhà họ Thư con gái ruột của họ, cũng là tiền trảm hậu tấu đấy thôi.” Tuy bây giờ Thư Dư , chủ quán Đông Thanh chắc chắn là nguyên nhân.
điều đó ảnh hưởng đến sự thật là bà tiền trảm hậu tấu.
Thư Dư bây giờ , cũng là nguyên nhân.
Thầy trò với hiểu chứ.