Thư Dư hề , chuyện xảy ở tiệc tân gia hôm nhanh chóng lan truyền khắp huyện Giang Viễn. Việc nàng quen các vị quan lớn ở kinh thành, thậm chí cả hoàng đế ban tặng quà sinh nhật, giờ ai nấy đều rõ.
Trước đây, chỉ riêng việc nàng là một hương quân ban ân điển đủ gây xôn xao, huống hồ là những chuyện xảy trong tiệc tân gia.
Vì thế, nhanh đó tìm đến tận nhà, viện đủ lý do để kết với nàng.
lúc đó Thư Dư rời khỏi huyện thành, nhà họ Lộ vẫn luôn với bên ngoài rằng nàng thời gian.
Mọi chỉ nghĩ rằng nàng gặp, nên dần dần cũng ép buộc nữa.
Mãi cho đến tiệc sinh nhật của Khổng Chỉ Ấu, mới nàng thật sự ở huyện Giang Viễn.
Bây giờ Lộ hương quân khó khăn lắm mới trở về, xuất hiện trong một dịp thế , chẳng sẽ đồng loạt vây đến bắt chuyện ?
Thư Dư tức thì chút hối hận vì đến đây hôm nay.
Cũng may bao lâu , Tiêu thị đến.
Cô là chủ nhân của bữa tiệc hôm nay, là phu nhân huyện lệnh. Những thạo tin hơn còn cả mối quan hệ của cô với Tam hoàng tử ở kinh thành, nên tự nhiên đều tiến lên chào hỏi.
Thư Dư thở phào nhẹ nhõm, liếc Đinh Nguyệt Hoa cũng dậy.
Thế nhưng, cả hai đều ngờ rằng bên cạnh Tiêu thị là Khổng Chỉ Ấu.
Thư Dư nhướng mày, tốc độ cũng nhanh thật, trong thời gian ngắn như tìm cho một chỗ dựa mới.
Đinh Nguyệt Hoa cũng thấy , lập tức hừ lạnh một tiếng: “Cô cũng nghĩ xem, với phận của , phu nhân huyện lệnh thèm để cô mắt ?”
Đinh Nguyệt Hoa sai. Dù Khổng Chỉ Ấu luôn giữ nụ bên cạnh Tiêu thị, nhưng Tiêu thị vẫn mải chuyện với khác, gần như thèm liếc cô một cái.
Nàng đột nhiên cảm thấy thật nực .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1213-su-nhiet-tinh-cua-tieu-thi.html.]
Thư Dư và Đinh Nguyệt Hoa tiến lên, lúc xung quanh Tiêu thị là , họ chen .
Ai ngờ Tiêu thị thấy nàng , khi gật đầu với một vị phu nhân bên cạnh, cô liền về phía Thư Dư.
Mọi lập tức dạt sang hai bên nhường đường, nhưng ánh mắt vẫn đổ dồn hai họ.
Tiêu thị cũng giống như , khoác lấy tay Thư Dư: “Lộ hương quân, chúng gặp . Ngươi đúng là bận rộn thật, sớm mời ngươi dự tiệc, nhưng phu quân ngươi mới về huyện thành, nhiều việc, tiện phiền. dù bận đến mấy cũng nghỉ ngơi chứ, đúng , nếu mệt lả thì đáng .”
Thư Dư gật đầu: “Lẽ là đến bái kiến , bây giờ phiền phu nhân bận tâm.”
“Nói xa cách quá, vui .” Tiêu thị giả vờ giận dỗi, bật : “Ngươi cũng đừng cứ một câu ‘phu nhân’ , ‘phu nhân’ nọ. Lần gọi là tẩu tử ? Cứ gọi là tẩu tử , gọi ngươi là A Dư, ngươi thấy ?”
Thư Dư thể ?
Nàng mỉm gật đầu, giới thiệu Đinh Nguyệt Hoa bên cạnh.
Tiêu thị : “Ta chứ, là tam thiếu phu nhân nhà họ Phàn. Ta tam thiếu phu nhân là tài giỏi kém gì đấng mày râu, hôm nay gặp mặt quả đúng như .”
Đinh Nguyệt Hoa vội xua tay, khiêm tốn vài câu.
Tiêu thị sang chuyện với Thư Dư: “A Dư gần đây đang bận gì ?”
“Đang xây một cái xưởng ạ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Xưởng gì , sẽ gì?”
Ở đây, ngoài một ít , ít gia đình đều ăn buôn bán. Nghe đến đây, ai nấy đều vểnh tai lên ngóng.
Chỉ là Thư Dư : “Đợi khi xưởng xây xong, tẩu tử sẽ thôi.”
Tiêu thị cũng là điều, liền tiện hỏi thêm.
Cô hỏi nữa, mà chuyển sang về chuyện sinh nhật của nàng.