Mãn cấp đại lão xuyên thành nông gia nữ - Chương 1186: Cẩu Oa có tên

Cập nhật lúc: 2025-08-23 07:59:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ứng Tây đang rối rắm khổ sở, Thư Dư cho cô một ý kiến: “Nếu nửa tháng một tháng đều ngày , là ngươi về cùng một chuyến , đó cùng ca ca ngươi đến đây. Dời mộ cho ngươi, cả ca ca ngươi ở đó, dù cũng thể ngươi vui hơn một chút.”

Ứng Tây sững sờ, kinh ngạc cô: “Tiểu thư, …”

“Cứ quyết định , các ngươi xong việc ở huyện Thiên Ninh, Mạnh bá phụ và cũng gần về đến nơi, lúc đó các ngươi thể kết bạn trở về huyện Giang Viễn.”

Ứng Tây mím môi: “ như , bên cạnh tiểu thư sẽ ai.”

“Không , trong nhà nhiều , chuyện gì giúp một tay là , ở huyện Giang Viễn cũng sẽ gặp nguy hiểm gì.”

Sự việc cứ thế quyết định, thời gian còn sớm, đoàn nhanh chóng khỏi thành thẳng tiến về huyện Thiên Ninh.

Ngày hôm , họ rời .

Thân thể của Nham bá , Mạnh Bùi nhờ chưởng quỹ của tửu lầu đối diện chăm sóc nhiều hơn, đó liền ôm hũ tro cốt, cùng Mạnh Duẫn Tranh trở về quê.

Thư Dư và Triệu Tích cùng tiễn họ , đến chiều, họ cũng lên đường chuẩn về huyện Giang Viễn.

Chặng đường tiếp theo họ đều bằng xe ngựa, đường cũng nhanh, dù còn Triệu lão đại phu tuổi và Cẩu Oa còn nhỏ.

À, đúng, bây giờ Cẩu Oa tên mới là Tống Nhạc, ngụ ý đơn giản, chỉ hy vọng nó vui vẻ, hạnh phúc.

Tiểu Nhạc Nhạc tuy vẫn mở miệng chuyện, nhưng bây giờ tương tác cùng họ.

Triệu lão đại phu tình hình của nó đang dần lên, chừng sẽ sớm vui vẻ mở miệng chuyện.

Đoàn lắc lư đường, mấy ngày liền, cuối cùng cũng đến phủ Đông An.

phủ Đông An một đêm, sáng sớm hôm liền trực tiếp trở về huyện Giang Viễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/man-cap-dai-lao-xuyen-thanh-nong-gia-nu/chuong-1186-cau-oa-co-ten.html.]

Mắt thấy xe ngựa sắp qua trang viên trồng hoa hướng dương, Thư Dư đột nhiên kêu dừng .

Triệu Tích chút khó hiểu: “Tự dưng dừng gì?” Càng đến gần huyện Giang Viễn, Triệu Tích càng nóng lòng, chỉ bay về gặp vị hôn thê của ngay lập tức.

Đối với việc Thư Dư cho dừng xe, tỏ vô cùng bất mãn.

Thư Dư cố nhịn trợn mắt: “ đến trang viên xem một chút, thì ?”

.” Triệu Tích chút suy nghĩ đáp : “Chúng mấy tháng , tỷ tỷ của cô chắc lo lắng lắm.”

Thư Dư: “…” Chỉ một tỷ lo lắng thôi đúng ?

“Được thôi, các về huyện thành , báo cho—tỷ một tiếng, là chúng về, lát nữa sẽ về đến nhà.” Cô kéo dài giọng ở chữ “tỷ”, ngữ khí vài phần trêu chọc.

Triệu Tích hì hì hai tiếng, liên tục gật đầu: “Được .”

Thư Dư liền cúi đầu về phía tiểu Tống Nhạc: “Con về huyện thành cùng Triệu đại phu ?”

Tiểu Tống Nhạc mím môi, gì, nhưng đưa bàn tay nhỏ , nắm chặt vạt áo của cô.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Được , cần nhiều, đứa trẻ theo .

Thư Dư liền cùng Triệu Tích và Triệu lão đại phu từ biệt, mắt thấy xe ngựa của họ càng càng xa, cô lúc mới xoa đầu tiểu Tống Nhạc: “Đi thôi, dẫn con xem trang viên của chúng . Đáng tiếc, chúng về muộn quá, nếu sớm hơn gần một tháng, chừng còn thể thấy những bông hoa hướng dương vàng rực.”

Tiểu Tống Nhạc ngẩng đầu, chút mờ mịt, hoa hướng dương là hoa gì?

Thư Dư : “Vài tháng nữa con sẽ , đến lúc đó sẽ dẫn con đến xem.”

Nói , cô vén rèm xe ngoài, theo xe ngựa di chuyển, cảnh tượng của trăm mẫu đất cũng hiện mắt.

Loading...